Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 679 - Kết thúc rồi?



Chương 679 - Kết thúc rồi?




Nhưng một giây sau, ông liền hối hận!
Đừng nói ông là một đại đế chỉ còn lại linh hồn thể, coi như là đại đế thời kỳ đỉnh phong cũng không có tư cách khống chế ba ngàn đại đạo, huống chi còn là luân hồi đại đạo trong tam thiên đại đạo.
Chỉ trong chốc lát, lực lượng đã bị hút khô.
“Tiểu tử, ngươi còn quá non nớt!”
Tiên nhân thượng giới sẽ không ngồi chờ chết, thoáng hiện tiến lên chuẩn bị cắt đứt thả Pháp.
“Không tốt!”
Tần Hạo biến sắc, muốn phóng thích lục đạo luân hồi.
Chỉ tiếc Tiên nhân thượng giới đã theo dõi y, thực lực song phương lại khác nhau một trời một vực, căn bản không có chút lực phản kháng nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương đánh tới.
"Ngươi đừng mơ tưởng!!"
Ánh mắt hai người Thiên Quân, Vạn Mã kiên nghị, dũng mãnh không sợ chết cấp tốc lao đến.
Cho dù biết rõ mình không phải là đối thủ, cũng phải ở thời khắc cuối cùng của sinh mệnh nở rộ hào quang, hoàn thành di nguyện bảo hộ đệ đệ của Tần Phong trước khi chết.
"Lại tới hai con kiến hôi!!"
Tâm tình của tiên nhân thượng giới đã phiền não đến cực điểm.
Tuy rằng những người này không ai là đối thủ của gã, nhưng từng người một xuất hiện quả thực phiền phức.
Ầm ầm một tiếng, bình địa kinh lôi!!
Chỉ thấy năng lượng khủng bố từ trong cơ thể Tiên nhân thượng giới bộc phát ra, rất nhanh khuếch tán ra bốn phía, nơi đi qua hư không chấn động nổi lên gợn sóng.
"Phốc!!"
Thiên Quân, Vạn Mã hai người đầu tiên xông thẳng, miệng phun máu tươi bị đánh bay ra ngoài.
Những người khác cũng không khá hơn, năng lượng hộ thuẫn của Lam Ma và Vu tiên sinh cũng bị đánh nát, hai người đồng loạt ngã xuống đất phun máu tươi, Vu Lan, Hữu Dung, Thái tử phi cũng bị hất tung trên mặt đất.
Chỉ có Tiểu Bạch dốc hết toàn lực, thành công bảo vệ thi thể Tần Phong.
“Chủ Ngân, thỏ ta mang ngươi về nhà!”
Tiểu Bạch mặt đầy nước mắt bò từ trên mặt đất, dùng thân thể nhỏ bé khiêng Tần Phong lên.
"Tới phiên ngươi!"
Tiên nhân thượng giới xác nhận không có con kiến hôi quấy rầy, lần thứ hai giết về phía Tần Hạo.
"Nguy hiểm!!"
Long Tượng đại đế mắt thấy Tần Hạo gặp nguy hiểm, điên cuồng thiêu đốt linh hồn ngăn cản một kích này.
Bang một tiếng!!
Tần Hạo ngay cả lực lượng phản kháng cũng không có, đã bị đối phương một quyền bay ra ngoài.
"Phốc!!"
Tần Hạo phun ra một ngụm máu tươi, lục đạo luân hồi phía sau trong nháy mắt vỡ vụn, người cũng nặng nề ngã trên mặt đất, hấp hối như nến còn sót lại trong gió.
Nếu không phải Long Tượng đại đế dốc hết toàn lực ngăn cản, một kích vừa rồi đủ để cho y kết thúc rải hoa.
"Tiểu Hạo, gia gia không, không được..."
Long Tượng đại đế còn chưa dứt lời, đã lâm vào ngủ say.
"Gia gia..."
Tần Hạo trong lòng không hiểu sao bối rối, sợ Long Tượng đại đế cứ như vậy rời đi.
Y bắt đầu thống hận chính mình vì sao không có lực lượng cường đại, để cho y trong vòng một ngày mất đi ca ca, còn mất đi gia gia.
“Kết thúc rồi!”
Tiên nhân thượng giới không hề thương xót, chuẩn bị cho Tần Hạo một kích cuối cùng.
"Ca, thực xin lỗi..."
Tầm mắt Tần Hạo bắt đầu mơ hồ, giống như sinh mệnh sắp đi đến cuối cùng.
Đúng lúc này ——
Cây cổ nghiêng trước cửa Tần gia, đột nhiên phóng ra một đạo kim quang.
Giống như cây cổ thụ gặp mùa xuân mọc ra một cành cây với chồi non, nhưng phóng thích ra một cỗ khí tức tang thương cổ xưa.
Ngay khi Tiên nhân thượng giới chuẩn bị hạ sát thủ đối với Tần Hạo, cành cây mang chồi non như thể vượt qua hư không mà đến, xuất hiện trước mặt Thượng Giới tiên nhân.
"Đây là cái gì!?"
Đồng tử tiên nhân thượng giới co rụt lại, cảm thấy một cỗ nguy cơ sinh tử ập tới.
Ba một tiếng!!
Tiên nhân thượng giới gần như không có cơ hội phản ứng, đã bị cành cây hung hăng đánh bay ra ngoài, sau đó cuốn Tần Hạo lên, thuận tiện mang theo Thiên Quân, Vạn Mã cùng nhau rời đi.
"Đi nhanh!!"
Lam Ma cùng Vu tiên sinh bất chấp cành cây là cái gì, cuốn lên đám người Vu Lan, Hữu Dung, Thái tử phi giậm chân bỏ chạy.
"Tần Phong!!"
Vu Lan kêu to đau buồn.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiểu Bạch dùng thân hình nhỏ bé, gian nan khiêng thi thể Tần Phong rời đi, trước khi đi còn không quên lời dạy của Tần Phong.
Không chỉ thu lại Hộp kiếm vô tận, còn đem Thất Thải Thánh Liên nhét vào trong túi.
“Tần huynh, con đường kiếm đạo không có ngươi sẽ tịch mịch bao nhiêu!”
Lâm Tam lau đi nước mắt, sau đó ánh mắt kiên nghị xoay người rời đi, thề muốn ngộ ra một kiếm chí cường, chém giết tiên nhân Thượng Giới, tế tế Tần huynh của y.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ giả chết lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chỉ tử cấp sử thi, khiến hắn bị người đánh trọng thương, đạt được 100 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ giả chết lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chỉ tử cấp thần thoại, khiến hắn bị người đánh trọng thương, đạt được300 vạn điểm phản diện!
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt thiên tuyển chỉ tử cấp sử thi, lấy được Thất Thải Thánh Liên, đạt 200 vạn điểm phản diện!
“Trận này ta đúng là thắng lớn!”
Tần Phong khởi động thiên sứ thủ hộ, chuẩn bị tiến vào chế độ tìm đường chết…
"Vừa rồi là ai!?"
Tiên nhân thượng giới vẫn còn sợ hãi như trước, khóe miệng không ngừng chảy ra máu tươi.
Vốn tưởng rằng mình đi tới hạ giới có thể muốn làm gì thì làm, ai biết còn ẩn giấu tồn tại khủng bố như thế, vẻn vẹn một cành cây liền đánh gã trọng thương.
Chết người nhất chính là, gã hiện tại đã cởi bỏ phàm thai đúc thành tiên thể, muốn dùng linh lực mỏng manh của hạ giới để chữa trị tiên thể, ít nhất cần bế quan khổ tu hai năm rưỡi mới được.
"Khụ khụ..."
Tiên nhân thượng giới lại ho ra một ngụm máu tươi, biết mình phải mau chóng bế quan.
Tuy nhiên cũng may gã sớm thu phục cứ điểm Bắc Cương, có thể thả bọn họ ra ngoài tiếp tục bắt thiên kiêu đủ điều kiện.
Nhất là Diệp Thần nhất định phải có được, còn có Phần Thiên tháp của Lâm Tam, Tiểu Bạch đại đạo manh nha, Chí tôn cốt của Tần Hạo cùng Thất Thải Thánh Liên.
Gã là người có tham vọng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận