Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 102. Tìm Người Đánh Thay

Chương 102. Tìm Người Đánh Thay
Lục Đạo Đế Quân và các phương đại lão đều tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại không còn lời gì để nói, mà chỉ có thể đem ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Nguyệt Thần, hy vọng nàng có thể cho một câu giải thích hợp lý.
Từ lúc Tần Phong thi triển Đại Hà Kiếm Quyết liền có thể thấy được hắn đã đạt đến cảnh giới đại viên mãn, nghĩa là, hắn đã lĩnh ngộ được kiếm quyết này trước đại hà.
Với tư cách là người giám hộ của Tần Phong ở Âm Nguyệt, Nguyệt Thần không có khả năng không biết chuyện Đại Hà Kiếm Quyết.
Nguyệt Thần yếu ớt nói: “Nếu ta nói ở phía sau núi Nguyệt Thần cung có một thác nước nhỏ, các ngươi có tin hay không!?”
Tin!
Tin cái đầu ngươi!!
Là người giám hộ Tần Phong suốt 7 năm tại Âm Nguyệt, ngày ngày chung đụng mà lại không biết hắn có các kỹ năng gì, vậy ngươi đã dùng tâm trí của mình ở đâu trong bảy năm qua.
Ngươi là đi làm người giám hộ cho Tần Phong hay là nữ hộ vệ của hắn vậy!
Nếu như để cho Nguyệt Thần phụ trách việc học của Tần Phong thì bọn hắn đều cảm thấy có lỗi với lương tâm của mình, đây đúng là hủy hoại khối ngọc thô hoàn mỹ này.
Tất cả phương đại lão đều cho Nguyệt Thần một ánh mắt, ý nói nàng mau tự giác giao Tần Phong ra.
Lúc này ——
Bởi vì Phương Trường có hào quang nhân vật chính cho nên vẫn kịp thời tránh thoát, đồng thời mở ra trạng thái phòng ngự, do đó mới không bị đánh chết ngay tại chỗ.
Thế nhưng đám nô dịch của Phương Trường thì không may mắn đến như vậy, bọn hắn lao thẳng vào Đại Hà Kiếm Quyết và bị thôn phệ ngay lập tức.
Đại Hạ Kiếm Quyết đi qua, bốn phía toàn thân cụt tay cụt chân.
“Hô hô......”
Phương Trường thở hổn hển, quả nhiên bị lưu lại bóng ma tâm lý đối với Tần Phong.
Quá kinh khủng!
Không chỉ xem chơi y như quả cầu mà còn có thể đem y làm cầu để đá.
Trước mặt hắn, y hầu như không có chút phản kháng nào, giống như Hầu Vương trong tay Như Lai Phật Tổ, thoạt nhìn tầm thường đến mức một cái lật tay cũng có thể bị chơi chết.
“Đinh, chúc mừng túc chủ lưu lại bóng ma tâm lý cho thiên tuyển chi tử, thu 10 vạn điểm phản diện!”
“Mới 10 vạn!?”
Tần Phong dĩ nhiên không hài lòng, thân hình thoắt một cái bắt đầu chủ động tấn công.
“Ngăn hắn lại!!”
Phương Trường hoảng sợ la lên, sau đó nhanh chóng lui về phía sau.
“Giết!!”
Rất nhiều nô dịch chưa bị giết chết, bọn hắn bò dậy, lao về phía Tần Phong.
“Ồn ào!”
Trùng đồng của Tần Phong bắt đầu lóe ra một đạo tử quang, từng trùng đồng cực lớn lại xuất hiện trên bầu trời.
Âm dương nhị khí thần quang!!
“Đây chính là trùng đồng!!”
Phương Trường nhìn những con mắt cực lớn trên trời, chỉ cảm thấy tê cả da đầu, cơ thể không tự chủ mà run rẩy lên, sự sợ hãi đối với Tần Phong lại tăng lên một bậc.
“Đinh, chúc mừng túc chủ lưu lại bóng ma tâm lý lớn cho thiên tuyển chi tử, thu được 10 vạn điểm phản diện!”
Hưu! Hưu! Hưu!
Từng đôi trùng đồng trên bầy trời bắn ra từng đạo tia sáng, tựa như laser muốn thanh tẩy toàn bộ người ở bên dưới mặt đất.
“Đây chính là bí mật giúp hắn giết rồng sao!?”
Vu Lan đứng ở bên ngoài sơn động, thu hết một màn vừa rồi vào trong mắt, sức mạnh của Đại Hạ Kiếm Quyết khiến người khác phải sợ hãi trước thiên phú của hắn, trọng đồng kinh khủng lại để lại bóng ma tâm lý trong lòng mọi người.
“Mẹ ruột phù hộ a!”
Thiên Quân, Vạn Mã ôm lấy nhau run rẩy, trong lòng cầu nguyện Tần Phong nhất định phải nhắm chuẩn, ngàn lần không được ngộ sát đồng đội!
“Tần Phong, đây là ngươi bức ta, coi như ta có bán linh hồn cho ác ma thì hôm nay cũng phải giết được ngươi!!”
Phương Trường bị buộc đến không đường thối lui, sắc mặt dữ tợn ngửa đầu gào thét, quanh thân bắt đầu phun trào ra một cỗ ma khí kinh thiên, giống như có một thứ gì đó rất đáng sợ sắp thức tỉnh.
“Ai nha má ơi, liều mạng như vậy!”
Tần Phong cuối cùng cũng nhớ tới đối phương là thiên tuyển chi tử, hắn vội vàng cất trùng đồng thần thông, sau đó lớn tiếng nói: “Có ai phụ trách hay không, ta muốn tố cáo gia hỏa Phương Trường này tìm người đánh thay!!”
Ầm!!
Người bên ngoài đều tập thể ngã trên mặt đất, đúng là có thêm nhận thức mới về trình độ vô sỉ của Tần Phong.
Ầm ầm!!
Tiếng động kinh thiên động địa điên cuồng vang lên trong chiến trường sinh tử, uy áp kinh khủng giống như thủy triều cuộn trào, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ chiến trường sinh tử.
Một thân ảnh vạm vỡ xuất hiện ở trước mặt đám người Tần Phong, mang theo vẻ mặt ngưng trọng mà nhìn về phía Phương Trường.
Nếu như không phải Tần Phong vừa rồi nhắc nhở, thì ông ta chưa chắc có thể phát hiện ra.
“Lục đạo Đế Quân!!”
Người xem bên ngoài lập tức kinh hô lên, một mắt liền nhận ra người này là Lục đạo Đế Quân.
Chỉ là tại sao Lục Đạo Đế Quân lại xuất hiện ở chiến trường sinh tử, chẳng lẽ giống như Tần phong nói, Phương Trường tìm người đánh thay!?
“Trước kia hoàng triều Âm Nguyệt chỉ là mao đầu tiểu tử mà bây giờ đã đạt đến trình độ này.” Giọng nói của Phương Trường đột nhiên khàn khàn, quanh thân cũng tràn ra một cỗ khí tức cổ xưa.
Lục đạo Đế Quân thản nhiên nói: “Bản đế cũng không nghĩ đến, tiền bối lại chưa có chết, bất quá đây là chiến đấu giữa tiểu bối, tiền bối nhúng tay như thế giống như không quá phù hợp!?”
“Nếu như lão phu nhất định phải nhúng tay thì sao!?” Con mặt của Phương Trường hơi híp lại.
“Vậy thì ngượng ngùng!”
Lục Đạo Đế Quân cũng không phải là người biết giảng võ đức, uy áp kinh khủng lập tức đè về phía Phương Trường.
“Cạc cạc cạc, chỉ bằng tiểu tử ngươi vẫn chưa thể giết được lão phu......” Phương Trường phát ra nụ cười âm trầm, khàn khàn, sau đó hóa thành một đạo hắc ảnh, xé rách hư không rời đi.
“Bây giờ nghĩ đi, đã chậm!”
Lục Đạo Đế Quân bộc phát năng lượng kinh khủng, cũng xé mở hư không đuổi theo.
“Không phải chứ!!”
Người xem bên ngoài đều kinh hãi há hốc miệng, đơn giản không dám tin vào hai mắt của mình.
Lục Đạo Đế Quân gọi đám hắc khí kia là tiền bối, mà đối phương lại dám nói Lục Đạo Đế Quân là mao đầu tiểu tử.
Mẹ nó!!
Phương Trường đúng là tìm người đánh thay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận