Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 487. Trảm long mạch sẽ bị phản phệ

Chương 487. Trảm long mạch sẽ bị phản phệ
“Thả rắm vào mặt mẹ ngươi!”
Quang Thiên nhảy dựng lên, miệng phun hương thơm nói: "Người sáng suốt đều có thể nhìn ra đây là kế điệu hổ ly sơn của Âm Nguyệt Hoàng Triều, trước dùng long mạch dẫn mọi người đi, sau đó hạ sát thủ với bệ hạ, đáng thương bệ hạ vừa mới băng hà, các ngươi không tư quốc ân vì quân báo thù, tất cả đều nghĩ hãm hại Thái tử cùng ta, đừng tưởng rằng ta không biết các ngươi đang suy nghĩ cái gì, đơn giản là hãm hại Thái tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, ta nói cho các ngươi biết, chỉ cần Quang Thiên ta còn sống, sẽ toàn lực ủng hộ Thái tử đăng cơ.”
“Ngươi nói bậy cái gì đó!”
Tâm tư nhỏ của Ngô Vương bị vạch trần, nhất thời thẹn quá hóa giận.
“Quang Thiên đối với trẫm vẫn là trung thành!”
Nhìn Quang Thiên dám cứng rắn với hai vương, Thái tử quyết định thu hắn làm nghĩa tử.
Trước không nói Quang Thiên hiểu được Tu La Đồ trong truyền thuyết, mà nói tu vi Chuẩn Đế Cảnh của hắn đáng để mình mượn sức, dùng để chống lại Ngô vương cùng Ngụy vương tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.
"Chúng ta chỉ nói thôi, ngươi khẩn trương như vậy làm gì!?"
Ngụy vương rõ ràng có nhiều lòng dạ, mở miệng nói: "Hiện tại Hoàng huynh bị ám sát bỏ mình, long mạch lại bị Tần Phong chiếm được một bộ phận, quốc gia không thể một ngày vô quân, việc cấp bách trước mắt là mời Thái thượng hoàng xuất quan tọa trấn.”
“Đúng vậy!?”
Các đại thế gia nhao nhao gật đầu đồng ý, phảng phất lại một lần nữa tìm được chủ tâm cốt.
Thái tử nhìn bộ dáng Ngụy vương ra lệnh rất khó chịu, vì thiết lập uy vọng, lạnh lùng nói: "Chúng ta cần mời Hoàng gia gia ra chủ trì đại cục, nhưng Lâm Tam trảm khí vận Đại Hạ ta, Tần Phong nhiều lần khiêu khích Đại Hạ ta chính là quốc sỉ, tuyệt đối không thể để cho bọn họ chạy như vậy, nếu không quốc uy Đại Hạ ta ở đâu, Đại Hạ uy nghiêm của ta ở đâu!?”
“Thái tử nói đúng!”
Các đại thế gia lập tức bị Thái tử hấp dẫn, nhao nhao gật đầu tán thành quan điểm của Thái tử.
“Truyền mệnh lệnh của cô!”
Thái tử bắt đầu ra lệnh nói: "Phong tỏa biên cảnh, toàn lực phải bắt Tần Phong và Lâm Tam, ai dám bao che thì tru cửu tộc!!”
Cửu tộc!?
Đây chính là quyền lực đế vương mới có a!?
Các đại thế gia không nghĩ tới Thái tử còn chưa đăng cơ, đã bắt đầu thực hiện quyền lực đế vương, hiện tại hắn chỉ kếm công khai đem cô đổi sang trẫm.
"Vâng!!"
Quang Thiên dẫn đầu quỳ xuống lĩnh mệnh.
Hộ vệ bốn phía thấy Quang Thiên dẫn đầu, do dự cũng nhao nhao quỳ xuống.
Các đại thế gia không vội vàng hành động, mà bắt đầu giả ngu giả vờ sững sờ.
Tại thời điểm chuyển giao quyền lực mới và cũ này, chính là thời điểm thế gia bọn họ kiếm chỗ tốt cho mình, chỉ cần Thái tử muốn thuận lợi đăng cơ, nhất định phải thật sự lấy chút chỗ tốt lôi kéo bọn họ.
“Đám lão hồ ly này!”
Thái tử tức nghiến răng nghiến lợi, biết phải chảy nhiều máu.
.........
Trên Thần Phong Chu.
Tề Tu Viễn chỉ cảm thấy vẻ mặt có chút hoảng hốt, thật sự không thể tin được mình còn sống.
Đây chính là đế đô của Hoang Cổ đệ nhất hoàng triều, bọn họ ba vào ba ra cư nhiên một chút chuyện cũng không có, cho dù đối mặt với mấy vị chuẩn đế vây công cũng có thể bình yên vô sự.
“Tai họa lưu lại ngàn năm a!”
Mộc Tú vừa nghĩ đến đế đô Đại Hạ rách nát, liền biết mình đã nghiêm trọng đánh giá thấp lực phá hoại của Hồng Nguyệt yêu nghiệt.
Vốn tưởng rằng chuyến đi đế đô Đại Hạ lần này, Tần Phong nhiều nhất liền phá hư một ít kiến trúc của người ta, ai biết hắn không chỉ cướp một bộ phận long mạch của người ta, còn khiến Hoàng đế Đại Hạ băng hà, thậm chí cướp được đệ nhất mỹ nhân Đại Hạ.
Lúc này ——
Tần Phong phát hiện trạng thái Lâm Tam không đúng, nhắm mắt lại cũng không nói lời nào.
“Ai!”
Mộc Tú ở một bên thở dài nói: "Long mạch là linh vật thiên địa thai nghén, trảm nó sẽ bị số mệnh phản phệ, hơn nữa Lâm Tam lại bị nhiều cao thủ vây công như vậy, có thể nói là thương còn thêm thương…”
"Nói cách khác Lâm huynh đã không cứu nỗi?”
Tần Phong căn bản không cách nào tiếp nhận hiện thực, bắt đầu gào khóc nói: "Lâm huynh, ngươi làm sao vậy, Lâm huynh, Lâm huynh, ngươi không thể chết a, ta cùng ngươi nương tựa lẫn nhau, đồng cam cộng khổ nhiều năm như vậy..."
"Ta còn chưa chết!"
Lâm Tam đầu đầy hắc tuyến mở mắt ra.
Y chẳng qua là đang vận công chữa thương, ai biết Tần Phong liền vội vàng muốn ăn cỗ.
“Không chết là tốt rồi, không chết là tốt rồi!”
Tần Phong tuyệt đối không cảm thấy xấu hổ, xoay người liền đi tìm Thái tử phi chơi đùa, vừa nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Thái tử phi, cùng dáng người như ma quỷ, hắn ngay cả lịch trình cũng sắp xếp xong.
Thứ hai, tất đen!
Thứ ba, lụa trắng!
Thứ tư, lưới đánh cá!
Thứ năm, đồng phục!
Thứ sáu, hầu gái!
Thứ bảy, hoàng đế!
Chủ nhật, nghỉ ngơi một ngày!
“Tần công tử!”
Thái tử phi phát hiện Tần Phong vẫn nhìn chằm chằm mình, tim nhỏ lại đập mạnh.
Nàng vì người đàn ông này mà vứt bỏ tất cả, nhưng nghĩ đến việc hắn gọi mình là Bảo, nàng tuyệt đối không hối hận, từ nay về sau, chân trời góc biển cùng Quân nắm tay nhau, cùng tiến cùng lùi.
Tần Phong xấu xa cười nói: "Thái tử phi, ngươi đây là đang chờ ta sao!?”
“Tần công tử!!"
Thái tử phi xấu hổ cúi đầu nói: "Sau này chớ gọi thiếp thân là Thái tử phi nữa, thiếp thân đã từ bỏ, kính xin Tần công tử đặt tên cho thiếp thân một lần nữa đi!? "
Đổi tên!?
Không thể gọi là Thái tử phi!?
Như vậy thì sao chơi đùa!
Hắn thích xưng hô chính là Thái tử phi đã kết hôn này, chứ không phải loại người hời hợt chỉ nhìn giá trị nhan sắc.
Đây không phải là chuyện đổi tên nữa, mà là một sự sỉ nhục đến nhân cách của hắn.
“Không được!”
Tần Phong triển lộ ra tư thế kiêu hùng của mình, nghĩ cũng không muốn mà lập tức cự tuyệt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận