Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1096 - Trùng sinh



Chương 1096 - Trùng sinh




"Đám phản đồ các ngươi..."
Uyên tổng mặt mũi tràn đầy dữ tợn ngồi dậy, trong ánh mắt lộ ra sát ý vô tận.
Nhưng đến một nửa, người liền ngây ngẩn.
Chỉ thấy hắn đang bị chôn vùi trong bùn đất, bốn phía không chỉ vô cùng hoang vắng, âm u, mà còn cỏ dại mọc um tùm, có rất nhiều mộ phần không có trật tự cùng bia mộ nghiêng, hư hỏng.
Hơn nữa có chó hoang và chim lang thang xung quanh, tìm kiếm thức ăn, tạo thêm một bầu không khí kỳ lạ và khủng khiếp cho nơi này.
"Ách..."
Uyên tổng ôm đầu kêu to, tràn vào một cỗ ký ức xa lạ.
Không chỉ có tình yêu đối với tiểu sư muội, còn có quyết tâm báo thù cho gia tộc, cùng với oán hận đối phương bán đứng đồng đội...
“Trùng sinh, bổn vương cư nhiên trùng sinh!”
Trong ánh mắt Uyên tổng hơi mờ mịt, vừa vui mừng, vừa không thể tin được mình đã sống lại.
Hắn là tuyệt thế thiên kiêu xếp hạng thứ hai trên thiên tư bảng, không tới trăm năm liền phi thăng tiên giới, không tới năm trăm năm đột phá Tiên Vương, ngàn năm sau trở thành Tiên Vương cự đầu.
Nhưng ngay khi hắn trùng kích Tiên Đế, bị vài tên thủ hạ bán đứng.
Dẫn tới cừu gia tiên đế, cuối cùng thân tử đạo tiêu.
Vốn tưởng rằng mình sẽ không cam lòng chết đi, ai ngờ lại sống lại ở Hoang Cổ.
Tuy nhiên làm cho hắn không cách nào tiếp nhận chính là, thân thể này tuy rằng cùng tên cùng họ với hắn, nhưng lại là một tên liếm cẩu không hề có cốt khí.
“Lâm Uyên này thật sự là vô dụng!”
Ánh mắt Uyên tổng sắc bén nói: "Thế giới cường giả vi tôn, cư nhiên ở trước mặt một nữ nhân, hèn mọn như thế.”
“Quên đi!”
Uyên tổng lười đi quản lý, bắt đầu kiểm tra sức khỏe.
Mặc dù trước kia Uyên tổng là đệ tử tinh anh của Võ Lăng Thánh Địa, nhưng so với tư chất yêu nghiệt đứng thứ hai thiên tư bảng, thân thể này quả thực chính là rác rưởi trong rác rưởi.
Ầm ầm một tiếng!!
Trong đầu Uyên tổng đột nhiên nổ tung, chỉ cảm thấy thần hồn xuất khiếu.
Ngay sau đó hắn liền nhìn thấy trong đầu, nhiều ra một cái âm ngư ngọc bội quen thuộc.
Là hắn ngoài ý muốn thu được ở trong một di tích, bởi vì không cách nào thấu hiểu được huyền bí trong đó, liền mang theo trên người.
"Chẳng lẽ là nó dẫn ta trùng sinh!?"
Uyên tổng tỏ ra nghi hoặc, tò mò thử tiếp xúc.
Ầm ầm!!
Trong đầu Uyên tổng lần thứ hai vang lên một đạo kinh lôi, ngay sau đó trong đầu liền xuất hiện một quyển công pháp vô danh.
"Thật lợi hại!!"
Sau khi Uyên tổng bừng tỉnh, liền cảm thấy tim đập nhanh một trận.
Công pháp này còn mạnh hơn rất nhiều so với công pháp hắn sáng tạo, hình như căn bản cũng không phải là người sáng tạo ra công pháp, mà là thiên địa tiến hóa ra công pháp, sau khi tu luyện thì sẽ có được rất nhiều biến hóa kỳ diệu.
Có công pháp này, hắn nhất định có thể trở lại Tiên giới!
“Những tên dám phản bội ta, các ngươi cứ chờ đó cho bổn vương!”
Ánh mắt Uyên tổng lóe ra hàn quang, nói: "Đợi bổn vương trùng tu trăm năm, dám gọi Tiên Đế xuống hoàng tuyền.”
“Đúng rồi, giới này tên là Hoang Cổ!”
Uyên tổng đột nhiên phản ứng lại.
Là một trong Tiên Vương cự đầu tiên giới, tự nhiên nghe nói qua thời gian đại đạo chi ấn.
Mà thông qua tính toán của các vị đại năng ở tiên giới, hắn biết thời gian đại đạo chi ấn trước mắt đang ở trong Hoamg Cổ này.
Năm đó hắn cũng phái rất nhiều người hầu đi Hoang Cổ, đáng tiếc vận khí không tốt, không một ai có thể tránh thoát pháp tắc thiên đạo, tất cả đều mất mạng ở trong đường hầm.
“Thật sự là thế sự vô thường a!”
Uyên tổng nhịn không được cảm khái một tiếng.
Năm đó hắn hao hết tâm tư cũng không thể xuống, không nghĩ tới hôm nay mình cư nhiên xuống.
"Diệp Thần!?"
Uyên tổng lật xem ký ức trong đầu.
Tuy rằng lúc trước Uyên tổng là liếm cẩu, ngoại trừ tiểu sư muội ra, chuyện gì cũng không quan tâm.
Thế nhưng Thượng Giới tiên nhân đuổi giết Diệp Thần náo loạn ra động tĩnh thật sự quá lớn, ít nhiều cũng nghe qua tin tức Diệp Thần có thời gian đại đạo chi ấn.
"Leng keng, kiểm tra ra thiên tuyển chi tử mới, cấp bậc ban đầu là thần thoại!"
"Ban đầu là thần thoại!?"
Tần Phong lập tức ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
Đừng nhìn hiện tại nhị đệ, tiểu Tam, Lan Bảo Bảo ngưu bức oanh oanh, nhưng bọn họ đều là từ cấp sử thi tiến hóa lên.
Nhưng cái tên mới xuất hiện này, vừa xuất hiện đã có cấp thần thoại.
"Người này thân phận gì, cư nhiên có trình độ giốnh Diệp Thầngie!?"
Tần Phong vô cùng tò mò, bức thiết muốn tìm người này.
Là thiên mệnh đại phản diện thích khống chế tất cả, ghét nhất loại cảm giác không nằm trong tay mình.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lại châm ngòi hai đại thiên mệnh quyết đấu, thu hoạch được 50 vạn điểm phản diện!"
"Tại sao lại như vậy!?”
Tần Phong nhíu mày lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ không phải tiểu Tam Tam, mà ngay cả người mới tới cũng muốn đuổi giết Diệp Thần? Nhưng như vậy cũng hơi khó giải thích vì sao Diệp Thầngie lại có nguy hiểm đến tính mạng, Tiểu Tam Tam là để chứng minh trong sạch, còn người này lại vì sao muốn giết Diệp Thầngie!”
"Cho trẫm suy nghĩ một chút. . ."
Tần Phong bắt đầu nhớ lại.
Bởi vì hắn thường xuyên mạo danh Diệp Thầngie đi ra ngoài giúp người khắc chữ kiếm tiền, lại thường xuyên tìm thủy quân hắc Diệp Thầngiegie.
Cho nên trong lúc nhất thời hắn cũng không nhớ ra, đối phương vì sao phải đi tìm Diệp Thầngie gây phiền toái.
“Không được, phải để Diệp Long lưu ý nhiều hơn!”
Tần Phong lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, nói: "Diệp Thần này cũng không phải thứ gì tốt, cư nhiên làm nhiều chuyện xấu như vậy, ngay cả đồng nghiệp cũng nhìn không nổi muốn đến thay trời hành đạo.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận