Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1110 - Không gian thần bí



Chương 1110 - Không gian thần bí




"Thỏ, thỏ mẹ..."
Tiểu Bạch thử kêu lên, nước mắt đã sớm chảy xuống.
“Thỏ bảo, thỏ bảo của ta!”
Thỏ mẹ rốt cuộc không khống chế được bản thân, nước mắt như suối tuôn trào mà chạy về phía Tiểu Bạch.
Đây chính là thỏ bảo bảo năm đó nàng liều mạng mới sinh ra, là một khối thịt rơi xuống trên người nàng.
Cũng bởi vì nàng tự tay đem Tiểu Bạch đưa cho Tần Phong, cho nên nhiều năm qua vẫn sống trong áy náy, trong lòng ngày nào cũng lo lắng cho Tiểu Bạch.
“Thỏ mẹ!!”
Tiểu Bạch nhảy vào trong ngực thỏ mẹ, bắt đầu gào khóc.
Kể từ đây, nó không còn là một con thỏ không có mẹ, nó đã tìm thấy mẹ ruột của mình.
“Cảm động quá!”
Ngọc Tuyết và Hoa Linh nhìn cảnh tượng đoàn tụ này, đã sớm khóc lóc ầm ĩ.
"Ngao ngao!!"
Một tiếng long ngâm đột nhiên vang lên, giống như xuyên thấu thứ nguyên bích mà đến.
“Là Long Đế!”
Ngọc Tuyết cùng Hoa Linh không khỏi cả kinh trong lòng, nhao nhao quay đầu nhìn về phía sâu trong yêu tộc.
Các nàng làm thành viên yêu tộc cho nên tự nhiên biết, đây là yêu tộc Long Đế phát ra tín hiệu, phàm là yêu tộc yêu đế nghe được long ngâm này, đều phải đi vào sâu trong yêu tộc để họp, có lẽ hơn phân nửa là vì chuyện Tần Hạo xuất chinh yêu tộc.
Lúc này——
Trong một không gian bí ẩn.
Uyên tổng đang nhắm mắt ngồi xếp bằng tu luyện, hấp thu năng lượng công kích của Diệp Thần.
Bang!!
Trong cơ thể Uyên tổng truyền đến một âm thanh nặng nề, là tiếng gông cùm xiềng xích bị đánh phá.
“Vẫn quá chậm!”
Uyên tổng nhịn không được nhíu mày, rất không hài lòng đối với tốc độ tu luyện.
Nếu như không phải tư chất thân thể này quá kém, bằng vào kinh nghiệm tu luyện của Tiên Vương trùng sinh, thì làm sao có thể hiện tại mới đột phá tới Chuẩn Đế Cảnh!
Nếu như thân thể ban đầu của hắn, đã sớm đột phá đến đại đế rồi.
“Không được, bổn vương phải nghĩ biện pháp tăng lên tư chất!”
Uyên tổng quay đầu lại nhìn thoáng qua, là một mảnh không gian tối đen.
Hắn hiện đang ở trong Âm Dương Ngư trong ngọc bội, không chỉ có thể tránh né địch nhân, mà không gian còn lớn đến mức có thể chứa một cái thế giới.
“Phải cải tạo thật tốt, coi như đại bản doanh của bổn vương!”
Uyên tổng nhịn không được lẩm bẩm một tiếng, ngay sau đó liền biến mất tại chỗ.
Chờ hắn lần thứ hai xuất hiện, thì đã có mặt ngay chỗ biến mất trước đó, mấy trăm vạn hắc kỳ quân sớm đã rời đi, Lâm Tam cũng đi, chỉ còn lại dấu vết đại chiến.
“Xuất hiện!”
Thanh Thiên trốn trong bóng tối lập tức nhảy dựng.
Từ sau khi nhận được mệnh lệnh của Tần Hoàng, hắn liền tự mình dẫn người ngồi xổm ở chỗ này, không nghĩ tới Uyên tổng cư nhiên thật sự xuất hiện ở đây.
"Ừm!?"
Uyên tổng lập tức nhíu mày, phát hiện khí tức bốn phía không thích hợp.
“Mọi người nhanh lên!”
Thanh Thiên thầm nghĩ không tốt, vội vàng lao ra nói: "Nơi này vừa mới bộc phát một hồi đại chiến, nói không chừng còn có nhặt thứ gì sót lại!”
"Không cần tranh giành với ta..."
Những người khác cũng nhao nhao lĩnh hội, xông vào trong phế tích tìm kiếm.
“Thì ra là muốn nhặt nhạnh chỗ tốt!”
Trái tim Uyên tổng trong nháy mắt liền thả xuống, cũng không cảm thấy kinh ngạc với đám người này.
Mỗi khi cường giả đại chiến, đều sẽ có người tu luyện đến nhặt nhạnh chỗ tốt.
Bởi vì cường giả khi đại chiến, thương ý, kiếm ý các loại ý cảnh phải cần thời gian rất dài mới có thể tiêu tán, nếu vận khí tốt cũng có thể cảm ngộ ra được.
Mà hắn từng là Tiên Vương cự đầu cho nên cũng khinh thường những tương kế tựu kế của đám phàm nhân này.
Hưu!!
Uyên tổng hóa thành một đạo ánh sáng, cắt qua hư không rồi rất nhanh biến mất.
"Đi chưa?!"
Thanh Thiên ngẩng đầu lẩm bẩm nói: "Người này tuy rằng thủ đoạn thần bí khó lường, nhưng không cẩn thận bằng bệ hạ, nếu đổi lại là bệ hạ, chúng ta chỉ sợ đã sớm mất mạng, tuy nhiên cũng chính vì thế, mà người này sẽ không đấu lại bệ hạ.”
Hình ảnh vừa chuyển, trên Thần Phong chu.
Tần Phong bởi vì nhàm chán cho nên làm vài khẩu súng nước, bắn một phán về phía mặt xinh đẹp của Tiểu Hương phi.
Không có cách nào!!
Khi còn bé luôn thích cầm súng nước rắc rắc lên mặt người khác, không nghĩ tới lớn lên cũng không sửa được tật xấu này.
"A, lạnh quá!"
Tiểu Hương phi lập tức kinh hô một tiếng, lộ ra biểu tình đáng thương.
Tần Phong không hề nhúc nhích, lại bắn vào đám người Tử Diên.
"Ngươi..."
Tử Diên tức giận giơ súng nước bắn trả.
Hữu Dung, Phong Tình, Nguyệt Hi, Tiểu Hương phi cũng cầm lấy súng nước, nhao nhao gia nhập vào trong đội ngũ vây công Tần Phong.
Tần Phong cũng không cam lòng yếu thế, lấy một địch năm nhưng không rời xuống thế hạ phong.
Đúng lúc này——
Tần Phong nhận được tin tức từ Thanh Thiên.
Bọn họ ngồi xổm tại chỗ canh gác mấy ngày, rốt cục chờ được Uyên tổng xuất hiện lần nữa.
“Thật đúng là không gian thần bí!”
Tần Phong ngừng bắn súng, người cũng thoáng sững sờ.
Căn cứ tin tức mà Thanh Thiên truyền đến, Uyên tổng không chỉ xuất hiện tại chỗ cũ, tu vi cũng đột phá tới Chuẩn Đế sơ giai.
Tuy rằng hắn biết Uyên tổng là siêu cấp treo bức, nhưng ngắn ngủi vài ngày đã đột phá đến chuẩn đế, như vậy cũng hơi quá đáng rồi.
"Chẳng lẽ không gian thần bí, còn có chức năng đẩy nhanh thời gian!?"
Tần Phong nhịn không được lẩm bẩm một tiếng, tùy ý mấy nữ nhân dùng súng nước bắn mình.
Căn cứ vào kinh nghiệm mười năm làm mọt sách, không gian thần bí của thiên tuyển chi tử, ngoại trừ có thể ẩn nấp ra, còn có thể gia tốc thời gian, cùng với các loại chức năng tùy thân làm ruộng.
Vô Thượng truyền thừa chỉ là tiêu chuẩn, tùy tiện lựa chọn pháp bảo nghịch thiên, thiên tài địa bảo hiếm có đầy đất, Tam Quang Thần Thủy chỉ dùng để súc miệng, Hồng Mông Tử Khí đầy không gian...
“Thiên tuyển chi tử thật sự không nói đạo lý!”
Tần Phong cảm thấy vô cùng chua xót.
Hắn có thể tạo được thành tựu như hôm nay, là nhờ Tần gia mười mấy đời đổ máu mồ hôi mà đổi lấy, nhưng đám thiên tuyển chi tử này không làm gì cả, cuối cùng lại có được bảo bối người thường không cách nào tưởng tượng.
Không, không!!
Uyên tổng phải bồi thường không gian thần bí này cho hắn, để hàn gắn tâm hồn nhỏ bé bị tổn thương của mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận