Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 658 - Nhị công tử Tần gia



Chương 658 - Nhị công tử Tần gia




"Đây là cái gì!?"
Nam tử trung niên kia nhìn thập long thập tượng, quanh thân nổi lên một loạt ánh sáng màu bạc.
Ầm ầm!!
Thực lực chuẩn đế cảnh bộc phát toàn diện, giống như hồng thủy khuấy động hư không.
“Bọn họ đến thật rồi!”
Giang Vô Song cũng bất chấp Tần Hạo là ai, vội vàng tiến lên chuẩn bị kéo hai bên ra.
Chỉ là Giang Tuyết bên cạnh lại ngăn hắn lại, không có chút ý đi lên ngăn cản, ngược lại có hứng thú chờ hai bên lao vào đánh nhau.
Bởi vì nam tử trung niên này không phải ai khác, mà chính là gia chủ Kim gia, cũng là một viên đại tướng của thành Vô Song.
Tuy nhiên hành vi mấy năm gần đây của đám người này đã khiến cho hai vợ chồng các nàng rất khó chịu.
Không chỉ nói Tần Hạo giết Kim Yến Long, còn mặc cho Kim Thường Thư đến phủ thành chủ chửi bới, có lẽ ngươi đứng ở điểm cao nhất về đạo đức, nhưng hoàn toàn không lo lắng đến thể diện của hai vợ chồng các nàng.
Ngay cả ai là chủ tử, ai là nô tài cũng không phân biệt được!
Đừng nói Tần Hạo giết Kim Yến Long không lấy ra được chứng cớ, cho dù có thể xuất ra chứng cớ, chủ tử giết nhi tử ngươi, ngươi cũng phải vỗ tay khen ngợi, hai vợ chồng các nàng không nói, không có nghĩa là ngươi có thể làm.
Thuận tiện cũng vừa vặn nhìn xem, thực lực chân chính của con rể phế vật này!
Lúc này——
Tần Hạo đã kích hoạt trạng thái bạo tẩu, căn bản không cách nào tiếp nhận tin tức Tần Phong sắp chết.
Y đã cố gắng và chịu đựng rất nhiều, để đánh bại ca ca ngu ngốc của mình.
Nhưng bây giờ hắn lại sắp chết, vậy y cố gắng lâu như vậy tính là cái gì?!
Bước ra một bước, thiên địa biến sắc!
Gầm lên!
Ngao!
Hư ảnh Thập long thập tượng ở trong hư không gầm thét, năng lượng khủng bố như núi lửa bộc phát không thể áp chế, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, long tượng lực ngưng tụ trên nắm tay, còn có lôi quang không ngừng nhảy lên.
“Thiên địa đồng sinh, vạn vật quy nhất!”
Trong ánh mắt Tần Hạo nổi lên một tia hung quang, đánh ra một quyền như đại đao xuất lò.
"Trời ạ, quyền ý cấp chín!!"
Đôi môi anh đào của Giang Linh hơi mở ra, bị một màn trước mắt làm kinh hãi.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, nàng tuyệt đối không thể tin được, phế vật tướng công của mình cư nhiên có một mặt như vậy, chỉ sợ ngay cả thần tượng Tần Phong của nàng cũng không sánh được.
Ầm ầm!!
Một quyền đánh ra, long trời lở đất.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp thiên địa, năng lượng như phong bạo cuốn ra, đá vụn lăn xuống, khơi dậy một trận bụi bặm, mặt đất cũng vỡ ra từng đạo lỗ hổng dữ tợn.
Đạp! Đạp! Đạp!
Gia chủ Kim gia chỉ cảm thấy va chạm với một tòa núi lớn, thân thể không khống chế được lui về phía sau vài bước.
"Làm sao có thể!!"
Toàn trường mọi người đều chấn động, quả thực không thể tin vào mắt mình.
Phiêu Miểu cảnh lại đánh lui Chuẩn Đế cảnh!!
Cho dù gia chủ Kim gia có xuất ra toàn bộ sức lực thì cũng không đến mức bị Phiêu Miểu cảnh đánh lui!?
"Còn chưa xong!!"
Tần Hạo rõ ràng còn chưa phát tiết xong, trước ngực lại sáng lên một đạo kim quang.
Ầm ầm!!
Lôi đình vô tận chiếm cứ bầu trời, uy áp bàng bạc đầy trời đè xuống, quanh thân lưu chuyển thần quang vô tận, giống như một pho tượng chí tôn thần linh tồn tại lâu đời.
Thượng thương kiếp quang!!
Chỉ thấy phù văn thần bí quanh người Tần Hạo ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành năng lượng hủy thiên diệt địa hung hăng nện về phía gia chủ Kim gia, tiếng nổ đinh tai nhức óc cùng với năng lượng phong bạo khủng bố bao trùm thiên địa.
"Mẹ kiếp!!"
Gia chủ Kim gia miệng phun tục, nhưng trong lòng vô cùng phát cuồng.
Ông ta chỉ là muốn cứu nhi tử Kim Thường Thư từ trong tay Tần Hạo, ai biết tiểu tử này loại oanh tác một trận cuồng phong về phía ông, quả nhiên một chút đức hành kình già yêu trẻ cũng không có.
"Hắn thật sự là tướng công của ta!?"
Giang Linh nhìn Tần Hạo dũng mãnh vô địch, trái tim cũng bắt đầu đập loạn.
Lúc này...
Nhìn Tần Hạo điên cuồng tấn công, cả Vô Song Thành hoàn toàn sôi trào.
"Cái gì đây? Hắn thật sự là con rể phế của Giang gia!?”
“Đây hình như là chí tôn cốt trong truyền thuyết đúng không!?”
“Nghe đồn đại công tử Tần gia đào chí tôn cốt của đệ đệ, chẳng lẽ hắn chính là Tần Phong!?"
"Tin tức của ngươi đã lỗi thời, ba năm trước Song Tần lần đầu giao thủ, Tần Hạo tự tay lấy lại chí tôn cốt."
“Không sai, nghe đồn Phế vật Tần gia Nhị công tử là truyền nhân của Long Tượng đại đế, hắn vừa rồi sử dụng chính là Cổ Long Thần Tượng trấn ngục kình!”
"Mẹ kiếp, thiên phòng vạn phòng, vẫn là không phòng được đám lão Lục Tần gia này, lần này Vô Song Thành phải đổi họ rồi!"
"Sẽ không, hiện tại Tần gia đã thất bại, mười vị lão tổ ngã xuống chín vị, trăm vạn tần gia quân cũng toàn quân bị diệt."
"......"
Thân thể Tần Hạo run lên, chỉ cảm thấy đầu óc ong ong.
Nếu như không phải ở động thiên phúc địa của Thái Bạch tiên sơn, tu hành tâm cảnh ngàn năm, thì tin tức này đủ để cho y đạo tâm thất thủ, tẩu hỏa nhập ma.
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!!"
Tần Hạo khó có thể tiếp nhận mà rống giận.
Y chỉ là tiểu hài tử tùy hứng rời nhà ba năm, không chỉ có ca ca ngu xuẩn từ nhỏ như đỉnh núi không cách nào vượt qua, đè ép y không cách nào hô hấp, mà ngay cả Tần gia được xưng là đệ nhất thế gia Hoang Cổ cư nhiên cũng nói bại liền bại.
Ai có thể nói với y tại sao những chuyện này lại xảy ra hay không!?
So với Tần Hạo ở một bên bi thương rống giận, Giang Tuyết cùng Giang Vô Song lại vui vẻ muốn chết.
Vốn cho rằng là mất cả chì lẫn chài, nhưng ai biết rõ núi cùng nước tận ngờ hết lối, bóng liễu hoa tươi lại một làng. (Khi trước mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng mới tốt đẹp hơn, cũng tựa như trong hoàn cảnh khốn khó mà tìm thấy được lối thoát thênh thang phía trước.)
Hiện tại Tần gia chỉ dựa vào một vị lão tổ khổ sở chống đỡ, ngược lại thành Vô Song các nàng vẫn có hai vị đế cấp tọa trấn như trước.
Cho nên Tần Hạo chỉ có thể thành thành thật thật tới ở rể, chỉ là từ phế rể biến thành hiền rể hiện tại!
“Tướng công, ngươi rất có mắt nhìn!”
Ánh mắt Giang Tuyết vui vẻ híp lại thành trăng lưỡi bò, tự hỏi muốn đòi Tần gia bao nhiêu của hồi môn.
Dù sao Tần gia hiện tại đã hoàn toàn bại, giữ lại những bảo vật kia cũng chưa chắc có thể giữ được, còn không bằng lấy ra làm phong phú bảo khố thành Vô Song của các nàng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận