Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 842 - Giao nhân tộc là người của ta



Chương 842 - Giao nhân tộc là người của ta




“Tiểu gia hỏa, từ đâu tới thì về nơi đó đi!”
Vẻ mặt lão tổ Lâm gia đột nhiên trở nên nghiêm túc, eo cũng lập tức trở nên dựng thẳng.
Không phải là ông ta không muốn thức thời, mà là Tần gia bọn họ quá giống Hoàng tộc Đại Hạ, không phải thứ gì tốt.
Thay vì ngồi chờ chết, không bằng buông tay đánh một trận!
“Nói như thế nào, tiền bối là muốn tiếp tục vu khống Tần gia ta!?"
Tần Phong hơi nheo mắt lại, phất tay lấy ra hộp kiếm vô tận.
Hộp kiếm vô tận nặng nề rơi xuống, bộc phát ra một đạo kiếm thế ngút trời, dẫn đến hư không nổi lên từng đạo gợn sóng, bốn phía nước biển kịch liệt bốc lên.
"Giết!!"
Trên tiểu đảo đột nhiên sát khí ngút trời, mấy chục vạn đại quân theo đó xuất hiện.
Tuy rằng hiện tại Thiên Tâm chi thành đã không còn, nhưng Lâm Hào còn giữ lại mấy chục vạn đại quân, ngưng tụ ra sát khí cùng kiếm thế.
“Người trẻ tuổi không nên quá kiêu ngạo!”
Lâm gia lão tổ hừ lạnh một tiếng nói: "Cho dù Tần Phong ngươi không chết dưới tay Thượng Giới tiên nhân, nhưng chỉ bằng mấy người các ngươi, cũng đừng mơ tưởng mang Tà Đế Xá Lợi của Lâm gia ta đi.”
Ầm ầm!!
Lâm gia lão tổ vừa dứt lời, quanh thân liền bắt đầu xuất hiện một cỗ đế uy làm cho thiên địa trầm luân, còn kèm theo một đạo kinh thiên động địa nổ vang.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư bước tới trước một bước, đi tới trước mặt Tần Phong, dễ dàng ngăn trở đế uy mãnh liệt mênh mông.
"Đại đế!!"
Sắc mặt Lâm Hào hơi biến đổi nói: "Cho dù ngươi có đại đế thì như thế nào, đừng nói chúng ta có mấy chục vạn người, cho dù có mấy chục vạn con heo, cũng đủ để chúng ta mang theo Tà Đế Xá Lợi trốn đi.”
"Hắc hắc..."
Tần Phong nhịn không được cười nói: "Ta không biết nên khen ngươi, hay là nên khen ngợi ngươi biết chọn nơi ở, chẳng lẽ ngươi không biết Bắc Hải là địa bàn của ta, Giao Nhân tộc đều là người của ta!?"
Vừa dứt lời ——
Bốn phía mặt biển liền nổi lên gợn sóng, từng cái đẩu cá nhỏ nhô lên…
"Thật sự là thánh tử Tần Phong!!"
Nhóm Giao thê vừa nhìn thấy Tần Phong trên thuyền, nhao nhao phát ra tiếng kêu kinh hỉ.
Vừa rồi các nàng ở dưới đáy biển nhận được tin nhắn của Tần Phong, vốn còn đang tức giận là ai đang giả mạo thánh tử, tính toán đi ra đánh đến mẹ hắn cũng không nhận ra.
Không nghĩ tới đi ra nhìn, thì thật sự đối phương lại là đại ân nhân của các nàng.
"Thật tốt quá!"
Vũ tộc trưởng cũng nổi lên mặt biển, kích động thiếu chút nữa hóa chó sủa hai tiếng.
Hiện tại tin tức Tạo Hóa tiên cảnh bị diệt đã truyền ra, Giao nhân tộc bọn họ dĩ nhiên cũng nhận được tin tức.
Đang lo lắng Võ Lăng thánh địa sau này có thể tiếp tục che chở bọn họ hay không, thì vị đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ Tần Phong lại xuất hiện, với tính cách cứu khổ cứu nan của hắn, khẳng định sẽ không mặc kệ Giao Nhân tộc bọn họ.
"Làm sao có thể!?"
Sắc mặt Lâm Hào liền thay đổi, phát hiện tiểu Giao thê càng ngày càng nhiều.
Tuy rằng Thiên Tâm chi thành bọn họ giữ lại được mấy chục vạn đại quân, nhưng so sánh với một chủng tộc rõ ràng không đủ nhìn, huống chi còn là ở trên địa bàn của người ta.
“Cũng không biết ngươi nghĩ như thế nào, lại đi so người với ta!”
Tần Phong cho Lâm Hào một ánh mắt ghét bỏ, không quên phất tay tương tác với nhóm tiểu giao thê.
"Thánh tử đại nhân..."
Nhóm tiểu Giao thê kích động liên tục thét chói tai, giống như fan não tàn gặp được giegie nhà mình.
“Giao nhân tộc cùng là người của hắn!”
Trong ánh mắt Nguyệt Hi tràn đầy vẻ ngoài ý muốn.
Vốn nàng đều đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, không nghĩ tới Tần Phong cư nhiên gọi nhiều tiểu Giao thê đến trợ trận như vậy.
“Đúng là người của chủ công!”
Mộc Tú nhịn không được cảm khái một tiếng.
Còn nhớ rõ Tần Phong đến Bắc Hải đánh Côn Côn, còn luyện chế thần khí bổ người ta khóc cha gọi mẹ.
"Ừm, ừm, ừm!"
Hữu Dung cũng khẳng định mà gật gật cái đâu nhỏ.
Cũng nhớ rõ Tần Phong dùng năm quả Đại Hoàn Đan, tiễn năm vị chuẩn đế của Giao Nhân tộc lên Tây Thiên, nhanh đến mức ngay cả lưu lại thời gian đánh giá kém cũng không cho.
“Tần ca ca, quá lợi hại!”
Điềm Điềm lộ ra vẻ mặt sùng bái nói: "Hiện tại bất kể là chiến lực cao cấp, hay là phương diện nhân số, chúng ta đều có thể toàn diện áp chế đối phương.”
“Đó là đương nhiên..."
Tiểu Bạch nhảy lên cái đầu nhỏ của Điềm Điềm, nói: "Chủ ngân của thỏ ta đã nói, không đánh trận nào không nắm chắc, cho dù có 99,9999% tỷ lệ thắng cũng không thể liều chết."
“Không hổ là đại ma vương, trước sau vững vàng!”
Hữu Dung bó tay, cũng không biết Tần Phong đang sợ cái gì.
Không chỉ có gần ba mươi buff gia tăng, còn dung hợp Thương Thiên Bá Thể cùng Tiên Thiên kiếm thể, lại có thượng cổ trọng đồng, cùng với kiếm thuật vô địch.
Tùy tiện lấy một cái cũng đủ để đánh một trận ra trò.
Hợp lại với nhau chính là biểu tượng của vô địch, nhưng hắn nhất định phải viết một chữ sợ trên mặt.
“Bắt tặc trước bắt vương!!"
Lâm gia lão tổ còn muốn giãy dụa một chút, vọt về phía Tần Phong.
Hô hô!!
Chỉ thấy kình phong khủng bố bao trùm thiên địa, thổi bay góc áo của Tần Phong.
Tuy nhiên Tần Phong lại không có chút ý né tránh, thân hình cao lớn đứng ở mũi thuyền Thần Phong Chu, p căn bản không có đem đối phương để ở trong mắt.
“Thật đẹp trai!”
Lâm Tâm Nhi trong lúc nhất thời nhìn đến si ngốc.
Đừng nói là thế hệ trẻ Hoang Cổ, cho dù là những cao thủ thành danh đã lâu, đối mặt với lão tổ tông Lâm gia các nàng cũng không dám bình tĩnh thong dong như thế.
"Trên đỉnh Hóa Phật!!"
Tam Lộng đại sư không cho Tần Phong cơ hội nhắc nhở mình là phế vật, nhất phi trùng thiên ngưng tụ ra một tôn Thiên Thủ Như Lai Phật pháp.
Ầm ầm!!
Công kích của song phong trùng trùng điệp điệp va chạm vào nhau, sinh ra năng lượng khủng bố như phong bạo bao trùm thiên địa, nhấc lên sóng lớn ngập trời cao mấy ngàn thước.
"Đây là chiến đấu giữa đế cấp!?"
Toàn trường mọi người đều bị một màn trước mắt này chấn động đến, cảm giác mình ở trước mặt cỗ lực lượng này chính là con kiến hôi.
“Hai vị tiền bối, nơi này giao cho các ngươi!”
Tần Phong lấy Trường Không thần kiếm tronh Hộp kiếm vôn tận, phi thân nhảy từ trên Thần Phong Chu xuống.
“Yên tâm!”
Mộc Tú vỗ ngực cam đoan: "Có ta cùng Tiểu Hoàn Hoàn ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho lừa hói Tam Lộng chịu thiệt.”
“Ta..."
Nhâm Hoàn há miệng.
Cuối cùng nể mặt đối phương là Hoang Cổ đệ nhất thần tính, không dám hóa thân thành máy điện báo, cứng rắn đem những lời tục tĩu đến bên miệng lại nuốt trở về.



Bạn cần đăng nhập để bình luận