Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 760 - Không công bằng



Chương 760 - Không công bằng




Lúc này——
Mộc Tú còn ở cùng một chỗ với Lâm Tam.
Chỉ thấy Lâm Tam xuất ra Phần Thiên tháp tiến vào bên trong tu luyện, mỗi một lần đi ra đều là thực lực tăng vọt, tốc độ tu vi tăng lên nhanh đến mức khiến người ta tức giận.
“Khó trách chủ công thường xuyên nói, Lâm Tam người này không nói đạo lý!”
Khóe mắt Mộc Tú không ngừng co rút.
Tuy rằng tốc độ tu luyện của Lâm Tam không có như Tần Phong, nhưng dùng loại tốc độ này tu luyện tiếp, không cần hai năm tuyệt đối có hy vọng đột phá đến Chuẩn Đế cảnh.
Ừng ực!!
Mộc Tú bất chợt tâm tình không yên, giống như bị thứ gì đó theo dõi.
"Chuyện gì xảy ra!?"
Mộc Tú không hiểu sao cảm thấy hoảng hốt, chuẩn bị khởi hành đi thảo nguyên tìm Tần Phong, cũng chỉ có ở bên cạnh Tần Phong, hắn mới có thể cùng cường giảng đạo lý trên đại đế.
Lúc này...
Đêm lửa trại trên thảo nguyên đã tiến vào giai đoạn cao trào, các tiểu cô nương nhao nhao tiến lên dùng một dải vải trắng bao lấy dũng sĩ trong lòng mình.
Mà Tần Phong bởi vì đáp ứng làm kim đao phò mã, cho nên không ai dám tiến lên dùng vải trắng khoác thân hắn.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư một mình ở một bên uống rượu buồn.
Muốn nói Tần Phong không ai dám bao vây thì có thể hiểu, dù sao đó cũng là nam nhân của tiểu công chúa, nhưng gã một cao tăng đắc đạo lại không có người bao vây, điều này làm cho người ta cảm thấy rất không hiểu.
Tuy nhiên cũng may gã biết tự điều chỉnh, tâm tình sa sút liền dẫn đệ đệ đi du lịch một ngày.
“Hảo gia hỏa, đêm nay nhất định là một đêm không ngủ!”
Tần Phong nhìn một đôi thanh niên trước lửa trại, nhớ tới những đôi tình nhân nhỏ trên đường phố ngày Lễ Tình Nhân kiếp trước.
"Canh ba rưỡi đêm, chợt nghe ba ba ba, cô nương biến thành bác gái!"
Tần Phong ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm thì thào một tiếng, giống như nhìn thấy cảnh tượng sau nửa đêm.
Cũng vì để cho những thanh niên này biết lòng người hiểm ác, hắn quyết định đêm nay luyện chế thần khí giúp bọn họ trợ hứng...
Rất nhanh ——
Tộc trưởng tộc Yến Vân liền tuyên bố yến hội lửa trại lần này kết thúc viên mãn, các tiểu tử lập tức khẩn cấp lôi kéo tiểu cô nương trở về lều trại.
Đinh một tiếng!
Tần Phong dưới sự dẫn dắt của người hầu đến một gian lều xa hoa, móc ra đồng tiền một ngày bằng một năm bắn lên không trung, thời gian trong phạm vi năm trăm thước trôi qua lập tức thay đổi.
"Ừm!?"
Vẻ mặt Nguyệt Hi không khỏi sửng sốt, ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm đồng tiền.
Chỉ thấy đồng tiền Tần Phong ném ra dừng lại giữa không trung, hơn nữa dùng tốc độ cực kỳ chậm chạp rơi xuống, quá trình kéo dài ước chừng mất khoảng một năm.
Nói cách khác khi đồng tiền rơi xuống đất, mới có thể giải trừ hiệu quả thời gian trôi qua.
Đương nhiên nửa đường cũng có thể lấy đi đồng tiền, thời gian trôi qua cũng có thể giải trừ.
"Luyện chế cái gì!?"
Tần Phong gãi cằm tự hỏi, luyện chế loại thần khí gì.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư chắp hai tay lại nói: "Nếu như bần tăng có thể thêm chuỗi phật châu, mấy cây tích trượng, bình bát, đừng nói chủ công muốn thống nhất Hoang Cổ, cho dù muốn thống nhất chư thiên vạn giới cũng không có vấn đề gì.”
“Ách..."
Tần Phong nhịn không được trợn trắng mắt, trực tiếp lựa chọn không nhìn đối phương.
Tuy rằng đám người Mộc Tú, Tề Tu Viễn đều có thần khí độc quyền của mình, nhưng thần khí có uy lực mạnh nhất mà hắn luyện chế thì phải nói là Nam Mô Bồ Tát của Tam Lộng đại sư.
Một hơi ba ngàn sáu trăm phát uranium, mỗi một lần đều tương đương với một kích toàn lực của cường giả đế cấp, đừng nói đại đế cùng đẳng cấp không chịu nổi, cho dù thượng giới tiên nhân cũng chưa chắc dám liên tục chống ba ngàn sáu trăm phát.
Ầm!!
Bàn tay to của Tần Phong vung về bãi đất trống phía trước, Tử Tiêu Âm Dương đỉnh rơi ầm ầm trên mặt đất, ngay sau đó nhanh chóng chỉ ra một đạo chỉ quyết, tam đại thần hỏa nhanh chóng dung hợp vào trong đỉnh.
"Đây là quái vật gì!!"
Đồng tử Nguyệt Hi không khỏi co rụt lại.
Cho dù nàng đã rất nhiều lần nhìn thấy bộ dáng không làm người của Tần Phong, nhưng vẫn không cách nào tin tưởng hắn có thể đem Tam Muội thần hỏa, Nam Minh Ly Hỏa, Lục Đinh thần hỏa dung hợp cùng một chỗ.
Lúc này ——
Tần Phong không rảnh để ý tới Nguyệt Hi, hắn đã tiến vào chế độ đắm chìm.
Không chỉ đem từng kiện vật liệu trân quý ném vào trong đỉnh, còn liên tục không ngừng bấm ra từng đạo chỉ quyết đánh vào trong đỉnh, một cây bút lông cùng một quyển trúc giản rất nhanh thành hình.
Trên bút lông mơ hồ có thể thấy được hai chữ xuân thu!
Trên trúc giản mơ hồ có thể thấy được hai chữ thiên mục!
"Xuân Thu Bút, Thiên Mục Thư!?"
Tam Thu trầm mặc ở một bên nhìn thoáng qua, yên lặng lấy bút ra ghi chép chính sử.
Một tháng nào đó: Ngô Hoàng cùng tộc trưởng Yến Vân tộc uống máu ăn thề, từ nay về sau song phương buông đao binh cùng chung sống hòa bình, nhưng đối phương lại bội bạc, đêm đó mang binh vây giết Ngô Hoàng.
Ngay khi Ngô Hoàng cùng đường, bầu trời đột nhiên giáng xuống vô số đạo lôi đình.
Thiên mệnh sở quy, được trời che chở!
"Mẹ kiếp!!"
Tam Lộng đại sư nhịn không được phun tục, trong lòng lập tức cảm thấy mất cân bằng.
Gã năm đó cho Tần Phong rất nhiều vật liệu, cuối cùng còn đem chính mình góp vào, lại quấn lấy Tần Phong nhiều năm mới miễn cưỡng lăn lộn đến một kiện Nam Mô Bồ Tát.
Nhưng tiểu thư sinh này, vẻn vẹn chỉ đi theo Tần Phong mấy tháng.
Không chỉ ưu tiên đạt được danh ngạch thần khí, Tần Phong còn tính toán một lần luyện chế hai kiện cho hắn.
Điều này có công bằng không??
Điều này là rất không công bằng!!



Bạn cần đăng nhập để bình luận