Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 326. Cúi Đầu Xưng Thần

Chương 326. Cúi Đầu Xưng Thần
"Hắn thật sự chỉ có tu vi Thiên Tông cảnh nhị trọng thôi sao!?”
Trên khuôn mặt lãnh ngạo của Hồng Hạnh lộ ra tia chấn kinh, không cách nào tưởng tượng Tần Phong lại lĩnh ngộ được chiêu kiếm đáng sợ như thế.
"Chủ nhân thật là lợi hại!"
Mắt Phong Tình bốc lên đào tâm, liếm liếm môi đỏ, thật muốn đẩy ngã Tần Phong.
"Ừm!?"
Trần Trường Phong ngây ngẩn cả người, chỉ thấy Tần Phong đang đâm kiếm về phía mình.
Mặc dù không hiểu tại sao Tần Phong muốn đâm mình nhưng trực giác mách bảo, nếu bị đâm trúng thì nhất định rất đau.
Ầm ầm!!
Tần Phong giống như một vị tiên rơi xuống phàm giới, thanh kiếm của hắn xuyên qua bầu trời và va chạm dữ dội với Trần Trường Phong, kiếm khí phân tán xung quanh, giống như gió bão quét sạch thiên địa.
Mặc dù Trần Trường Phong đã nhanh chóng hội tụ ra hộ thuẫn ngăn cản trước người, nhưng vẫn bị Thiên Ngoại Phi Tiên của Tần Phong đẩy lui một bước.
"Thiên Tông nhị trọng bức lui quy nhất bát trọng!!"
Đám người toàn trường trợn mắt kinh hô, trong lòng toát ra hai chữ ngọa tào thật lớn.
Mẹ nó!!
Tất cả mọi người đều là lần đầu tiên làm người, nhưng tại sao lại chênh lệch lớn như vậy!?
“Tình huống gì vậy!?”
Vạn Lý Lãng một mặt mộng bức, hoàn toàn nhìn không thấu Tần Phong.
Vừa rồi Tần Phong rõ ràng chỉ cần đánh rắm một cái cũng có thể đi lãnh cơm hộp, nhưng tại sao bây giờ lại sinh long hoạt hổ xuất ra chiêu kiếm Thiên Ngoại Phi Tiên.
"Hài tử đáng thương!"
Tiểu Bạch nện bước chân ngắn nhỏ đi ngang qua người Vạn Lý Lãng, đồng thời cũng không quên ngẩng đầu cho đứa nhỏ này một ánh nhìn đồng tình.
"Còn chưa kết thúc!"
Ánh mắt Tần Phong đột nhiên trở nên sắc bén, sử dụng Thượng Thiện Nhược Thủy.
Chỉ thấy mũi kiếm phun ra một cỗ năng lượng có tốc độ nhanh và lan ra bốn phía, mỗi làn sóng tương đương với một kích Thiên Ngoại Phi Tiên, liên miên bất tuyệt, giống như vô hạn.
"Đây là cái gì!?"
Trần Trường Phong chưa từng nhìn thấy Thượng Thiện Nhược Thủy, thân thể mất khống chế mà lui về phía sau một bước.
Vốn định dùng sức mạnh tuyệt đối để đánh vỡ Thượng Thiện Nhược Thủy buff liên miên bất tuyệt này, nhưng còn chưa kịp phát lực, thì liền bị một kiếm hồn sắc bén đánh trúng, khiến cơ thể không thể tự chủ mà liên tục lui về phía sau.
"Tê tê!!"
Đám người toàn trường hít sâu một hơi, bị sự khủng bố của Tần Phong hù họa.
Nếu như lần đầu tiên Trần Trường Phong bị đánh lui thì có thể do hắn ta chủ quan, nhưng bước thứ hai, thứ ba thì tuyệt đối không thể nói là chủ quan được, điều này chứng mình Tần Phong có thiên phú vô cùng kinh khủng.
"Ma đầu, thấy một kiếm này của ta như thế nào?”
Tần Phong nhanh chóng thu kiếm lui lại, đứng bên cạnh Vạn Lý Lãng.
"Rất mạnh!!"
Sau khi xác nhận xong ánh mắt, Trần Trường Phong lập tức phối hợp, nói: “Mặc dù Ma Tộc ta đã bị giam mấy vạn năm trong Vạn Ma tháp, nhưng ta có thể chắc chắn, một kiếm này xứng để thế hệ trẻ trong Hoang Cổ tôn ngươi làm lão sư!”
"Có mắt nhìn đấy!”
Trăm vạn Trấn Ma quân gật đầu khẳng định, Tần Phong đúng là đệ nhất Hoang Cổ.
"Tuy nhiên. . ."
Trần Trường Phong lại uyển chuyển nói: “Coi như ngươi có thể xưng tôn trong thế hệ trẻ Hoang Cổ thì cũng không thể thay đổi được cục diện hôm nay.”
"Ngươi nói không tệ!"
Tần Phong xuất ra kỹ năng diễn xuất của vua màn ảnh, lạnh lùng hừ nói: "Cho dù hôm nay không thay đổi được cục diện, nhưng Vạn tướng quân vẫn có thể bảo vệ ta rời khỏi chỗ này, ngươi có tin hay không, chỉ cần hai mươi năm, ta có thể dẫn đầu thiên quân vạn mã, ngựa đạp quan ngoại, xóa vĩnh viễn Ma tộc các ngươi khỏi Hoang Cổ này!?”
Mọi người ở đây đều nghĩ lần này Tần Phong nhất định sẽ chọc giận Trần Trường Phong, khiến hắn ta nổi giận mà chém giết không tiếc, chấn kinh trăm vạn Trấn Ma quân…
"Ta tin!!"
Trần Trường Phong giả bộ làm ra bộ dáng vô cùng hoảng sợ, trực tiếp quỳ xuống nói: "Chỉ cần ngươi chịu buông tha cho Ma tộc ta, Ma tộc ta nguyện xưng thần, tiến công cho Âm Nguyệt hoàng triều, ta cũng có thể nhìn trời phát thệ, nếu trái lệnh vậy Ma Tộc vĩnh viễn không bước vào quan nội nửa bước, chịu thiên lôi đánh trúng.”
"Ây. . ."
Nhìn diễn xuất cực kỳ xấu hổ của hai người, đám Ma tộc biết rõ chân tướng đều giật giật khóe mắt, âm thầm giơ ngón tay cái lên.
Tần Phong lạnh lùng quát: "Giao ra Ma Tộc huyết trì cùng Thần Ma xử!"
"Ta nộp, ta nộp!"
Trần Trường Phong vô cùng phối hợp, giao ra hai kiện chí bảo.
Lúc này ——
Trăm vạn Trấn Ma quân lặng ngắt như tờ, tất cả đều ngơ ngác nhìn xem hai người.
Hắn muốn, ngươi liền cho hắn!?
"Tình huống gì đây!?”
Vạn Lý Lãng ngơ ra một lúc, hoàn toàn không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Một giây trước còn quốc nạn, nguy nan, bày ra tràng cảnh nhiệt huyết.
Vậy mà một giây sau, Ma tộc lại vì một kiếm của Tần Phong mà không chỉ ngoan ngoãn quỳ xuống gọi cha, thậm chí còn giao nộp huyết trì tổ truyền và Thần ma xử.
Quan trọng nhất là, Trần Trường Phong lại nhìn trời phát thệ!
Khác với người thường, người tu luyện đã Nhập Đạo, một khi phát thệ chắc chắn sẽ ứng nghiệm, tu vi càng cao nhận trừng phạt lại càng nặng, nói cách khác Trần Trường Phong thật sự đã thay mặt toàn bộ Ma tộc, cúi đầu xưng thần với Âm Nguyệt hoàng triều.
“Đang đùa giỡn ta sao!?”
Vạn Lý Lãng nghi ngờ, nhìn sao cũng thấy chuyện này không hợp lý.
Phải biết, Ma Tộc nổi danh dân tộc hiếu chiếm, mấy vạn năm qua, đừng nói là cúi đầu xưng thân, coi như một câu nhẹ nhàng cũng chưa từng nói với Âm Nguyệt hoàng triều.
Nhưng bây giờ lại vì một kiếm của Tần Phong, lại trực tiếp quỳ xuống đất cúi đầu xưng thần.
Cái này hợp lý sao!?
Cái này rõ ràng không hợp lý a!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận