Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 301. Nhất Định Là Tiện Nhân Tần Phong

Chương 301. Nhất Định Là Tiện Nhân Tần Phong
"Phương huynh, sẽ không có ai sẽ ở chỗ này chờ ngươi, ngoại trừ Tần Phong ta!”
Tần Phong quyết định không đi đoạt, trước tiên ở nơi này chờ Phương Trường đến.
Hắn nhớ kỹ trong tay Phương Trường có một tín vật mà vạn Ma Tộc cho hắn, cũng chính bởi vì có tín vật này, y mới lấy được tín nhiệm của thủ lĩnh Ma Tộc, từ đó lãnh quân giết ra khỏi Vạn Ma tháp, cùng Đại Hạ Hoàng tộc tiền hậu giáp kích Âm Nguyệt hoàng triều.
"Hắn rốt cuộc là ai!?"
Phong Tình như có điều suy nghĩ mà nhìn Tần Phong.
Từ trận chiến đấu vừa rồi với Tần Phong, nàng có thể nhìn ra Tần Phong tuyệt đối không phải thiên kiêu phổ thông, mà chính là loại thiên kiêu có thể trấn áp vạn cổ.
Hắn tiến vào Vạn Ma tháp khẳng định không phải phạm tội, hơn phân nửa là dùng nhóm Ma Tộc các nàng để bồi luyện.
Mặc dù loại hành vi này khiến nàng cảm thấy không vui, nhưng thay mạch suy nghĩ thì một khi các nàng bắt được thiên kiêu Tần Phong này, vậy chẳng phải có thể bàn điều kiện với Âm Nguyệt hoàng triều.
Nghĩ tới đây ——
Phong Tình thừa dịp Tần Phong đang suy nghĩ, nàng liền rón rén chuẩn bị chạy trốn.
"Tin hay không, ta chỉ cần đập một gậy liền khiến người không gượng dậy nổi!?”
Giọng nói của Tần Phong đột nhiên vang lên, hù cho Phong Tình vội vàng rút chân về.
"Tiểu ca ca đừng có giết ta, ta nguyện ý giúp ngươi tu hành!!"
Phong Tình vội vàng tỏ ra đáng thương hề hề mà ôm lấy đùi Tần Phong, ngẩng đầu hai mắt đẫm lệ, bộ dáng ta thấy mà yêu.
"Đáng tiếc!"
Tần Phong nhìn răng nanh nhỏ của đối phương, trong lòng cảm thấy mười điểm tiếc hận.
Hàm răng quá sắc, dễ làm trầy xước, bất lợi cho việc tu hành của hắn!
Lúc này ——
Phương Trường đã thuận lợi chui vào Âm Nguyệt hoàng triều.
Tuy nhiên điều khiến y không ngờ đến chính là, không biết tên vương bát đản nào tung tin đồn nhảm ý có mệnh Lục Vị Đế Vương, một khi lộ diện sẽ bị một đám nam nhân đuổi theo và gọi ta tên Phương Trường…
“Rốt cuộc là ai!?”
Phương Trường cắn răng nghiến lợi nắm chặt nắm đấm, trong đầu hiện ra bộ dáng tươi cười bỉ ổi của Tần Phong.
Ngoại trừ tên Tần Phong vô sỉ kia thì y thật sự không nghĩ ra ai sẽ hãm hại mình, đồng thời cũng khiến cho y nhớ tới hai chuyện nghĩ lại mà kinh trong quá khứ.
Đúng lúc này ——
Bên cạnh có người đi ngang qua, Phương Trường vội vàng nấp kỹ.
"Nghe nói không? Đệ tam Thánh Tử Tần Phong bị đày vào Vạn Ma tháp!"
"Tần Phong là bị hãm hại, hắn rất chính nghĩa."
"Kim Ưng tông ăn thịt bách tính, nên bị diệt."
"Các ngươi đừng nghe gió mưa, theo ta được biết, Kim Ưng tông cũng không phải là nơi ô hợp.”
“Ô hợp hay không, ngươi có thể nhìn ra sao!?”
"Đúng đấy, nhiều người bị hại lên tiếng như vậy, không lẽ chuyện này là giả!?”
“Não các ngươi bị úng sao? Trước đây không lâu, Tần Phong còn chém tuệ căn, dùng heo mẹ cũng điên cuồng, hắn như thế mà coi là người tốt sao!?”
"Tiểu Hắc Tử, ngươi rốt cục cũng lộ ra chân gà!"
“Trong vòng loại sinh tử đấu, không phải ngươi chết chính là ta sống, chuyện Tần Phong chém tuệ căn người đã là một chuyện vô cùng nhân từ!”
". . ."
Phương Trường đứng núp ở một bên nghe được tin tức thì lập tức lộ ra một nụ cười.
"Tần Phong bị lưu đày tới Vạn Ma tháp!"
Phương Trường cười có chút dữ tợn, không nghĩ tới oan gia lại đi đường hẹp.
Rất nhanh Vạn Ma Tháp sẽ trở thành địa bàn của y, cho dù Tần Phong có thiên phú vô song, át chủ bài vô số thì cũng phải ngoan ngoãn đem cái mông rửa sạch sẽ khi đối mắt với thực lực tuyệt đối.
"Tìm được, Phương Trường ở chỗ này!"
Giọng nói kinh ngạc của một nam nhân vang lên, hù Phương Trường dựng cả tóc gáy.
Chỉ thấy hơn mười tráng hán giống như sói đói chụp mồi, chạy như bay về hướng của y, bên trong miệng còn không ngừng hô to bắt được Phương Trường, ngày sau có đạo quả.
"Ngọa tào!!"
Phương Trường hùng hùng hổ hổ nhanh chân bỏ chạy.
Y thật sự không có đạo quả, cũng không phải mệnh Lục Vị Đế Vương, tất cả đều do tên tiện nhân Tần Phong kia hãm hại y.
Chỉ là đối phương hiển nhiên không tin lời nói của Phương Trường, có hết mấy vạn thiên kiêu tận mắt nhìn thấy đạo quả bị y cướp đi, chuyện của Bạch Nhật và Đông Phương tiểu thư cũng đã chứng minh y thật sự có mệnh Lục Vị Đế Vương.
"Ắt xì!”
Tần Phong nhịn không được hắt hơi một cái, không biết là tiểu tức phụ nhà ai đang suy nghĩ tới hắn.
"Tiểu ca ca, đừng có giết ta!"
Phong Tình hai mắt đẫm lệ nhìn Tần Phong, bộ dáng quả thật làm cho người ta đau không thôi.
“Tiết kiệm khí lực, mị lực của ngươi không có tác dụng với ta đâu!”
Ánh mắt của Tần Phong liếc nhìn thân thể trắng như tuyết của Phong Tình.
Mặc dù có những ý tưởng táo bạo xuất phát từ bản năng nam nhân, nhưng chúng còn lâu mới đạt đến mức gọi là tinh trùng thượng não.
Chưa kể rằng Thiên Sư ấn của hắn có thể khắc chế những yêu nghiệt không phải nhân tộc này, mà còn có thể tự mình thanh tĩnh, hơn nữa những tư liệu học tập trong ổ cứng trước kia, thậm chí còn đặc sắc hơn thứ trước mắt này rất nhiều.
“Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào!?”
Phong Tình thấy mình không thể mê hoặc Tần Phong thì dứt khoát không giả vờ nữa, trực tiếp ngả bài muốn thế nào mới bằng lòng buông tha mình.
"Muốn thế nào!?"
Tần Phong nhìn toàn thân trắng tuyết của Phong Tình, cũng không biết rõ nên xử trí nàng như thế nào mới tốt.
Nếu sử dụng Tiên Nô Pháp Ấn, thật sự là có chút lãng phí, nhưng nếu không sử dụng thì nàng ta nhất định sẽ bỏ trốn, mà giết thì lại lãng phí mất một hạt lương thực.
“Đinh đông, tuyên bố nhiệm vụ phản diện, giải quyết phụ tác đắc lực của thiên tuyển chi tử…”
"Một, giết chết Mị Ma trước mặt, đoạn phụ tá đắc lực của thiên tuyển chi tử, thu hoạch được một tấm thẻ thăng cấp kiếm ý!"
"Hai, nô dịch Mị Ma trước mặt, đoạn phụ tá đắc của thiên tuyển chi tử lực, thu hoạch được một rương bảo hoàng kim!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận