Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 508. Lão nạp, sai rồi!!

Chương 508. Lão nạp, sai rồi!!
Lúc này ——
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn đang ăn lẩu, ca hát, từ xa nhìn từng đạo lôi kiếp khủng bố rơi xuống.
“Đám lừa trọc này thật sự không được!”
Mộc Tú tràn đầy ghét bỏ nói: "Võ Lăng Thánh Địa người ta cứng rắn chống đỡ một tháng mới đầu hàng, bọn họ lúc này mới đến đó liền không được.”
“Đại Quang Minh tự đáng thương!”
Ánh mắt Tề Tu Viễn nhìn về phía Đại Quang Minh tự tràn đầy đồng tình, rốt cục hiểu được Mộc Tú nói không cần một tháng là có ý gì.
Chỉ với lực phá hoại khủng bố của Tần Phong, không có thế lực nào có thể kiên trì một tháng!
Nhất là tiết tháo của Tần Phong còn chưa có giới hạn thấp, tiền là ngươi ra, lôi kiếp là ngươi gánh, chỗ tốt cuối cùng toàn bộ vào trong túi hắn.
Mộc Tú cảm khái nói: "Tiền không có thì có thể kiếm lại, nhưng lương tâm không có thì càng kiếm được nhiều tiền hơn.”
Lôi kiếp cuồn cuộn, từ sáng đến tối.
Đám người Phương Trượng cũng không nhớ rõ tiếp nhận bao nhiêu lôi kiếp, dù sao Đại Quang Minh tự vàng son lộng lẫy đã không còn tồn tại, thay vào đó là một mảnh tàn tích thê lương cùng tiếng kêu than dậy khắp trời đất.
“Rốt cục kết thúc!
Phương trượng nhìn lôi vân trên bầu trời tản đi, thiếu chút nữa đã rơi lệ rơi tại chỗ.
Vì gánh vác những lôi kiếp này, lão vốn đã không có nhiều thọ nguyên, nay càng thêm sương giá.
Bất quá nghĩ đến lôi kiếp khủng bố như thế, nhất định sẽ sinh ra thần khí khủng bố, lão liền khẩn cấp mang theo đoàn người đi tới phòng Tần Phong.
Chỉ thấy phòng Tần Phong đã sụp đổ, Tiểu Bạch từ trong phế tích cào Tần Phong ra, trong tay còn gắt gao nắm chặt một pho tượng nhỏ lóe ra lưu quang.
Nhìn kỹ sẽ phát hiện, chính là Đức Phật Điện Quang!
"Sao lại nhỏ như vậy!?"
Tươi cười trên mặt đám người Phương Trượng nhất thời ngưng đọng, trong lòng đột nhiên nổi lên một dự cảm không tốt.
Theo lý thuyết Tần Phong cầm nhiều vật liệu hiếm có như vậy, cho dù trộm công giảm vật liệu cũng đủ để rèn một pho tượng Phật cao trăm thước, hiện tại lại cho bọn họ một pho tượng nhỏ cỡ bàn tay là như thế!?
“Hắn rõ ràng có thể trực tiếp cướp, nhưng lại cố tình rèn một tiểu kim nhân!”
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn cũng nhìn choáng váng, trong lòng càng hô to gia tỏa tốt.
Tuy rằng bọn hắn biết Tần Phong nhất định sẽ ăn cắp vật liệu, nhưng thật không nghĩ tới hắn sẽ trộm công giảm vật liệu đến trình độ này, một trăm triệu tiền công trình cuối cùng thành phẩm chỉ có tám ngàn đồng.
“Cô đặc mới là tinh hoa!”
Tần Phong mặt không đỏ, tim không đập mạnh, bắt đầu lừa gạt nói: "Kim Phật chủ thể này dùng 24k thuần Thất Thải Tinh Vẫn rèn đúc mà thành, trong đó dung hợp Long Văn Hắc Kimtăng cường độ cứng có thể bảo vệ lưu truyền vĩnh viễn, càng thêm yêu huyết thạch, phi tiên thạch, thái dương thạch, hỏa thần thạch, địa hỏa thạch làm phụ trợ, cùng với sử dụng độc môn pháp quyết rèn đúc của thượng giới, để cho nó có được tùy ý biến hóa lớn nhỏ trấn áp vạn vật..."
“Thật lợi hại!”
Tiểu Bạch nghe được thì ánh mắt tỏa kim quang, cúi đầu nhìn về phía viên gạch đạo đức trong tay.
"Có thể biến hóa lớn nhỏ!?"
Đám người Phương Trượng lần thứ hai lộ ra khuôn mặt tươi cười, bắt đầu cẩn thận nghe Tần Phong giới thiệu.
Ngoại trừ có thể biến hóa lớn nhỏ, năng lực trấn áp vạn vật, còn có cái gì mang hương hỏa lực, không phải tiên nhân không thể phá phòng ngự, lấy Phật Quang Phổ Chiếu diệt thiên hạ yêu tà cùng nhiều thần thông khác, nghe được một đám hòa thượng kích động đến không chịu nỗi.
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn nghe được trợn mắt há hốc mồm, không thể không viết cho Tần Phong một chữ đại phục.
“Thánh Tử đại nhân, không hổ là đệ nhất khí tu thiên tư bảng!”
Phương trượng mặt mày hớn hở tiếp nhận tiểu kim nhân, khẩn cấp muốn thử một lần uy lực.
Chỉ là hoàn toàn không giống với tưởng tượng của lão, tiểu kim thân chỉ biến thành cỡ trẻ con, sau đó liền không nhúc nhích.
Ngoại trừ có thể ngưng tụ ra một cái hộ thuẫn có thể bảo hộ một người ra, thì những thần thông mà Tần Phong, một cái cũng không thấy.
"Ngã phật từ bi!"
Tần Phong nghiêm túc nói: "Vừa rồi khi ta rèn thành công thần khí kim thân phật tổ, Phật tổ lại hiển linh, nói vì phòng ngừa thần khí này rơi vào trong tay kẻ xấu nguy hại nhân gian, đặc biệt thiết lập mấy đạo phong ấn, không phải cao tăng đắc đạo, phật pháp cao thâm, thì không thể mở ra.”
Gia hỏa tốt!
Thật đúng là há mồm thì muốn nói gì nói!
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn đều nhìn không nổi, chỉ có thể ở một bên cúi đầu tìm kiến.
"Phốc!!"
Phương trượng rốt cuộc cũng nằm xuống, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngã xuống.
“Phương trượng!!"
Mọi người luống cuống tay chân, vội vàng tiến lên đỡ dậy.
"Phương trượng, ngươi không sao chứ!?"
Tần Phong quan tâm tiến lên, móc ra cực phẩm Đại Hoàn Đan nói: "Đây là cực phẩm Đại Hoàn Đan do ta tự tay luyện chế, đến nay một cái đánh giá kém cũng không có, phương trượng, ngươi mau mau ăn vào..."
“Gia hỏa tốt!”
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn mí mắt hơi run lên, cũng không biết phương trượng có thể tránh thoát kiếp nạn này hay không.
Lúc này phương trượng không mở miệng nói chuyện, lẳng lặng nhìn đống đổ nát trên vách tường.
Vốn tưởng rằng đem Tần Phong vây ở Đại Quang Minh tự thì có thể đến một mũi trúng hai con chim, nhưng lão rốt cuộc vẫn đánh giá thấp sự khủng bố của hồng nguyệt yêu nghiệt.
Trước không nói luyện chế thần khí kim thân phật tổ đã ăn biết bao nhiêu tiền bạc, nhưng chuyện cổ tháp vạn năm đại Quang Minh tự của bọn họ bị hắn hủy cũng là sự thật.
“Lão nạp, sai rồi!”
Phương trượng ngửa mặt lên trời than thở một tiếng, trong lòng đừng nói là có bao nhiêu hối hận.
Ngay cả Hoàng triều Đại Hạ cũng vì Phong mà mặt trời lặn Tây Sơn, Đại Quang Minh tự bọn họ há có thể hàng phục hồng nguyệt yêu nghiệt này, nếu tiếp tục giam giữ hắn trong Đại Quang Minh tự, chỉ sợ không đến một tháng bọn họ sẽ phải ra đường xin cơm.
"Phương trượng sai rồi!?"
Hòa thượng toàn chùa hai mặt nhìn nhau, không rõ phương trượng là có ý gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận