Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 861 - Qủa nhiên là tinh phẩm



Chương 861 - Qủa nhiên là tinh phẩm




Ầm ầm!!
Tiên Nhân Thượng Giới lúc này đã vô cùng tức giận, trong cơ thể bộc phát ra một cỗ năng lượng khủng bố, như vòi rồng gào thét mà ra, như muốn xé rách thiên địa.
"Đi!!"
Tề Tu Viễn lập tức hét lớn một tiếng, một phen ném Tần Hạo ra ngoài.
Cho dù đao khí bộc phát ra, nhưng ở trước mặt tiên nhân thượng giới nổi giận vẫn giống như con kiến hôi, muốn hoành đao tiến về phía trước, không có chút ý lùi bước.
"Ngươi..."
Trong lòng Tần Hạo không khỏi run lên, không nghĩ tới Tề Tu Viễn lại liều mạng cứu mình.
Cũng làm cho y bắt đầu suy nghĩ, rốt cuộc ca ca có mị lực gì!?
Không chỉ có thể làm cho cường giả đại đế một lòng một dạ đi theo, còn có thể sau khi hắn ngã xuống vẫn trung thành và tận tâm như trước, nhìn thấy thân nhân có nguy hiểm không chút do dự đi ra liều mạng cứu giúp.
Nghĩ tới đây ——
Trong lòng Tần Hạo liền cảm thấy một trận xấu hổ.
Y từ nhỏ đến lớn vẫn hô muốn vượt qua ca ca, nhưng cuối cùng lại phát hiện mình chẳng là cái gì cả, điều này làm cho y nghĩ nếu người chết trước đó là mình thì liệu Tần gia đã sớm giải trừ được nguy cơ.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đả kích đạo tâm của thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Ừm!?"
Vẻ mặt Tần Phong không khỏi sửng sốt, tỏ vẻ mình cái gì cũng không làm.
“Tất cả đều đi chết cho bổn tiên!
Tiên Nhân Thượng Giới càng thêm giận dữ mà gầm lên, uy lực tiên nhân không hề giữ lại mà bộc phát ra ngoài.
"Thành rồi!!"
Khóe miệng Nhâm Hoàn lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, trong tay cũng ó xuất hiện một người rơm rạ.
"Mau ngăn cản hắn..."
Thái thượng hoàng lòng nóng như lửa đốt kêu to nhưng lại không có biện pháp, trơ mắt nhìn Nhâm Hoàn đem chủy thủ đâm vào trong cơ thể người rơm rạ.
"Phốc!!"
Tiên Nhân Thượng Giới phun ra một ngụm máu tươi, bị Nhâm Hoàn mạnh mẽ cắt đứt thi pháp.
Tuy nhiên người rơm rạ trong tay Nhâm Hoàn cũng hóa thành tro bụi, người cũng giống như bị cắn trả, thất khiếu máu tươi, nhìn vô cùng ghê người.
"A..."
Nhâm Hoàn phát ra một tiếng kêu thê thảm, người cũng từ trên không trung cấp tốc rơi xuống.
“Ngã phật từ bi, người nhàn rỗi né tránh ra!”
Một đạo phật âm vang dội đột nhiên từ phương xa truyền đến.
Chỉ thấy quanh người Tam Lộng đại sư lóe ra phật quang chói mắt, cầm trong tay Nam Mô Bồ Tát nhắm ngay Tiên Nhân Thượng Giới, trên vai treo một chuỗi đạn phát ra khí tức tử vong.
"Mẹ kiếp, đây là đạn đặc chế!!"
Tề Tu Viễn nhìn mà sắc mặt đại biến, miệng lập tức chửi thề.
Hắn rõ ràng nhớ rõ Tần Phong từng nói qua, Tuế Nguyệt Đao thích hợp một đấu một, Nam Mô Bồ Tát thích hợp hỏa lực bao trùm.
Nhất là Nam Mô Bồ Tát sử dụng đạn đặc chế, cho dù thần tiên tới cũng không thoát khỏi hỏa lực bao trùm.
"Đi nhanh!!"
Tề Tu Viễn nhớ tới thẩm mỹ bạo lực của Tần Phong, vội vàng bắt lấy Nhâm Hoàn rơi xuống, trước khi đi cũng không quên nhắc nhở mọi người rời đi.
"Đi!!"
Đám người Nhàn Vân Tử cũng vô cùng nghe lời, mang theo đám người Tần Thiên nhanh chóng rút lui.
“Chư quân, nghe long ngâm!”
Tam Lộng đại sư lộ ra vẻ mặt điên cuồng bắt đầu bắn, từng viên đạn đặc chế bốc lên lửa xanh...
Cộc! Cộc! Cộc!
Nam Vô Bồ Tát phun ra từng ngọn lửa, đạn đặc chế giống như gió mạnh cắt qua hư không.
"Đây là cái gì!?"
Tiên Nhân Thượng Giới ôm ngực ngẩng đầu, nhìn thấy làn đạn dày đặc bắn tới.
Tuy rằng mỗi một viên đạn chỉ có cấp bậc thương tổn đại đế, không tạo được uy hiếp gì tới hắn, nhưng một lần tới nhiều như vậy, rõ ràng sẽ hỏng.
Tuy nhiên bởi vì vừa rồi bị Nhâm Hoàn thi triển huyết chú, hiện tại muốn trốn cũng không kịp, chỉ có thể lựa chọn ngạnh kháng một đợt này.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên, mây nấm ngút trời càng là từng đóa từng đóa nở rộ, giống như muốn bao trùm toàn bộ thiên địa.
Làm cho người ta vô cùng sợ hãi cùng bất an, có loại cảm giác đi tới địa ngục không có chỗ trốn.
"May mắn chạy nhanh!!"
Tề Tu Viễn bị dọa mà tim gan đập thình thịch, thiếu chút nữa đã bị hỏa lực của Tam Lộng đại sư bao trùm.
"Lần này thần khí của ta hẳn là ổn đi!?"
Nhâm Hoàn nghĩ lần này mình không đưa tay đòi 103 mai tiên tinh, thì Tần Phong mặc kệ nói như thế nào cũng nên thưởng cho hắn một kiện thần khí.
"Đây là thần khí Tần Phong luyện chế!?"
Võ Lăng Thánh Chủ hơi mở môi anh đào ra, lần thứ hai bị thiên phú của Tần Phong làm cho kinh diễm.
Vừa rồi Tuế Nguyệt đao của Tề Tu Viễn đả thương đến Tiên Nhân Thượng Giới đã đủ kinh diễm rồi, không nghĩ tới ngay sau đó Nam Mô Bồ Tát của Tam Lộng đại sư lại cứng rắn đem hỏa lực áp chế Tiên Nhân Thượng Giới.
“Ai, đáng tiếc Hoang Cổ không thể dung nạp được thiên tài này!”
Võ Lăng Thánh Chủ bất đắc dĩ lại thở dài một tiếng, vô cùng tiếc hận đối với chuyện Tần Phong đã ngã xuống.
Tuy rằng gần đây khắp nơi Hoang Cổ đều có tin tức lưu truyền Tần Phong, nhưng nàng xem ra bất quá chỉ là một ít người bắt chước Tần Phong mà thôi.
Đối với phán đoán của mình, nàng từ trước đến nay đều rất tự tin!
Thậm chí nàng dám thề với trời, nếu Tần Phong thật sự còn sống, liền đem chân dài của mình tặng cho hắn làm gối đầu!
"Đây là Long Ngâm!?"
Toàn trường tất cả mọi người đều bị chấn động đến, thật sự cảm nhận được tiếng long ngâm gầm thét.
Hơn nữa trong nháy mắt khi long ngâm vang lên, tất cả mọi người cảm giác tránh thoát gông xiềng trên người, nội tâm trào ra một cỗ lực lượng cường đại.
Tựa hồ có thể vượt qua tất cả hạn chế, làm cho lòng người dâng trào, dũng mãnh không sợ chết dũng cảm tiến về phía trước.
“Cơn gió này chính là may mắn của Tần gia ta!”
trong lòng Thủy tổ Tần gia không nói là có bao nhiêu vui vẻ.
Cho dù lúc này cần dốc hết toàn lực bảo vệ con cháu Tần gia, nhưng cũng không cảm giác được chút mệt mỏi nào, giống như trở lại thời điểm mười tám tuổi còn trẻ.
“Xuất phẩm của chủ công, quả nhiên đều là tinh phẩm!”
Mộc Tú cũng bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người, trong lòng không quên một câu Siêu Nhân Tiga Phật Tổ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận