Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 969 - Đám súc sinh



Chương 969 - Đám súc sinh




Đúng lúc này——
Tần Phong cho Mộc Tú một ánh mắt, ý bảo hắn ta có thể bắt đầu biểu diễn.
"Ừm!?"
Mộc Tú đầu đầy dấu chấm hỏi, không hiểu ý gì.
Hiện tại Trấn Bắc đại tướng quân đã xác nhận, Vu Lan cũng là đại năng chuyển thế, dẫn dắt hai đại quân đoàn tinh nhuệ trấn thủ cứ điểm Bắc Cương, thật sự không còn nơi nào để biểu diễn.
“Cho ngươi cơ hội, ngươi không dùng!”
Quang Thiên ở một bên lập tức hiểu được, vội vàng tiến lên quỳ xuống nói: "Bệ hạ vì thiên hạ thương sinh, phái ra hai đại tinh nhuệ trấn thủ cứ điểm Bắc Cương là phúc khí của con dân Đại Tần ta..."
"Mẹ kiếp, lại là tên này!!"
Mọi người nhìn thấy Quang Thiên ra mặt, trong lòng lập tức nhảy dựng lên, có loại dự cảm không rõ.
"Tuy nhiên..."
Quang Thiên quỳ trên mặt đất, tiếp tục nghĩa chính ngôn từ nói: "Bệ hạ phái hai đại đại quân tinh nhuệ là vì bảo vệ tính mạng thân gia của chúng ta, chúng ta nếu tâm an thoải mái tiếp nhận, chẳng phải không khác gì súc sinh hay sao, thần nguyện dâng lên toàn bộ giá trị bản thân cung cấp cho đại quân…”
Mẹ kiếp!!
Súc sinh này!!
Toàn trường mọi người điên cuồng mắng ở trong lòng, hận không thể xé sống Quang Thiên.
Tuy rằng bọn họ đã sớm biết Quang Thiên mở miệng sẽ không có chuyện tốt gì, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hắn sẽ dâng lên toàn bộ gia sản của mình, đem áp lực lập tức chuyển dời đến trên người bọn họ.
Làm theo sao? Luyến tiếc!
Không theo? Muốn chết!
"Mẹ kiếp, thì ra là ý này!!"
Mộc Tú kinh hãi trợn mắt há hốc mồm.
Vốn tưởng rằng trải qua thời gian dài mài giũa như vậy, mình đã hoàn toàn dung nhập vào đội ngũ chuyên nghiệp, nhưng ai biết vẫn không hợp, không cách nào thay bệ hạ phân ưu.
"Bệ hạ!!"
Thiên quân, vạn mã theo sát phía sau, nghĩa chính ngôn từ nói: "Quốc phá tắc gia vong, quốc hưng tắc gia xương, thần cũng nguyện dâng lên toàn bộ giá trị ủng hộ cứ điểm Bắc Cương.”
“Đám súc sinh này!”
Nhâm Hoàn cảm thấy vô cùng đau đớn.
Đi theo Tần Phong vất vả mấy năm, không có tiền lương còn chưa tính, còn muốn hắn đổ tiền vào bên trong.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư chắp hai tay lại nói: "Hoang cổ có bệ hạ, thật là phúc vạn dân, đáng tiếc bần tăng tứ đại giai không, nếu không nhất định sẽ hiến toàn bộ giá trị ủng hộ cứ điểm Bắc Cương.”
Mẹ kiếp!!
Con lừa hói này!!
Nhâm Hoàn giống như được mở ra cánh cửa thế giới mới, nhanh chóng suy nghĩ dùng cái cớ gì để cự tuyệt.
Đúng lúc này——
Tần Phong thông qua tiên nô pháp ấn, truyền đạt tin tức cho mọi người.
Tiền của các vị ta sẽ trả lại, tiền của các đại thế gia ba bảy phần sổ sách, các ngươi ba, trẫm bảy!
“Bệ hạ muốn nói như vậy, bần tăng coi như có tiền rồi!”
Tam Lộng đại sư lập tức trở thành cao tăng đắc đạo, hai tay chắp lại nói: "Bất quá năm đó trước khi chủ trì Đại Quang Minh tự viên tịch, đem bảo khố giao cho bần tăng, để cho bần tăng dùng những bảo vật này cứu vớt chúng sinh khổ cực, hôm nay bần tăng nguyện dâng lên bảo khố của Đại Quang Minh tự, hy vọng có thể vì thiên hạ thương sinh hiến lên một tia lực lượng mỏng manh.”
"Bệ hạ!!"
Nhâm Hoàn vẻ mặt tràn đầy nghiêm tục, nói: "Thần mấy năm nay giết rất nhiều người bất nghĩa, chiếm được tài sản bất nghĩa của bọn họ, hôm nay toàn bộ hiến cho bệ hạ dùng để cứu vớt thiên hạ thương sinh.”
"Ta cũng vậy!!"
Mộc Tú tuy rằng ngay từ đầu chậm một bước, nhưng vẫn lấy ra tiền quan tài đuổi theo.
“Gia hỏa tốt!”
Vốn tưởng rằng nhiều năm không trả lương đều rất nghèo, ai biết mỗi người đều có kho bạc nhỏ, còn từng người một có tiền.
"Mẹ kiếp!!"
Toàn trường mọi người nhịn không được mà phun tục.
Nếu như ánh mắt có thể giết chết người thì Quang Thiên đã bị bọn họ bầm thây vạn đoạn.
Lúc này——
Quang Thiên nhìn xung quanh, tròng lòng cũng không hề sợ hãi.
Hắn không sợ bị nhắm vào cùng cô lập, cũng không sợ tương lai bị thanh lý cùng trả thù, không phải bởi vì hắn có bao nhiêu kết cấu vĩ đại, mà là hắn biết điểm cuối của mình tuyệt đối không phải là Hoang Cổ.
Chỉ cần ôm chặt lấy đôi chân thô ráp của Tần Phong, tên Quang Thiên hắn nhất định sẽ vang vọng chư thiên vạn giới.
“Tiểu tử thúi này thành tâm làm khó tỷ tỷ!”
Nguyệt Thần ở một bên rất là rối rắm.
Theo lý thuyết Tần Phong xuất thân từ Nguyệt Thần cung các nàng, còn có hiểu biết sâu sắc với Tử Diên, mình hẳn là toàn lực hỗ trợ hắn mới đúng.
Nhưng mở miệng coi như là toàn bộ gia sản, địa gia chủ cũng nhịn không được đâu!
“Lam Ma cung chúng ta toàn lực ủng hộ!”
Lam Ma nói xong thì liếc mắt nhìn Nguyệt Thần, lập tức âm dương quái khí nói: "Ai ôi, Nguyệt Thần còn đang rối rắm, ngươi không phải thường nói bệ hạ xuất thân từ Nguyệt thần cung các ngươi, Tử Diên là hoàng hậu tương lai sao? Hiện tại bệ hạ có việc, ngươi cũng không thể rớt xích, rất nhiều người đều nhìn ngươi.”
"Này..."
Sắc mặt Nguyệt Thần nhất thời đen sầm, trong lòng giống như một cỗ máy phát điện báo.
"Tất tất tất. . ."
Ngươi không nói chuyện cũng không ai nghĩ ngươi câm đâu!
Lam Ma ngươi muốn ủng hộ toàn lực nữ nhi ngươi, có thể đừng lôi kéo Nguyệt Thần cung các nàng hay không!?
“Ai!”
Lam Ma thở dài một tiếng, tiếp tục âm dương quái khí nói: "Nguyệt Thần nếu thật sự khó khăn thì thôi, chỉ là không nghĩ tới Nguyệt Thần cung truyền thừa nhiều năm như vậy, cư nhiên nghèo túng đến trình độ này.”
"Ngươi câm miệng!!"
Nguyệt thần khí ngứa ngáy, rất đau đớn nói: "Nguyệt Thần cung chúng ta nguyện dâng lên 500 vạn linh thạch cực phẩm, cung cấp cho đại quân trấn thủ cứ điểm Bắc Cương.”
“500 vạn cực phẩm linh thạch!?"
Lam Ma cảm thấy rất không hài lòng, muốn mở miệng vắt thêm chút dầu mỡ.
Bất quá mọi người ở hiện trường cũng không có giác ngộ hiến lên toàn bộ gia sản, cũng biết từ trong chuyện này sẽ không chiếm được bất kỳ chỗ tốt gì, sau khi nghe được ý Nguyệt Thần thì lập tức mở miệng ý tứ.
"Kim Quang Đường ta, nguyện dâng lên 10 vạn cực phẩm linh thạch!"
“Du Long Sát ta, nguyện dâng lên 5 vạn cực phẩm linh thạch!”
“Linh Xà cốc ta, nguyện dâng lên 3 vạn cực phẩm linh thạch!”
“Nam Lăng Vương gia ta, nguyện dâng lên 8 vạn cực phẩm linh thạch!”
“.........”



Bạn cần đăng nhập để bình luận