Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1052 - Dùng vũ lực trấn áp



Chương 1052 - Dùng vũ lực trấn áp




“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư tiến lên trả lời: "Tại hạ là quốc sư Đại Tần, Tam Lộng, nghe nói Mật tông lấy người sống làm tế tự, vi phạm nhân đạo đại Tần ta, đặc biệt đến thanh lọc các phật môn bại hoại.”
“Quốc sư!”
Phật sống áp chế lửa giận nói: "Theo lão phu biết, ngươi ở Trung Nguyên nổi danh tham tài háo sắc, dựa vào cái gì mà nói Mật Tông chúng ta là bại hoại của Phật môn!?”
"Ách..."
Toàn trường mọi người trợn trắng mắt, phát hiện không có thứ tốt.
Phật môn Trung Nguyên tham tài háo sắc, Mật Tông thảo nguyên giết người như ma, chân chính tu Phật có thể nói là rất ít ỏi.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư chắp hai tay lại, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chỉ bằng bây giờ thiên hạ quy Đại Tần, ngô hoàng là Đại Tần Thủy Hoàng, bần tăng là quốc sư do Tần Hoàng thân phong.”
"Ngươi..."
Phật sống bị tức á khẩu không nói nên lời.
Vốn tưởng rằng đối phương thân là quốc sư có thể nể chút mặt mũi, ai biết nói thẳng thắn như thế, ta hiện tại có địa vị cao hơn ngươi, người nhiều hơn, quy củ của ta chính là quy củ.
"Động thủ!!"
Tam Lộng đại sư lười nói chuyện với đối phương, trực tiếp vọt về phía Phật sống.
Hiện tại túi của gã còn sạch sẽ hơn mặt, nhu cầu cấp bách làm thịt dê béo, mà rất không khéo, Mật Tông chính là dê béo nổi tiếng xa gần thảo nguyên.
"Giết!!"
Hồng Hạnh khó nén được sự phấn khích trong lòng, cầm đao dẫn đầu xông tới.
Giết!!
Đại quân tiền phong Tần gia gào thét, đi theo Hồng Hạnh xông về phía đệ tử Mật Tông.
“Đáng chết!!”
Phật sống bị tức giận đùng đùng, không nghĩ tới đối phương một lời không hợp liền trực tiếp đánh, hoàn toàn mặc kệ bọn họ còn chưa chuẩn bị tốt.
"Trên đỉnh Hóa Phật!!"
Tam Lộng đại sư đột nhiên chắp hai tay lại, ngưng tụ ra một pho tượng Phật Đà.
"Muốn chết!!"
Phật sống bị chọn giận, nhưng lại không thể không ra tay.
Ầm ầm!!
Một vòng nhật diều j hói mắt xuất hiện ở phía sau Phật sống, dẫn đến hư không bắt đầu chấn động kịch liệt, giống như tùy thời đều có thể sụp đổ.
"Cái ác không bao giờ có thể vượt qua công lý!"
Trong đôi mắt thâm sâu của Tam Lộng đại sư tràn đầy chính khí, kim thân Phật Đà phía sau huyễn hóa ra ngàn cánh tay.
Ầm ầm!!
Song phương công kích trùng trùng điệp điệp va chạm, năng lượng khủng bố hóa thành phong bạo quét qua thiên địa.
"Phốc!!"
Tam Lộng đại sư phun ra một ngụm máu tươi, thân hình cũng lui về phía sau vài bước.
Tuy rằng gã đã đột phá tới cảnh giới đại đế, còn có Tần Phong giúp gia tăng chiến lực gấp năm lần, thế nhưng lão đầu Phật sống này đã đột phá tới đại đế đỉnh phong, cứng đối cứng vẫn có chút không thể đụng vào.
“Ngươi không phải là đối thủ của bần tăng!”
Phật sống không tiếp tục, muốn lấy đức phục người.
“Bần tăng thừa nhận thực lực của các hạ rất mạnh!”
Tam Lộng đại sư lau đi máu tươi khóe miệng, lấy ra Nam Mô Bồ Tát nói: "Nhưng nếu bần tăng mời Nam Mô Bồ Tát ra, các hạ nên làm thế nào..."
"Đây là cái gì!?"
Sắc mặt Phật sống không khỏi biến đổi, cảm nhận được khí tức nguy hiểm.
"Mẹ kiếp, Nam Mô Bồ Tát!!"
Mí mắt đám người Mộc Tú khẽ run lên, vội vàng tự giác lui về phía sau.
Trong rất nhiều thần khí Tần Phong luyện chế, lực sát thương của Nam Mô Bồ Tát có lẽ không phải mạnh nhất, nhưng phạm vi bao trùm tuyệt đối là lớn nhất.
Hơn nữa tính cách điên khùng của Tam Lộng đại sư, ai cũng không biết gã có thể bắn loạn khắp nơi hay không.
“Chư quân, nghe long ngâm!”
Tam Lộng đại sư điên cuồng hô to, không chút do dự liền bắn về phía Phật sống thảo nguyên.
Cộc! Cộc! Cộc!
Nam Mô Bồ Tát phun ra từng hỏa diễm màu xanh, vô số linh lực hóa thành đạn giống như gió mạnh bắn ra.
"Đây là cái gì!?"
Trong mắt Phật sống nổi lên một tia hoảng sợ, nhìn thấy đạn dày đặc bắn về phía mình.
Tuy rằng những viên đạn do linh lực chuyển hóa này có uy lực không mạnh, nhưng cũng tương đương với một kích toàn lực của Chuẩn Đế cảnh, không tạo thành uy hiếp quá lớn đối với ông ta.
Nhưng số lượng nhiều thì lại khó nói.
“Nhanh, mở hộ tông đại trận!!”
Cao tầng Mật tông cũng cảm nhận được khí tức nguy hiểm, không để ý hình tượng tê tâm liệt phế hô to, cũng nhanh chóng bóp ra chỉ quyết khởi động hộ tông đại trận của Mật tông.
Chỉ thấy mái vòm màu vàng mọc lên, bao phủ toàn bộ Mật Tông.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên, từng viên đạn bắn lên mái vòm màu vàng.
Ngay sau đó hóa thành từng đám mây nấm ngút trời, toàn bộ mặt đất cũng bắt đầu chấn động kịch liệt, từng đạo vết nứt tràn lan trên mặt đất.
Bất quá đám người Hồng Hạnh phía dưới, cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Vẫn như trước tay giơ đao chém xuống, một đường chém giết về phía Mật Tông, ngay cả ánh mắt cũng không chớp một cái.
Lúc này——
Đám người Tần Hạo đi tới mũi thuyền Thần Phong Chu, nhìn đám mây nấm phóng lên phía trước.
“Thần khí thật đáng sợ!”
Lâm Hồng Đậu bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy, cả ngươi chấn động nói không nên lời.
Nàng chưa từng nghe nói qua Nam Mô Bồ Tát gì, cũng không biết Tam Lộng đại sư từng dùng thần khí này đả thương tiên nhân, chỉ biết thần khí này lại có thêm mấy kiện, từ nay về sau thảo nguyên nhất định có thể biến thành nơi vui chơi ca hát.
"Ực!!"
Giang Linh cũng nhịn không được nuốt nước miếng.
Mặc dù lần này Nam Mô Bồ Tát không giống lần Trảm Tiên trước đó, sử dụng ba ngàn sáu trăm viên đạn đặc chế tạo ra uy lực rung động, nhưng vẫn có thể dọa người ta sợ hãi run rẩy.
"Hô hô!!"
Lâm Hồng Đậu hít sâu một hơi bình phục tâm tình, sau đó nhìn về phía Tần Hạo hỏi: "Ngươi không có gì để nói sao!?”
“Ai!”
Tần Hạo bất đắc dĩ thở dài một tiếng, tỏ vẻ mình không còn lời nào để nói.
Y thật sự là nghĩ không ra, với sự cường đại hiện tại của Đại Tần, rõ ràng có thể dùng uy thế hòa bình chinh phục thảo nguyên, vì sao ca ca hắn lại muốn dùng vũ lực trấn áp!?



Bạn cần đăng nhập để bình luận