Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1105 - Phụ trách



Chương 1105 - Phụ trách




Ngao!!
Cự long gầm thét mà đến, muốn cắn nuốt Uyên tổng.
Chỉ thấy góc áo Uyên tổng bị gió thổi tung bay, cho dù đối mặt với cự long dài ngàn trượng thì cũng không có chút sợ hãi nào, càng không có ý muốn né tránh.
“CMN, có thể giả vờ sao!?”
Tần Phong điên cuồng chửi bới trong lòng.
Còn chưa đột phá tới Chuẩn Đế Cảnh, lại dám ngạnh tiếp một kích toàn lực của Chiến Thần, là hắn hiện tại nằm mơ còn chưa tỉnh lại, hay là nói thiên đạo tăng cường chức nghiệp mới.
Ầm ầm!!
Cự long mở miệng to như chậu máu, nuốt lấy Uyên tổng.
Tuy nhiên Uyên tổng cũng không có bị xé thành mảnh nhỏ như trong tưởng tượng, mà là giống như một chiếc thuyền trong sóng biển mãnh liệt, Thái Cực Đồ quanh người lại bắt đầu vận chuyển, điên cuồng hấp thu năng lượng long khiếu cửu thiên.
Chuẩn xác mà nói là Âm Dương Ngư ngọc bội trong cơ thể hắn hấp thu, đem nó chuyển hóa thành một cỗ năng lượng cực kỳ tinh thuần.
Tuy rằng hiện tại hắn còn không biết Âm Dương Ngư ngọc bội là cái gì, nhưng sau khi hấp thu không chỉ có thể nhanh chóng củng cố tu vi, còn có thể cải thiện thể chất bản thân.
Tuyệt đối là một món chí bảo vô thượng!
"Cái này..."
Lâm Tam không khỏi cả kinh, cảm giác thế giới quan trong nháy mắt bị lật đổ.
Tu vi chưa đột phá Chuẩn Đế đã khiêu chiến Đại Đế, thậm chí có thể tránh một kích mà không bị tổn thương đến lông tóc, quả thực quá biến thái.
"Mẹ kiếp, đúng là không biết nói đạo lý!!”
Tần Phong nhịn không được mà chửi thề: "Chẳng lẽ là Thiên Đạo thành tâm muốn nhằm vào trẫm? Nếu ngươi đã như vậy, trẫm cũng chỉ có thể bật hack!”
"Phá cho ta!!"
Diệp Thần giận dữ, trực tiếp kích nổ cự long.
Ầm ầm một tiếng!!
Tiếng nổ kinh thiên vang vọng khắp thiên địa, ngay sau đó hư không bắt đầu kịch liệt chấn động.
"Phốc!!"
Uyên tổng bất ngờ không kịp đề phòng, phun ra một ngụm máu tươi.
Mặc dù hắn có được chí bảo vô thượng Âm Dương Ngư Ngọc Bội, nhưng tu vi song phương chênh lệch quá lớn, cứng đối cứng chịu thiệt chỉ là chính hắn.
"Phốc!!"
Diệp Thần cũng phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn cũng không phải bị Uyên tổng đả thương, mà là bị Tần Phong đả thương trước, lại đánh với Lâm Tam một trận, hiện tại lại gặp phải quái vật Uyên tổng này, cho dù hắn là chiến thần Bắc Cương cũng không chịu nổi.
"Diệp Thần!!"
Diệp Long nhận được chỉ thị của Tần Đạo, tiến lên dẫn Diệp Thần rời đi.
Dù sao Tần Đạo còn trông cậy vào Diệp Thần cõng nồi, tiếp tục đánh tiếp thì khó bảo đảm sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
"Chạy đi đâu!”
Uyên tổng vẫn không chịu buông tha.
Tuy nhiên hắn vừa đi hai bước liền ngừng lại, bắt đầu đề phòng nhìn bốn phía, hắn có thể mơ hồ cảm ứng được có người đang theo dõi mình, hơn nữa lấy bản lĩnh Tiên Vương nhưng lại không phát hiện ra đối phương.
"Rốt cuộc là người như thế nào!?"
Trong lòng Uyên tổng đề phòng, sau đó lập tức biến mất.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi đại chiến giữa hai đại thiên mệnh, khiến cho song phương thân bị trọng thương, đạt được 500 vạn điểm phản diện!”
"Biến mất!?"
Tần Phong nhịn không được lẩm bẩm một tiếng.
Căn cứ vào kinh nghiệm 10 năm làm mọt sách, có một loại nhân vật chính có cơ duyên chính là không gian thần bí, cũng không biết Uyên tổng có phải là loại nhân vật chính này không.
"Bệ hạ, ngài đang nói gì vậy?"
Điềm Điềm đi tới bên cạnh Tần Phong.
Chỉ thấy nàng ăn mặc kiểu Đôn hoàng, còn lộ ra chân ngọc tinh xảo trắng nõn.
“Bớt hỏi chuyện trong xã hội!”
Tần Phong mở mắt ra đánh giá Điềm Điềm.
Có thể nhìn ra được, nàng rất cố gắng muốn đi theo con đường gợi cảm, đáng tiếc tâm cao hơn trời, thế nhưng thực lực không đủ, còn cần thời gian chậm rãi phát triển mới được.
"Ba ba..."
Điềm Điềm ủy khuất bĩu cái miệng nhỏ nhắn, đem âm cuối kéo thật dài…
"Âm thanh này, ai có thể chống đỡ được!?"
Tần Phong thiếu chút nữa không giữ được mình, muốn chuẩn bị dạy cho Điềm Điềm chút văn hóa.
Tuy nhiên nghĩ đến thân phận Uyên tổng còn chưa rõ ràng, cũng chỉ có thể thu hồi ánh mắt của mình, đè ép xúc động.
"Baba..."
Điềm Điềm lại kêu lên một tiếng.
Thấy Tần Phong vẫn không hề phản ứng, lập tức kích hoạt huyết mạch nữ nhi thảo nguyên, tiến lên đẩy Tần Phong xuống giường.
“Trẫm thành hôn quân, ngươi phải chịu trách nhiệm chủ yếu!”
Tần Phong bất ngờ không kịp đề phòng bị đẩy ngã xuống, không nghĩ tới Điềm Điềm là loại người này.
Biết rõ gió thổi lớn, còn muốn chạy tới thêm lửa!”
“Phụ trách thì phụ trách!”
Điềm Điềm lộ ra nụ cười thành công.
Ngay sau đó bắt đầu đón gió mà động, khiến cho Đồng Tước Đài nổi lên âm thanh bốn phía.
“Trẫm vốn định làm thánh quân, thế nhưng điều kiện không cho phép a!”
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng, chỉ có thể đem công việc ném cho hóa thân bên ngoài.
Lúc này ——
Hữu Dung đi đến trước Đồng Tước đài.
Không chỉ thay một thân quần áo xinh đẹp, mà còn trang điểm vô cùng tinh xảo.
"Hữu Dung, ngươi làm được!"
Hữu Dung đẩy đẩy bộ ngực của mình.
Đợi lát nữa nàng đi vào, không tin Đại Ma Vương không động tâm.
"Vì cứu vớt Đại Ma Vương, trở thành Đế Hậu!"
Hữu Dung nhìn thấy cửa chính thì lập tức khẩn trương, nắm chặt nắm tay nhỏ tự cổ vũ cho mình.
Nàng cũng không phải loại tiểu Y Tiên nhan cẩu kia, mà là tiểu Y Tiên đại ái vì cứu vớt thiên hạ thương sinh, đợi lát nữa trở ra, trước giảng đạo lý với Tần Phong, nếu không nghe thì mới thu phục hắn.
"Thỏ ta đã nhìn ra!”
Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện nói: " Ngươi không phải là một con cá khó câu, ngươi là một con lừa quật cường!”
"Lại là con thỏ tham tài này!"
Hữu Dung tức đến ngứa ngấy hàm răng: "Bản Y Tiên nói cho ngươi, muốn lấy tiền của bản Y Tiên, không có cửa đâu!”



Bạn cần đăng nhập để bình luận