Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 362. Huynh đệ kề vai chiến đấu

Chương 362. Huynh đệ kề vai chiến đấu
Hưu một tiếng!
Sau khi đối phương né tránh một kích vừa rồi thì lập tức cầm thương vọt về phía Tần Phong.
Chỉ là khác với trước đó, lúc này Tần Phong đã trở nên nghiêm túc.
Ầm ầm!!
Trong nháy mắt, Tần Phong lập tức tăng cho mình một buff, Thương Thiên Bá Thể hình thái thứ hai cuồng vũ trên không trung, Thiên Ấn sứ lấp lánh giữ mi tâm… Quanh thân cũng phun trào ra một cỗ năng lượng ngập trời.
"Làm sao có thể!!"
Bạch Bào quân xung quanh lập tức sôi trào, vội vàng dụi dụi mắt.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ sẽ không bao giờ tin được, một thiếu niên mười sáu tuổi có thể lĩnh ngộ được nhiều buff như vậy, tùy tiện lấy ra bất kỳ một cái nào cũng là một tầm cao mà bọn họ không tài nào đạt được trong cuộc đời của mình.
Ầm ầm!!
Quanh thân Tần Phong không ngừng sôi trào, nổi lên từng đạo gợn sóng.
Đại Hà Kiếm Quyết!!
Kiếm khí vô tận bạo phát ra từ trong cơ thể Tần Phong, hội tụ thành một dòng sông ngập trời, kiếm khí sắc bén, nhấc lên sóng cao vạn trượng, lấy khí thế thôn sơn hà mà lao về phía đối phương.
"Làm sao có thể!!"
Đối phương sững sốt ngay tại chỗ.
Sinh tử cảnh đấu với Thiên tông tam trọng, ưu thế đáng lẽ phải thuộc về hắn mới đúng, nhưng bây giờ đối đầu chính diện, hắn ta lại không thể nắm chắc được.
Ầm ầm!!
Kiếm khí đang lao nhanh đột nhiên lại bị một cỗ năng lượng đánh tan, kiếm khí tứ tan quét ra toàn thiên địa.
Chỉ thấy Bạch Khởi xông vào chiến trường, phá tan Đại Hà Kiếm Quyết của Tần Phong, bảo vệ tên thiên phu trưởng Sinh Tử cảnh kia.
“Hỗn trướng!”
Bạch Khởi quay đầu nghiêm khắc khiển trách: "Thánh Tử đại nhân đã nhân nhượng nhưng ngươi lại không biết tốt xấu, dùng hết toàn lực, hiện tại đã kiến thức được chiến lực của thánh tử đại nhân, còn không mau đi thỉnh tội của Thánh tử.”
"Thánh Tử đại nhân thứ tội!"
Thiên phu trưởng bị hù mồ hôi lạnh ứa ra, vội vàng quỳ gối trước mặt Tần Phong.
“Gia hỏa tốt, chơi đối nhân xử thế còn mượt hơn ta!”
Tần Phong liếc mắt nhìn về phía Bạch Khỏi, cười ha hả: “Đại tướng quân làm gì tức giận như vậy, bọn hắn là dũng sĩ tinh nhuệ nhất của Âm Nguyệt hoàng triều, thần thủ hộ bảo vệ mấy vạn bách tính của Âm Nguyệt hoàng triều, xuất thủ dùng toàn lực là bản năng phản ứng, có tội gì đâu!?"
"Lão đại chính là lão đại!"
Bên trong ánh mắt của Thiên Quân, Vạn Mã trong tràn đầy sùng bái, nhất định phải nghiêng 45 độ để tỏ vẻ ngưỡng mộ.
Đơn giản mấy câu, không chỉ có cho Bạch Khởi đủ mặt mũi mà cũng khiến cho tên Thiên phu trưởng kia mang ơn.
Nhất là câu thần thủ hộ bảo vệ mấy vạn bách tính của Âm Nguyệt hoàng triều kia, trực tiếp kéo căng độ thiện cảm của Bạch Bào quân toàn trường, dựng lên hình tượng yêu dân như con, yêu binh như con.
"Thiếu cung chủ, thật sự có thể gả cho Tần Phong!”
Đám cao thủ Lam Ma cung vừa nhìn thấy cơ hội tới thì lập tức điên cuồng tác hợp cho hai người.
"Tên yêu nghiệt này!"
Vu Lan cũng bị sự kinh khủng của Tần Phong dọa cho sợ hãi, trong lòng cũng khó có thể bình tĩnh.
Thiên Tông tam trọng vượt qua hai đại cảnh giới, đánh bại Sinh Tử cảnh đã đủ không hợp thói thường, càng kỳ quái hơn chính là hắn chưa sử dụng hết toàn lực, chỉ dùng một chiêu thần cấp Đại Hà Kiếm Quyết liền đánh bại đối phương.
Trọng đồng, Chí Tôn Cốt, Thiên Ngoại Phi Tiên, nhất kiếm khai thiên môn, kiếm trận Chu Thiên Tinh Thần và các chiêu thức khác, hắn đều chưa lấy ra.
Nàng thật sự không dám tưởng tượng, nếu như bên trong chiến trường sinh tử, Tần Phong bộc phát toàn lực thì sẽ kinh khủng như thế nào, cũng không biết có thể vượt qua ba đại cảnh giới, khiêu chiến với cao thủ Phiêu Miểu cảnh hay không.
"Lợi hại!!"
Bạch Khởi nhìn chằm chằm Tần Phong, giống như nhìn thấu tất cả.
Ông ta còn không hiểu tại sao gần đây luôn nghe ngươi ta nói Tần Phong là Đế Quân đời sau, trước kia cứ nghĩ có người vuốt mông ngựa Nguyệt Thần, nhưng hiện tại tận mắt chứng kiến Tần Phong thì mới hiểu ra.
Về thiên phú thì không cần nói, đưa mắt ra toàn bộ Hoang Cổ, đúng là không có người địch lại.
Tuổi còn nhỏ lại hiểu rõ đạo lý đối nhân xử thế, thu mua lòng người, hai vị thánh tử kia đúng là không đấu lại hắn.
Đồng thời, trong lòng của ông cũng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
So với những kẻ ngu ngốc chỉ biết lăn lộn kiếm chút điểm quân công, thì Tần Phong tuyệt đối là người hiểu chuyện, không những sẽ không trở thành đồng đội heo kéo ông ta xuống, mà còn có thể mang đến cho ông kết quả ngoài ý muốn.
"Thánh Tử đại nhân, ta thua!"
Tướng sĩ Bạch Bào quân từ trước đến nay chỉ phục tùng cường giả, Thiên phu trưởng kia lập tức giao lệnh bài ra.
"Bái kiến Thánh Tử đại nhân!"
Hơn ngàn tên quân sĩ Bạch Bào quân đồng loạt quỳ xuống, biểu thị từ nay về sau Tần Phong sẽ trở thành thủ lĩnh.
"Tốt, từ giờ trở đi mọi người chính là huynh đệ kề vai chiến đấu!"
Tần Phong nhập vai, cầm lấy lệnh bài rồi nhìn tướng sĩ Bạch Bào quân ở xung quanh, nói với khí thế sục sôi: “Đội quân của Đại Hạ hoàng triều đang tiếng công, một khi chúng ta thất bại thì thiết kỵ của bọn hắn sẽ chà đạp lên gia viên của chúng ta, làm nhục vợ, bắt con cái chúng ta làm nô dịch, các ngươi có muốn nhìn thấy cảnh tượng này không!?”
“Không muốn!!”
Bạch Bào quân nghe vậy cùng bắt đầu hò hét, thề sống chết cũng muốn bảo vệ gia viên của mình.
Tần Phong ngẩng đầu ưỡn ngực, một mặt nghiêm túc nói: "Không muốn thì cùng ta đi nghênh địch, nắm chặt trường mâu, vung vẩy đao kiếm, thẳng tiến không lùi, thề sống chết, ta nguyện đem phía sau của ta giao cho chư quân, cùng chư quân đồng sinh cộng tử!"
"Giết, giết, giết! !"
Bạch Bào quân bị cảm nhiễm bởi lời nói của Tần Phong, kìm lòng không được rút đao, ra kiếm bắt đầu hò hét.
“Tình huống gì vậy!?”
Bạch Khởi vẻ mặt mờ mịt đứng ở nơi đó, lại cảm giác bị Tần Phong hớt tay trên.
Nếu ông ta nhớ không lầm, mình mới là thống soái của trăm vạn Bạch Bào quân, trước khi chiến đấu thì ông ta phải là người động viên mới đúng, hiện tại chẳng biết làm sao lại biến thành lời kịch của Tần Phong, mà hắn chỉ mới là Thiên phu trưởng vừa nhậm chức cách đó không lâu.
Kỳ quái nhất chính là, những người này lại cùng Tần Phong hò hét kêu to, hoàn toàn không để ý tới thống soái là ông ta đây.
Đơn giản chính là không hợp thói thường mẹ không cho mở cửa, không hợp thói thường mà đến nhà!
Rất nhanh ——
Liền có tướng sĩ phát hiện sắc mặt Bạch Khởi không thích hợp, nguyên bản âm thanh vang dội cũng dần dần tán đi.
Không phải bọn hắn muốn cùng Tần Phong hô to, chủ yếu là bầu không khí đã tô đậm đúng chỗ, kìm lòng không được liền theo hô hào theo Tần Phong….
Bạn cần đăng nhập để bình luận