Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1594 - Lại gây loạn



Chương 1594 - Lại gây loạn




“Thứ gì vậy?”
Đám người toàn trường lập tức chấn động, không hiểu sao lại cảm nhận một hồi tim đập nhanh.
Chỉ thấy Tần Phong đau khổ giãy dụa trong kiếm khí, đột nhiên bấm ra một đạo chỉ quyết, ngay sau đó một tiểu hồ lô màu vàng bay ra từ hư không, nhắm chuẩn về phía Tiên Quân đã vung kiếm ở đối diện.
Xoẹt!!
Cũng không cho đối phương có thời gian phản ứng, miệng hồ lô liền bắn ra một luồng ánh sáng.
Ánh sáng rực rỡ hóa thành một phi đao sắc bén, còn kém theo tiếng kiếm khí xé gió bén nhọn, lấy thế như lôi đình vạn quân đuổi theo Tiên Quân phía đối diện.
“Đây là cái gì?”
Tiên Quân đối diện không khỏi cảm thấy bối rối, gã cảm nhận được khí tức tử vong đang tới gần.
Lúc gã muốn lui về phía sau, bảo trì một khoảng cách an toàn thì phát hiện thân thể đã sớm bị khóa chặt, một cỗ lực lượng vô hình trói buộc lấy gã, mặc cho gã dùng sức như thế nào đều không thể giãy dụa.
Chỉ có thể liều mạng vung tiên kiếm trong tay, ý đồ đem cản phi đao đang lao đến.
Đáng tiếc lý tưởng thì nhiều nhưng hiện thực lại tàn khốc, mặc kệ gã vung ra bao nhiêu kiếm quang thì đều bị phi đao trảm tiên xé rách, cuối cùng hóa thành ánh sao rải rác khắp mặt đất, giống như một hồi pháo hoa thịnh yến rực rỡ.
“Ta đầu hàng, ta đầu hàng......”
Đối phương thấy giãy dụa vô dụng, lập tức hoảng sợ kêu to.
Chỉ tiếc Trảm Tiên Phi Đao không hề có ý dừng lại, nó vẫn phát ra tiếng xé gió bén nhọn, mang theo một cỗ lực trùng kích cường đại, trong nháy mắt xé rách thân thể gã thành vô số mảnh nhỏ.
Ầm!
Huyết nhục văng tung tóe, vô cùng thê thảm.
Mọi người lập tức yên lặng, không ai dám lên tiếng, tất cả đều bị một cỗ lực lượng này làm chấn động.
Ngay cả Tiên Vương đang chiến đấu cũng dừng lại, đồng loạt quay đầu nhìn về phía trấn nhỏ.
Chỉ thấy toàn bộ thiên địa giống như run rẩy, cho đến khi Trảm Tiên Phi Đao tiêu tán mới khôi phục bình tĩnh, cuối cùng còn lại một đống huyết nhục rơi xuống từ bầu trời, ngay cả nguyên thần cũng không trốn thoát.
"Hô hô!"
Tần Phong thở ra một hơi thật sâu, trên mặt nổi lên vẻ mệt mỏi.
Mặc dù Đao Trảm Tiên Phi Đao dùng rất sảng khoái, có thể làm cho hắn thoải mái chém giết cường giả Tiên Quân Cảnh, nhưng lại vét sạch tiên lực trong cơ thể hắn, đây là lần đầu tiên kể từ khi có Thương Thiên Bá Thể, hắn mới cảm giác được mệt mỏi như vậy.
“Đại Tiên Thiên Chí Bảo!”
Lục gia khiếp sợ, ông buông tẩu thuốc xuống, trong lòng cũng mất rất lâu mới có thể bình tĩnh.
Vừa rồi khi nhìn thấy Tần Phong sắp bị kiếm khí nuốt chửng, thì đã chuẩn bị xuất thủ, nhưng ai ngờ hắn lại lấy ra Đại Tiên Thiên Chí Bảo trong truyền thuyết, trực triếp trở mình giết chết Tiên Quân.
Tốc độ cực nhanh, làm cho người ta khó lòng phòng bị!
Lúc này......
Toàn trường mọi người nhao nhao hoàn hồn, tiếng sôi trào cũng lập tức vang lên.
“Đại Tiên Thiên Chí Bảo, tuyệt đối là Đại Tiên Thiên Chí Bảo!”
“Đúng vậy, chỉ có Đại Tiên Thiên Chí Bảo mới có uy lực như vậy!”
“Tần Phong lấy đâu ra Đại Tiên Thiên Chí Bảo? Sao hắn lại có Đại Tiên Thiên Chí Bảo?”
“Quá kinh khủng, một kích miểu sát Tiên Quân, ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có!”
"Nói nhảm, nếu không tại sao Long Ngạo Thiên lại được xưng là đệ nhất Tiên giới, còn không phải bởi vì cũng hắn có một kiện Đại Tiên Thiên chí bảo!"
“Đại Tiên Thiên chí bảo của Tần Phong là tìm được trong di tích Phá Quân Tiên Vương sao? Chưa từng nghe Phá Quân Tiên Vương có Đại Tiên Thiên chí bảo gì?”
“………”
Ánh mắt mọi người tham lam nhìn về phía Tần Phong, nói chính xác là Tiểu Hồ Lô bên cạnh hắn.
Tuy nhiên không có ai dám đi lên trực tiếp cướp đoạt, dù sao vừa rồi bọn họ đã chứng kiến uy lực của tiểu hồ lô này, ngay cả Tiên Vương cũng không dám chắc có thể né tránh Trảm Tiên Phi đao.
“Tai họa nhỏ này lại làm cái quỷ gì?!”
Lục gia nhíu mày, trong lòng không khỏi cảm thấy bất an.
Từ biểu hiện của Tần Phong trong Linh Chi Bí Cảnh mà xem, tiểu tử này mặc dù là tai họa, nhưng biết lau mông sạch sẽ, sẽ không đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Nhưng hành động lần này của hắn lại vô cùng khác thường!
Không chỉ dùng Đại Tiên Thiên chí bảo ở ngay trước mắt mọi người, mà còn chém giết cường giả Tiên Quân, giống như muốn đặc biệt hấp dẫn sự chú ý của mọi người, điều này hoàn toàn bất động với tính cách thận trọng vững vàng của hắn.
Thấy thế nào cũng giống như muốn gây chuyện!
“Đều mắc câu rồi sao!?”
Nhìn thấy ánh mắt tham lam của mọi người, khóe miệng Tần Phong không nhịn được mà giương lên.
Sở dĩ lớn mật dùng Đại Tiên Thiên chí bảo như thế, cũng không phải vì học thiên tuyển chi tử muốn trang bức mà là muốn quậy đục vũng nước Tiên giới này, chỉ có nước đục mới mò được cá, thúc đấu tiến trình tư hữu hóa Tiên Minh.
“Tiểu hồ lô này lại lợi hại như vậy!”
Tiểu Bạch kinh ngạc buông cà rốt xuống, sau đó nhịn không được cười ngây ngô.
Vốn nó vẫn còn canh cánh trong chuyện Tần Phong nhấc lấy tai thỏ cùng nhau phi thăng, khiến nó không thể kế thừa đế vị Đại Tần, nhưng sau khi nhìn thấy uy lực của tiểu hồ lô, nó mới hiểu Tần Phong sủng ái thỏ bao nhiêu.
“Nhị Đản ngu xuẩn, thỏ ta có thể không chấp!!”
“Nhanh lên!”
Liễu Như Yên thấy ánh mắt mọi người bị Tần Phong hấp dẫn, không chút do dự xoay người rời đi.
“Đúng, mau rời đi!”
Quý Bác Đạt cũng kịp phản ứng, vừa lăn vừa bò rời khỏi hiện trường.
Mà đám người Phó Sĩ Khang cũng không đuổi theo, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Tần Phong.
Có một bữa tiệc Đại Tiên Thiên chí bảo siêu cấp lớn, bọn họ cần gì phải để ý đến những món hàng kia.
“Tần sư huynh, làm sao bây giờ?”
Tim Mộ Dung Tĩnh lại nhảy đến cổ họng, tiến lên nắm chặt bàn tay to của Tần Phong.
“Không cần lo lắng!”
Ánh mắt của Tần Phong quét qua đám người ở bốn phía, không chút sợ hãi nói: "Chúng ta là đệ tử thân truyền của trưởng lão Tiên Minh, cho dù bọn hắn mượn lá gan cũng không ra tay với chúng ta ở ngay trước mặt mọi người.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận