Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1174 - Nói chuyện đứng đắn



Chương 1174 - Nói chuyện đứng đắn




"Ca, đệ đệ lần này tới, là có chuyện đứng đắn báo cáo với ngươi..."
Ngoài miệng Tần Hạo không ngừng nói có việc đứng đắn, tay lại rất tự nhiên ôm eo tiểu tỷ tỷ.
Cũng quên mất chuyện cách đây không lâu, Tần Phong đã sai người đánh y mười vạn quân côn. Hiện tại y cảm thấy trên đời chỉ có ca ca tốt, đệ đệ của ca ca giống như một khối bảo vật.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ dạy hư thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Lại là 20 vạn!!"
Trong lòng Tần Phong cảm thấy vô cùng vui sướng, giống như cẩu tác giả lại chèn thêm một quảng cáo.
“Tần huynh!”
Lâm Tam vội vàng mở miệng nói: "Nếu lệnh đệ có việc báo cáo, ta thấy ta vẫn nên đi trước.”
“Lâm huynh, quá khách khí!”
Tần Phong lại vội vàng tiến lên bắt lấy Lâm Tam, chân thành nói: "Ngươi chính là huynh đệ ruột khác cha khác mẹ của trẫm, người mà trẫm tin tưởng nhất!”
“Tần huynh!”
Tuy rằng trong lòng Lâm Tam rất cảm động, nhưng lại cảm thấy vô cùng sốt ruột.
Từ vừa rồi Tần Hạo xé rách hư không thì không khó nhìn ra, y hiện tại đã đột phá đến cảnh giới đại đế.
Nhớ rõ khi còn bé mấy người lần đầu gặp mặt, tu vi của mình rõ ràng là cao nhất, nhưng hiện tại không chỉ có Tần Phong vượt qua y, mà ngay cả Tần Hạo cũng vượt qua.
Thử hỏi làm y không sốt ruột đây!?
“Leng keng, chúc mừng chủ túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Ai lừa gạt!?"
Trong lòng Tần Phong cảm thấy rất không vui, cảm thấy hệ thống lại oan uổng người tốt.
Nhớ năm đó mấy nghịch tử trong ký túc xá đại học, đừng nói là mời bọn họ đi nghe hát, cho dù là đến cổng trường ăn đồ ăn vặt, thì cũng đã có thể kích động bọn họ quỳ xuống gọi ngươi là nghĩa phụ.
Tại sao lại nói lừa gạt!?
“Ca, chúng ta nên nói chuyện đứng đắn trước đi!”
Tần Hạo lưu luyến thu tay về, hít sâu một hơi nói: "Trước đó không lâu yêu tộc chủ động phát động công kích đối với chúng ta, tuy rằng chúng ta đã đánh lui yêu tộc, nhưng cũng phát hiện yêu vương mới của yêu tộc lại là Tiểu Bạch.”
“Ta thật không ngờ!”
Tần Phong bắt đầu giả ngu giả ngây ngốc nói: "Mấy tháng trước Tiểu Bạch bởi vì kén ăn không chịu ăn cà rốt, bị trẫm nói hai câu, sau đó liền trốn khỏi nhà.”
"Bỏ nhà đi!?"
Lâm Tam bị Tần Phong kéo lại, thế là trở về ngồi trên ghế của mình.
Y vốn tưởng rằng, nhiều ngày như vậy không nhìn thấy Tiểu Bạch, là do nó trốn ngủ ở nơi nào đó, nhưng ai biết nó cư nhiên bỏ nhà, chạy về yêu tộc làm vua.
“Ca, ngươi mau gọi nó trở về đi!”
Tần Hạo vội vàng nói: "Ngươi không biết con thỏ kia vô sỉ đến nhường nào, chính nó đã khiến cho Tần gia chúng ta…”
"Để trẫm gọi nó trở về, chẳng phải là biểu thị trẫm nhận thua sao?"
Tần Phong trực tiếp ngắt lời, nói: "Nó chính là thỏ mà trẫm tự tay nuôi lớn, trẫm chính là phụ thân của nó, nào có đạo lý phụ thân cúi đầu với hài tử, nó có thể bỏ nhà ra đi, vậy cả đời cũng đừng trở về.”
"Nhưng mà, ca..."
Tần Hạo vô tâm bận tâm đến tiểu tỷ tỷ, chỉ cảm thấy trong lòng mười phần lo âu.
Trên chiến trường, Tiểu Bạch không chỉ vô sỉ không có giới hạn, thủ đoạn chơi còn đặc biệt bẩn, y tình nguyện đấu một trận sinh tử với tiên nhân thượng giới, chứ không muốn đối mặt với con thỏ không cần mặt mũi này.
“Được rồi!”
Tần Phong lần thứ hai cắt ngang, nói: "Trẫm nếu đã phong ngươi làm Tần vương, cho ngươi thống soái Tần gia quân, chứng tỏ trẫm tuyệt đối tín nhiệm ngươi, muốn làm gì thì đi làm, không cần chạy từ xa đến báo cáo với trẫm.”
"Ca..."
Tần Hạo còn muốn nói gì nữa.
Nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt muốn ăn thịt người của ca ca, thì lập tức đặt tay lên eo tiểu tỷ tỷ, cũng đem rượu ngon mà tiểu tỷ tỷ đưa tới, uống cạn một hơi.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ dạy hư thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
Tần Phong lộ ra nụ cười hài lòng, nói: "Hai huynh đệ chúng ta đã rất lâu không gặp, đêm nay cũng không cần vội vã trở về, cùng ca ca du hồ, ngắm trăng, ngắm mỹ nhân!”
“Không được!”
Tần Hạo nghĩ đến lão tử Thục Đạo Sơn của Giang Linh, vội vàng lắc đầu nói: "Hiện tại Tiểu Bạch làm vương của yêu tộc, biết rất nhiều chuyện của Đại Tần ta, vì phòng ngừa yêu tộc đánh lén, còn cần phải chạy về tự mình tọa trấn mới được.”
"Nào có trùng hợp như vậy!?"
Tần Phong tiếp tục dụ dỗ: "Cho dù yêu tộc đêm nay tập kích, với tu vi hiện tại của ngươi, chạy về cũng chỉ là chuyện trong phút chốc.”
“Không được!”
Tần Hạo lần thứ hai lắc đầu cự tuyệt, ngay sau đó lại nói: "Đệ đệ lần này đến đây còn có một chuyện khác, Tiếu Bách Hợp trong địa lao Tần gia đột nhiên mất tích.”
"Tiếu Bách Hợp!?"
Tửu Tiên trên cánh buồm khẽ động tai, đôi mắt đẹp lập tức rơi vào trên người Tần Hạo.
Tần Hạo tiếp tục nói: "Sau khi cảm ứng được không thích hợp, ta đã tự mình đi vào địa lao xem qua, ngoại trừ có thể nhìn ra bên trong có một cỗ năng lượng bộc phát, thì cái gì cũng nhìn không ra, cũng không tìm được bóng dáng của Tiếu Bách Hợp.”
Lâm Tam nghe xong, buột miệng nói: "Chẳng lẽ là vượt ngục!?”
“Không có khả năng!”
Tần Hạo nhíu mày phân tích: "Năm đó Thủy tổ Tần gia ta tự tay ngưng tụ pháp tắc, khóa Tiếu Bách Hợp, còn có ca ca ta tự tay phong ấn các đại huyệt trên người Tiếu Bách Hợp, nàng tuyệt đối không có năng lực tự mình vượt ngục đi ra ngoài, cũng không ai có thể lặng yên không một tiếng động cứu người ra ngoài.”
“Cái này ta tin!”
Lâm Tam lập tức đồng ý gật gật đầu, cũng cảm thấy Tiếu Bách Hợp không có năng lực này.
“Không được xem thường người trong thiên hạ!”
Tần Phong liếc mắt nhìn Tửu Tiên, từng bước dụ dỗ nói: "Đừng thấy Tần gia ta hiện tại có được thiên hạ, nhưng Hoang Cổ ngọa hổ tàng long, có lẽ là cao nhân ẩn thế nào ra tay cứu Tiếu Bách Hợp.”
"Cao thủ ẩn thế!?"
Tần Hạo nhất thời hứng thú nói: "Chẳng lẽ ca ca đã gặp qua loại người này!?”
"Mấy năm trước có đạo môn tử bào Thiên Sư phi thăng!”
Tần Phong lại chuyển đề tài: "Còn có cách đây không lâu ở Võ Lăng Thánh Địa, trẫm gặp phải một yêu nghiệt siêu cấp lợi hại, người này tuổi còn trẻ lại đem kiếm pháp luyện đến cực hạn, cho dù là trẫm cũng phí sức chín trâu hai hổ lực mới miễn cưỡng áp đảo một đầu.”
“Cách đây không lâu, Võ Lăng Thánh Địa!?"
Lâm Tam nhíu chặt mày, nhớ tới đạo kiếm ý khủng bố kia.
"Yêu nghiệt có thể làm cho ca ca phí sức chín trâu hai hổ!?”
Trong mắt Tần Hạo nhất thời phát ra chiến ý, muốn đi tìm Uyên tổng đại chiến ba ngày ba đêm.
"Chín trâu hai hổ?”
Tửu Tiên nhịn không được trợn trắng mắt.
Lần trước nàng theo hóa thân của Tần Phong đến Võ Lăng thánh địa, đương nhiên đã nhìn thấy hình ảnh hắn đại chiến với Uyên tổng, nhưng từ đầu đến cuối chỉ thấy Uyên tổng bị nghiền ép vô tình.
Bất quá với trình độ yêu nghiệt của Uyên tổng, quả thật có khả năng cứu Tiếu Bách Hợp ra.
"Đi chưa!?"
Tần Phong lẩm bẩm ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tửu Tiên đã phiêu nhiên rơi đi...



Bạn cần đăng nhập để bình luận