Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 960 - Đại Ma Vương thành đồ cũ rồi



Chương 960 - Đại Ma Vương thành đồ cũ rồi




"Mới 30 vạn!?"
Tần Phong cảm thấy không hài lòng, lần thứ hai giết về phía Diệp Thần.
"Ta sẽ không bại!!"
Sắc mặt Diệp Thần đột nhiên dữ tợn lên, bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng của Hắc quả phụ.
Từ trước đến nay đều là hắn vượt cấp khiêu chiến người khác, chưa bao giờ có người vượt cấp khiêu chiến hắn, vì có thể đánh bại Tần Phong, cho dù đem linh hồn bán đứng ác ma cũng không tiếc.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng khắp thiên địa, dẫn đến hư không bắt đầu kịch liệt chấn động.
Chỉ thấy khí tức Diệp Thần đột nhiên tăng vọt mấy chục lần, quanh thân tản mát ra uy áp thuần khiết đại đế, báo hiệu hắn thành công đột phá đến cảnh giới đại đế.
“Thiên tuyển chi tử quả nhiên không nói đạo lý!”
Tần Phong nhanh chóng bóp ra một đạo chỉ quyết, sử dụng pháp tướng ba đầu sáu tay.
Ầm ầm!!
Phong vân đổi màu, sấm chớp đùng đùng.
Chỉ thấy Tần Phong đứng trong hư không lôi điện, nương theo kim quang lóe ra, hai cái đầu cùng bốn cánh tay mọc ra, càng bộc phát ra thần uy khủng bố như thiên thần hạ phàm.
"Đây là cái gì!?"
Phong Hoa Tuyết Nguyệt lập tức kinh hô lên, chưa từng thấy qua người có ba đầu sáu tay.
"Pháp tướng thần thông!?"
Khóe mắt Diệp Thần không khỏi co quắp, trong lòng phát ra tiếng gào thét.
Mẹ nó!!
Còn có thể chơi vui vẻ hay không!!
Nói dưới đại đế đều là con kiến hôi, nhưng vì sao đến chỗ Tần Phong lại vô dụng!?
"Ba đầu sáu tay? Chủ nhân quá biến thái rồi!”
Phong Tình không biết nghĩ tới cái gì, đột nhiên cắn môi đỏ, ngượng ngùng…
“Ba đầu sáu tay kình thiên địa, giận dữ đánh vào chuông đế!”
Thanh âm vang dội của Tần Phong vang vọng khắp thiên địa, khí tức quanh thân cũng theo đó bắt đầu tăng vọt.
Chỉ thấy một đầu hai tay bóp ra đạo gia Ngũ Lôi chính pháp phù lục, lôi đình đầy trời giống như thần phạt giáng lâm. Một đầu hai tay còn lạo chỉ ra đại uy thiên long pháp ấn của Phật gia, kim sắc cự long ngửa mặt lên trời rít gào.
Một đầu hai tay tiếp tục vung kiếm, dùng một kiếm khai Thiên Môn.
"Chủ nhân, thật lợi hại!!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phong Tình kích động đến đỏ bừng, giống như đội cổ vũ khoa tay múa chân.
Chỉ thấy Tần Phong ba đầu sáu tay đứng trong hư không, cả người như thần kiếm đã lâu chưa ra khỏi vỏ, triển lộ ra phong mang kinh thiên, đỉnh đầu là lôi đình khủng bố, giống như lôi thần giáng xuống nhân gian, phía sau là kim sắc cự long, phóng ra long uy vô tận.
“Tiểu Mị Ma này rất sinh động!”
Nguyệt Hi nghe tiếng thì quay đầu liếc mắt nhìn lại.
Không giống như Điềm Điềm luyến não, Phong Tình lại là điển hình của tiểu thái muội, thích táo bạo kích thích, dám nếm thử trò mới.
Nếu phối hợp với tính cách vô pháp vô thiên của Tần Phong, về sau nhất định có thể phát triển ra rất nhiều trò mới.
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!!"
Trong lòng Diệp Thần dâng lên một cỗ cảm giác bi thương, thật sự không muốn tin tưởng mọi thứ trước mắt.
Đã sinh Thần tại sao còn sinh Phong!!
Hắn ta vốn tưởng rằng càn khôn chưa định, chính mình là một con ngựa đen, hắn cũng vì thế mà cố gắng.
Nhưng ai biết đột nhiên nhảy ra một yêu nghiệt Tần Phong, để cho hắn phát hiện mình chẳng qua chỉ là một con trâu ngựa.
Không chỉ có âm mưu quỷ kế chơi không lại đối phương, cứng đối cứng cũng không phải đối thủ của Tần Phong.
Thậm chí ngay cả tán gái cũng không lợi hại bằng hắn, Vu Lan thanh mai trúc mã, Tiểu Nhu ý khó bình đều bị hắn cướp đi.
Hình ảnh vừa chuyển ——
Tiểu Bạch đang ở cùng một chỗ với Hữu Dung và Điềm Điềm.
Bởi vì bị coi là bóng đèn ném ra ngoài, làm cho nó tổn thất mấy trăm triệu, vì thế mấy ngày nay nó đều khẩn cấp liên hệ với người mua, chính là sợ Tần Phong đập vào trong tay mình.
“Đại Ma Vương thành đồ cũ rồi!”
Hữu Dung quật cường không cúi đầu, sợ nước mắt sẽ rơi xuống.
Sớm biết Tử Diên không nói võ đức, vừa mới xuất quan đã ngủ với Tần Phong, thì nàng nói cái gì cũng sẽ không mặc cả với Tiểu Bạch, nên sớm mua đại ma vương về mới đúng.
Tiểu Bạch cực lực quảng bá: "Tục ngữ nói rất hay, giày rách mang lên mới vừa chân!”
"Ta không muốn!!"
Hữu Dung rốt cuộc không nhịn được.
Vốn là "Đại ma vương nhất huyết, thuộc về tuyệt mỹ tiểu y tiên", nhưng hiện tại biến thành "Nhị thủ đại ma vương, mê mẩn tuyệt mỹ tiểu y tiên".
"Ta muốn!"
Điềm Điềm không cảm thấy có vấn đề gì, hào sảng giao đặt cọc cho Tiểu Bạch.
Dựa theo quy củ Đại Mạc của các nàng, nam nhân tam thê tứ thiếp thật sự quá bình thường, cho dù Tần Phong mua thêm mấy tay, cũng không ảnh hưởng chút nào đến địa vị trong lòng nàng.
"Đây mới là kết cấu của phú bà!!"
Tiểu Bạch ma quỷ thu hồi tiền đặt cọc, không quên dặn dò: "Chủ ngân thỏ ta có thể chất bách độc bất xâm, hạ dược cũng vô dụng với hắn, thỏ ta đề nghị có thể chuốc say hắn trước rồi mới động thủ.”
“Ý tưởng tốt!!"
Đôi mắt Điềm Điềm nhất thời sáng lên, cảm thấy tiền này tiêu rất đáng.
Ầm ầm!!
Mặt đất đột nhiên kịch liệt lắc lư, năng lượng khủng bố theo đó cuốn tới, hai nữ một thỏ bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp bị phong bạo hất tung ra ngoài.
“Mẹ thỏ ta, ngã chết thỏ ta!”
Tiểu Bạch từ trên không trung nặng nề ngã trên mặt đất, ngẩng đầu liền thấy Tần Phong đang đánh Diệp Thần.
"A..."
Hữu Dung cùng Điềm Điềm thét chói tai một tiếng, nặng nề nện lên người Tiểu Bạch.
"A, thỏ ta không chịu nổi!”
Tiểu Bạch thiếu chút nữa đã bị áp ra hiệu ứng mắt to, thừa nhận áp lực không nên thừa nhận ở tuổi này.
Ông! Ông!
Kiếm ý ngút trời, rực rỡ chói mắt!!
Một đạo kiếm quang như ẩn như hiện, trải dài qua viễn cổ mà đến, diệt sát tất cả, khí tức khủng bố lập tức bao phủ toàn trường.
"Ta không tin, ta không tin..."
Sắc mặt Diệp Thần đột nhiên dữ tợn, không muốn thừa nhận mình không bằng Tần Phong.
Thương ra như rồng, long trời lở đất!
Chỉ thấy Diệp Thần hóa thành hai con cự long màu vàng, dùng tốc độ nhanh chóng vọt tới Tần Phong.
Ầm ầm!!
Hai người va chạm, hư không nổ vang.
Hào quang chói mắt che giấu ánh sáng mặt trời, năng lượng tứ tán hóa thành phong bạo bao trùm thiên địa, trên mặt đất tràn lan vết nứt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận