Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1364 - Đầu hàng thôi



Chương 1364 - Đầu hàng thôi




Ong! Ong!
Ma kiếm tổ truyền bộc phát ra kiếm ý ngút trời, tiếng kiếm nhức tai vang vọng thiên địa.
Một kiếm mở Thiên Môn!!
Kiếm ý sắc bén khủng bố hóa thành một luồng kiếm quang xông thẳng lên trời, từng gợn sóng mắt thường có thể thấy được, giống như bão táp thổi quét toàn bộ Hoang Cổ.
"Ca, ta không sợ ngươi!!”
Tần Hạo có thể cảm nhận được một kiếm này mang đến khí tức tử vong, nhưng y vẫn một bước không lùi vung ra một quyền.
Một quyền vô cùng đơn giản, nhưnng bộc phát ra tiếng nổ chói tai, còn có năng lượng hủy thiên diệt địa từ trên nắm tay oanh ra, ngang nhiên va chạm với kiếm phong.
Ầm ầm!!
Công kích của hai huynh đệ mạnh mẽ va chạm vào nhau, giống như hàng ngàn cây pháo nổ trong ngày tết.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, năng lượng phát tiết từ bốn phương tám hướng, hư không cũng bắt đầu vặn vẹo đến biến hình.
Mắt đầu lắc lư kịch liệt, cảnh tượng giống như tận thế.
“Mẹ kiếp, đây còn là người sao?”
Mọi người phía dưới run lẩy bẩy, sợ giây tiếp theo sẽ trở thành vong linh.
“Mọi người đứng vững!”
Đám người Tam Lộng đại sư khổ sở chống đỡ, không cho dư âm chiến đấu lan đến kinh đô.
“Hống!!”
Tần Hạo phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, thề chết cũng không muốn lui về phía sau một bước.
Cho dù cánh tay của y lúc này sắp bị kiếm khí xé rách, máu tươi phun ra như suối, nhưng y vẫn không lui về phía sau một bước.
Cũng không biết là Tần Phong thả nước quá mức nghiêm trọng, hay là dũng khí đi tìm chết quá mạnh mẽ, thể mà để y thành công đột phá được kiếm thế do Tần Phong ngưng tụ ra.
“Đánh trúng rồi sao?!”
Toàn trường mọi người lập tức ngừng thở, tâm tình khẩn trương chờ đợi kết quả...
Ầm!!
Nắm đấm nặng nệ của Tần Hạo nện vào ngực Tần Phong, lượng khủng bố cũng theo đó phát tiết ra.
“A cái này!!”
Tần Phong cúi đầu nhìn.
Tuy rằng một quyền này của Hoàng đệ làm ra động tĩnh rất lớn, nhưng đánh vào trên người hắn lại không có bao nhiêu thương tổn, giống như tiểu oa nhi mười tuổi phẫn nộ chạy đánh nam tử trưởng thành.
Có lẽ hơi đau, nhưng thật lòng không nhiều lắm!
Tuy nhiên vì có thể để cho Hoàng đệ mau chóng tiếp nhận cục diện rối rắm, hắn không thể không khoa trương phát ra một tiếng thê thảm.
“A!!”
Tần Phong miệng phun máu tươi, thân thể không khống chế được mà bay ngược ra ngoài.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy Tần Phong giống như đạn pháo, cấp tốc bay ra từ Bồng Lai Tiên Sơn, dọc theo đường đi cũng không biết đánh thủng bao nhiêu ngọn núi.
“Đánh trúng rồi!!”
Toàn trường mọi người lập tức lặng ngắt như tờ, thật sự là không thể tin được một màn này.
Được xưng vạn cổ đệ nhất Tần Hoàng, không chỉ bị Tần Vương chính diện đột phá, còn bị một quyền đánh bay ra ngoài, năng lượng khủng bố giống như gió lốc thổi quét thiên địa.
Nơi nào đi qua, vạn vật đều bị diệt!
Tuy nhiên vừa nghĩ đến chuyện Tần hoàng trảm thiên đạo nên bị thương, lại bị Lâm Tam đâm một nhát, hơn nữa Tần Vương cũng mới giác đốn ngộ, lực chiến đấu được gia tăng một mảng lớn, cho nên chuyện này cũng không phải không có khả năng.
“Màn thả nước này…”
Lâm Tam ở một bên đã không còn lời gì để nói.
Người khác có thể thấy Tần huynh đạt đến cực hạn, nhưng y lại nhớ rõ lúc Tần huynh chiến đấu với tiên nhân thượng giới, có sử dụng qua một chiêu thần thông ba đầu sáu tay.
Nói cách khác một kiếm bổ Hoang Cổ vừa rồi, căn bản cũng không phải là toàn bộ thực lực của Tần huynh!
Bùm!
Tần Phong nặng nề rơi xuống đất, dùng tiểu Bạch trong ngực làm đệm thịt.
“Ách, thỏ ta không chịu nổi sức nặng này!!”
Tiểu Bạch lập tức bị đè tỉnh lại, còn bị đè ra hiệu ứng mắt to.
“Ca, ngươi sai rồi!”
Tần Hạo từ trên cao nhìn xuống, cánh tay rủ xuống.
Tuy rằng vừa rồi y đánh ra một kích mạnh nhất trong cuộc đời, nhưng lực trùng kích cường đại lại tạo thành gánh nặng không nhỏ đối với cánh tay.
Thế nhưng ca y đã bị đánh trúng, lúc này đang chật vật nằm trên mặt đất.
“Ách......”
Tần Phong im lặng.
Sau khi bộc phát, không chỉ không tạo ra thương tổn cho đối phương, mà còn khiến cánh tay mình bị thương, đơn giản mà nói, Tần Hạo chính là sinh viên da giòn ngây thơ, ngu xuẩn.
“Tần Nhị Đản!”
Tiểu Bạch nhìn bộ dáng chật vật của Tần Phong, liền tức giận đến xù lông, móc ra Thượng Phương bảo kiếm chuẩn bị khai chiến.
“Quên đi!”
Tần Phong ngăn Tiểu Bạch lại, rất chật vật nói: "Trận chiến này chúng ta thua, hay là đầu hàng đi!"
“Đầu hàng!?”
Tiểu Bạch lập tức sốt ruột nói: "Thỏ ta đang muốn tử chiến, chủ ngân vì sao lại hàng trước?"
“Tần Hoàng đầu hàng!”
Đám phản quân lập tức kích động, không ngờ thắng lợi lại đột ngột như thế.
Cũng bởi vì Tần Hạo đánh bại Tần Hoàng, để uy vọng của y đạt đến một loại độ cao trước nay chưa từng có, tất cả mọi người nhìn về phía y, trong ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt.
“Quả nhiên......”
Vu tiên sinh sau khi nghe xong, lộ ra vẻ mặt quả nhiên như thế.
Tuy rằng ngay từ đầu cũng có chút hoài nghi, Tần Hoàng làm nhiều như vậy là vì muồn Tần Vương kế ngôi, nhưng vừa rồi Tần Hoàng đánh đệ đệ thật sự là quá độc ác, để cho y một lần hoài nghi chính mình đoán sai.
Tuy nhiên hiện tại chính tai nghe ngóng, chứng minh mình cũng không có đoán sai.
“Kết thúc rồi sao?”
Chín vị lão tổ Tần gia thở ra một hơi trọc khí, biết thịnh thế sắp tới thuộc về Tần Hạo.
“Chủ ngân!!”
Tiểu Bạch đáng thương nhìn Tần Phong, tỏ vẻ mình còn có ngôi vị hoàng đế chưa kế thừa.
"Không hàng không được!”
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy trên bầu trời, chẳng biết từ lúc nào tụ tập mây đen thật dày, lôi đình vô tận không ngừng lóe ra trong đám mây đen.
“Lôi kiếp, là lôi kiếp phi thăng!”
Sắc mặt của đám người lập tức biến đổi, thân thể theo bản năng lui về phía sau.
Cũng không biết là thực lực của Tần Phong quá mức nghịch thiên, hay là Thiên Đạo vì báo thù lần trước bị chặt đứt gông xiềng, cho nên đưa tới lôi kiếp phi thăng khủng bố dọa người.



Bạn cần đăng nhập để bình luận