Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 164. Phương Lão Lục Và Tần Lão Lục

Chương 164. Phương Lão Lục Và Tần Lão Lục
Ta gọi là Phương Trường!
Phương Trường Phương Trường!
Một người xuyên việt, cũng là người bị hại.
Từ khi đi vào Hoang Cổ, ta liền thề muốn từng bước một bước lên vị trí tối cao.
Đầu tiên là kết bạn với Nam Phong Công chúa, trở thành phụ tá đắc lực bên cạnh nàng ta, sau đó trợ giúp hoàng đế Đại Hạ ngăn chặn thế gia phát triển, thành công tiến vào hàng ngũ cấp cao của Đại Hạ.
Nhưng ta tuyệt đối không nghĩ tới, ngay lúc tưởng chừng sắp đi đến đỉnh cao của nhân sinh, cưới bạch phú mỹ, thì tên Tần lão lục vô sỉ kia lại xuất hiện.
Sự xuất hiện của hắn làm rối loạn cuộc sống của ta, khiến ta từ tay chơi cao cấp được người người kính ngưỡng biến thành một tên bị hại, người cũng không sạch sẽ.
Sau khi trải qua mấy lần đau đớn, thê thảm, ta rút kinh nghiệm xương máu quyết định dùng ma pháp đánh bại ma pháp và trở thành lão lục vô sỉ không có tình cảm.
"Tần Phong, ta muốn để ngươi cảm nhận được thống khổ!"
Phương Trường vẫn giữ khuôn mặt như cá chết, đi khắp nơi tìm kiếm tung tích của Tần Phong.
Đặc biệt, toàn thân y oát ra một cỗ tà khí vô cùng đáng sợ, mọi nơi y đi qua đều khiến người ta khiếp sợ, ngay cả những dã thú hung hãn kia khi nhìn thấy cũng phải đi đường vòng.
Lão ma đầu trong cơ thể mở miệng khuyên nhủ: “Tiểu tử Phương Trường, quên đi thôi, chúng ta vẫn nên trở về, ngươi đấu không lại Tần Phong đâu.”
"Ngươi đang dạy ta làm việc!?"
Phương Trường ỷ vào lão ma đầu hiện tại không có biến pháp trị y, cho nên căn bản không quan tâm đến lão.
Đồng thời, lần này y không có ý định giao chiến chính diện với Tần Phong, y muốn để Tần Phong biết rõ trên đời không phải chỉ có hắn mới làm được lão lục, y muốn để phương lão Lục trở thành cơn ác mộng vĩnh viễn của Tần lão lục.
“Tên hỗn đản này!!”
Lão ma đầu bị tức gần chết, thề sau khi rời khỏi đây nhất định phải làm cho Phương Trường biết rõ tại sao bông hoa lại màu đỏ.
"Chạy mau, Tần Phong đuổi tới rồi!"
Nhóm môn sinh thiên tử may mắn sống sót, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, oán hận lão nương năm đó vì cái gì không sinh cho mình thêm hai cái đùi.
"Tần Phong!!"
Phương Trường lập tức lên tinh thần, nhanh chóng xông về phía môn sinh thiên tử.
"Ngươi là Phương Trường, Phương đại nhân!"
Môn sinh thiên tử đều vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới sẽ gặp được Phương Trường.
Bọn họ rất quen thuộc với Phương Trường, đây chính là người đưa ra khái niệm môn sinh thiên tử, đồng thời cũng là vị môn sinh đầu tiên dưới trướng hoàng đế, học thức cùng thiên phú cũng là thiên kiêu hiếm có trên thế gian.
Bọn họ cũng đã nghe nói qua những chuyện mà Phương Trường gặp phải tại Âm Nguyệt hoàng triều, bị Tần Phong làm không sạch sẽ, từ đây mở ra con đường hắc hóa.
"Nói, Tần Phong đang ở đâu!?" Phương Trường lạnh lùng hỏi.
"Ở phía sau. . ."
Đối phương bị sát khí trên người Phương Trường hù cho kinh hồn táng đảm, vội vàng nói vị trí của Tần Phong cho Phương Trường biết, còn có đem chuyện môn sinh thiên tử toàn quân bị diệt, nói cho Phương Trường.
"Cái gì, Tần Phong lấy sức một mình diệt hơn ngàn môn sinh thiên tử!!"
Sau khi Phương Trường nghe được thì mí mắt khẽ giật một cái, trong lòng âm thầm nghĩ đây là chuyện không có khả năng.
Môn sinh thiên tử là do một tay y khai sáng, lập ra để đối phó với thế gia, hơn ai hết y hiểu rõ các thành viên mạnh cỡ nào, Tần Phong làm sao có thể lấy sức một mình diệt hơn ngàn môn sinh thiên tử.
"Phương đại nhân, là thật!"
Đối phương mặt mũi tràn đầy khổ sở nói: "Nhóm chúng ta cũng bị Tần Phong lừa gạt, hắn ngoại trừ có được Thượng Cổ trọng đồng thì còn có được Thương Thiên Bá Thể vì chiến mà thành, cho dù có nhiều môn sinh hơn nữa cũng vô dụng, trừ phi phải có người thực lực tuyệt đối mới ngăn chặn được hắn.”
"Thương Thiên Bá Thể!"
Khuôn mặt cá chết của Phương Trường rõ ràng có biến hóa, trong lòng gọi thẳng Tần Phong là tên biến thái.
Tuy nhiên cũng may là y không có ý định đọ sức chính diện với Tần Phong, chỉ cần vững vàng làm lão lục, thắng lợi chắc chắn thuộc về y.
Phương Trường nhanh chóng thu liễm sát khí trên người, lặng lẽ đi về phía phương hướng của Tần Phong.
Rất nhanh ——
Phương Trường liền nghe phía trước truyền đến hai âm thanh, là giọng cười tiện của Tần Phong cùng với âm thanh tức giận của Nam Phong công chúa.
"Nam Phong Công chúa, ngươi cũng không muốn bí mật nhỏ giữa chúng ta bị Phương Trường biết đúng không!?”
"Ngươi, ngươi, ngươi vô sỉ!"
"..."
Phương Trường rất là nghi hoặc giữa Nam Phong Công chúa cùng Tần Phong có bí mật nhỏ gì, y nhịn không được gỡ ra bụi cỏ, nhìn về hướng của hai người.
Một tiếng ầm vang!!
Phương Trường chỉ cảm thấy đầu nổ tung, ông ông tác hưởng.
Nam Phong Công chúa đang đưa lưng về phía y, quỳ trước mặt Tần Phong, y cũng không dám tin tưởng Nam Phong Công chúa là đang giúp Tần Phong buộc giây giày.
Hắn muốn, ngươi liền cho hắn!?
Y chỉ mới rời đi hơn một tháng thôi, tình cảm bảy năm của bọn họ rốt cuộc tình là gì đây?!
"Phốc!!"
Phương Trường phun ra một ngụm tiên huyết, một khối thanh tịnh cuối cùng trong lòng y cũng bị ô nhiểm.
"Ồ!?"
Sau khi Tiểu Bạch sờ thi xong thì tâm tình vui vẻ đi tìm Tần Phong.
Nhưng nó đột nhiên phát hiện một bóng người quen thuộc đang ngồi xổm trong bụi cỏ, là một con thỏ nho gia đứng đắn do Tần Phong nuôi từ nhỏ, họ Tần, tên Tiểu Bạch, tính tình là lão lúc, xưng tuyệt thế kiếm thỏ, cho nên bản năng liền mò tới sau lưng Tần Phong…
“Đinh, chúc mừng túc chủ ức hiếp ánh trăng sáng trong lòng thiên tuyển chi tử, bị thiên tuyển chi tử ngoài ý muốn gặp được, ức giận đến miệng phun tiên huyết, thu hoạch được 20 vạn điểm phản diện!”
“Đinh, nhắc nhở bằng hữu, tuệ căng của thiên tuyển chi tử đã khôi phục!”
Tần Phong nhất thời không có phản ứng, thật lâu sau mới ý thức được, là Phương Thường đến.
Nhất là câu tuệ căn đã khôi phục kia của hệ thống, không biết đã mang đến cho hắn bao nhiêu vui sướng.
“Đã nhìn thấy, thế mà còn có thể nhịn được!"
Tần Phong liếc mắt nhìn xung quanh, nhưng không phát hiện ra nơi Phương Trường đang trốn.
Cũng không rõ là y đã đã hoàn toàn mất niềm tin vào tình yêu hay là đã có tình cảm cơ sở với Bách Biến Ma Quân, dù cho có bất kỳ nguyên nhân gì, kẻ sĩ ba ngày không gặp vẫn phải lau mắt mà nhìn.
Hưu một tiếng!!
Phương Trường rốt cục nhịn không được, thân hình giống như tên rời khỏi cung, từ trong bụi cỏ bay thẳng về phía Tần Phong, khuôn mặt dữ tợn hiện đầy sát cơ, tiếng gầm bén nhọn vang vọng chân trời:
"Tần Phong, lần này ta xem ngươi thoát khỏi độc thủ của ta như thế nào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận