Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 226. Giao Hy Vọng Cho Ngươi

Chương 226. Giao Hy Vọng Cho Ngươi
"Ngũ trưởng lão của Kim Ưng tông!”
Một giọng nói già nua vang vọng khắp trời đất.
Chỉ thấy một tên lão giả tóc trắng, mặc đạo bào đang bay đến, uy áp kinh khủng không ngừng phóng xuất ra, ép đám đệ tử Tần gia thở không nổi.
"Sinh Tử cảnh cửu trọng!!"
Sắc mặt của đám đệ tử Tần gia bỗng nhiên biến đổi, trong lòng hô to xong đời rồi.
Tuy nói bọn hắn đều là thiên kiêu của Tần gia, nhưng bọn hắn chỉ mới 30 tuổi đổ xuống, cho dù có tu vi Thiên Tông ngũ lục thì khi đối mặt với cường giả Sinh Tử cảnh, đặc biệt là Sinh Tử cảnh cửu trọng, về căn bản dĩ nhiên là không có phần thắng.
Huống chi đối phương còn là Ngũ trưởng lão của Kim Ưng tông, chờ sau đó khẳng định còn có cao thủ lợi hại hơn đến đây.
"Không hổ là thiên kiêu của đệ nhất thế gia Hoang Cổ, hơn trăm người giết mấy vạn đệ tử Kim Ưng tông ta!”
Mặt mũi của ngũ trưởng lão vô cùng cùng âm trầm mà nhìn xuống mặt đất đầy thi thể, tâm tình có thể nói là phiền muộn tới cực điểm.
Đường đường là thế lực hạng hai của Âm Nguyệt hoàng triều, có tới mười mấy vạn đệ tử môn hạ, hơn nữa còn là trên địa bàn của mình, thế mà bị mấy trăm tên tiểu quỷ Tần gia đánh tơi bời.
Nếu không phải lão đến kịp thời thì nói không chừng đã để bọn hắn chạy thoát.
Người dẫn đầu bên phía đệ tử Tần gia hừ lạnh một tiếng: “Đã biết rõ nhóm chúng ta là đệ tử Tần gia thì còn không mau nhường đường để chúng ta rời đi, nếu như chọc giận mười vị lão tổ của Tần gia thì Kim Ưng tông của ngươi cũng không chịu nổi.”
“Thế gia của hoàng triệu Đại Hạ, lại đến uy hiếp tông môn của Âm Nguyệt hoàng triều, uy phong của Tần gia thật to nha!”
Ngũ trưởng lão dĩ nhiên không nuốt trôi một câu này, lão khẽ nâng ngón tay lên, búng nhẹ.
"Phốc!!"
Tên dẫn đầu đám đệ tử Tần gia lập tức phun ra một ngụm máu tươi, còn chưa kịp phản ứng đã bị đánh bay ra ngoài.
"Cái gì!!"
Đám đệ tử Tần gia đều vô cùng kinh hãi, vội vàng tiến lên đỡ lấy người.
"Lão tổ, nếu như người còn không đến, nhóm chúng ta coi như không chịu nổi.”
Trong lòng của Tần Mộc Tuyết vô cùng nóng nảy, lặng lẽ đem một chiếc nhẫn trữ vật nhét vào trong tay Tần Hạo, bên trong đó đều là thiên tài địa bảo cùng tiên tinh tìm được trong bí cảnh Côn Luân.
"Đại Mộc tỷ. . ."
Vẻ mặt của Tần Hạo thoáng sững sờ, có chút không rõ ràng cho lắm.
"Chỉ cần có cơ hội, thì đi nhanh!”
Thần sắc của Tần Mộc Tuyết cực kỳ nghiêm túc, sau đó bước ra ngăn cản trước mặt Tần Hạo.
Đồng thời, những đệ tử khác của Tần gia cũng nhao nhao xuất vũ khí ra, chuẩn bị hy sinh bản thân để tranh thủ thời gian cho Tần Hạo chạy thoát.
Làm đệ tử của thế gia, bọn hắn phải đặt lợi ích của gia tộc lên hàng đầu.
Nếu như trong bọn họ chỉ có một người có thể sống sót, nhất định phải là vị thiếu niên chí tôn Tần Hạo này, để y chứng kiến bọn hắn đổ máu vì gia tộc mà trở về Tần gia, mang theo hy vọng của bọn hắn và dẫn dắt Tần gia đi lên một địa vị cao hơn.
"Không biết tự lượng sức mình!!"
Ngũ trưởng lão khinh miệt hừ lạnh một tiếng, căn bản không đặt đối phương ở trong mắt.
Cho dù bọn hắn là thiên kiêu mà Tần gia ra cái giá lớn để bồi dưỡng, thì cũng không thể là đối thủ của cường giả Sinh Tử cảnh
Hưu một tiếng!!
Ngũ trưởng lão cũng biết không thể lãng phí thời gian, nhoáng lên một cái liền xuất hiện ở trước mặt các đệ tử Tần gia.
"Đi!!"
Bọn người Tần Mộc Tuyết quát to một tiếng, chân đạp phương vị nhanh chóng bày trận ngăn cản.
Ông! Ông!
Phù văn màu vàng trong nháy mắt bao phủ mặt đất, tạo thành một cái lồng khổng lồ, nhốt Ngũ trưởng lão ở trong đó, câu giờ cho Tần Hạo chạy trốn.
“Tiểu xảo nhỏ, cũng dám múa rìu qua mắt thợ!"
Ngũ trưởng lão khinh miệt hừ lạnh một tiếng, thực lực của Sinh Tử cảnh cửu trọng lập tức bạo phát.
Ầm ầm!!
Năng lượng kinh khủng bạo phát ra khỏi cơ thể, hung hăng đụng vào trận pháp của nhóm đệ tử Tần gia.
"Phốc!!"
Nhóm đệ tử Tần gia phun ra một ngụm máu tươi, trận pháp cũng lập tức vỡ vụn hóa thành điểm điểm tinh quang.
"Đồ vật ở trên thân thể ngươi đúng hay không!"
Thân hình của ngũ trưởng lão như như tia chớp, thoáng hiện đến trước mắt Tần Hạo, vừa rồi lão có nhìn thấy Tần Mộc Tuyết đem nhẫn trữ vật giao cho Tần Hạo.
Hưu một tiếng!!
Bọn người Tần Mộc Tuyết nhìn thấy Tần Hạo gặp nguy hiểm, sắc mặt lập tức thay đổi, nhanh chóng leo đến ngăn cản.
"Đi mau!!"
Bọn hắn liều mạng ngăn cản Ngũ trưởng lão, lớn tiếng la lên để Tần Hạo đi nhanh.
"Lão đại, đi mau!!"
Bách Vạn, Đại Quân cũng không thèm đếm xỉa, xông lên tranh thủ thời gian cho Tần Hạo.
Nhìn thấy Ngũ trưởng lão xuất thủ phá trận, đến trước mặt Tần Hạo, lại đến bọn người Tần Mộc Tuyết liều chết ngăn cản, tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt, để cho Tần Hạo căn bản không kịp phản ứng.
"Muốn chết!!"
Ngũ trưởng lão bị một đám sâu kiến dây dưa đến mất kiên nhẫn, giơ tay lên hung hăng đánh ra một chưởng về phía lũ sâu kiến.
Ầm ầm!!
Tiếng vỗ tay như sấm, hư không chấn động.
"Phốc! !"
Tần Mộc Tuyết phun ra máu tươi rồi ngã xuống đất, cũng không biết sống hay chết.
Những người khác cũng không có chỗ nào tốt hơn, đệ tử Tần gia trong nháy mắt tử thương hơn phân nửa, Bách Vạn, Đại Quân cũng không có động tĩnh.
"Đại Mộc tỷ! !"
Tần Hạo mắt nhìn thấy nhiều đệ tử Tần gia chết như vậy, trong đó còn có Tần Mộc Tuyết từ nhỏ quan tâm y nhất, lửa giận trong nháy mắt lên tới đỉnh điểm, hào quang nhân vật chính bên trong thân thể lập tức được thiêu đốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận