Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 281. Người Đến Không Thiện

Chương 281. Người Đến Không Thiện
"Một tên cũng không để lại!?"
Thủ lĩnh của Đại Tuyết Long kỵ, Hắc Giáp quân đều ngây ngẩn cả người, thậm chí còn hoài nghi tai mình nghe nhầm.
Tuy nói Kim Ưng tông chỉ là thế lực hạng hai ở Âm Nguyệt hoàng triều, nhưng dám khẳng định ở phía sau lưng bọn hắn sẽ có một số thế lực, làm sao Tần Phong thánh tử nói diệt liền diệt.
"Làm sao? Còn muốn ta lặp lại mệnh lệnh một lần nữa!?" Tần Phong nhàn nhạt phủi mắt nói.
"Tuân mệnh!!"
Hai vị thủ lĩnh vội vàng ôm quyền lĩnh mệnh lui ra, ánh mắt vừa rồi của Tần Phong thật sự đã làm cho bọn họ giật mình.
Tuy rằng hắn chỉ nhẹ nhàng liếc bọn họ một cái, nhưng trong đôi mắt thâm thúy của hắn lại tràn ngập vẻ lạnh lùng sắc bén, giống như chỉ cần bọn hắn dám nói không thì cũng sẽ bị quét sạch.
“Vị đệ tam thánh tử này, thật sự không đơn giản!”
Hai vị thủ lĩnh vẫn chưa thể bình phục tâm tình, trong đầu đều là ánh mắt vừa rồi của Tần Phong.
Cảm giác không giận tự uy còn mạnh hơn cả uy lực của đế vương mà Lục Đạo Đế Quân bộc lộ ra, cho dù bọn họ có tu vi Nguyên Đan cảnh, Sinh Tử cảnh thì tâm ý cũng không thể tiếp nhận nỗi.
Giống như bẩm sinh đã có khí chất vương giả, áp chế những huyết mạch của tầng lớp thấp hơn.
“Đây thật sự là lão đại của chúng ta sao!?”
Thiên Quân, Vạn Mã khó có thể tin.
Trước kia chỉ là một tên vô sỉ bình thường, nhưng làm sao đột nhiên lại biến thành một đời kiêu hùng, khiến cho bọn hắn ngay cả thở mạnh cũng không dám.
"Một chữ, soái!"
Bên trong ánh mắt của Đông Phương tiểu thư lóe lên dị sắc, không ngờ Tần Phong còn có một mặt bá khí như vậy.
"Người đến là người nào!?"
Đệ tử canh cổng Kim Ưng tông nhìn thất đại quân mênh mông thì vội vàng lễ phép tiến lên mở miệng hỏi thăm.
Phịch một tiếng!!
Tần Phong giơ tay lên, tung ra một chưởng về phía cổng lớn của Kim Ưng tông, chưởng phong mãnh liệt làm chấn vỡ chiêu bài của Kim Ưng tông.
"Giết!!"
Hắc Giáp quân, Đại Tuyết Long kỵ đạt được tín hiệu, âm thanh giết chóc lập tức vang vọng giữa thiên địa.
“Không tốt, nhanh đi thông báo cho tông chủ!!”
Đệ tử canh cổng rõ ràng cảm nhận được kẻ đến không thiện, cho nên vội vàng chạy vào Kim Ưng tông, hô hoán.
...
Kim Ưng tông.
Thế lực hạng hai của Âm Nguyệt hoàng triều.
Vốn cho rằng đệ tử Tần gia ngoài ý muốn xuất hiện trên địa bàn của bọn họ là dấu hiệu cho tông môn đại hưng, có thể nhẹ nhõm cầm chắc lấy, nhưng ai biết rõ cuối cùng bọn họ chỉ giết được mấy ngàn tên đệ tử, nhưng bên mình lại mất Ngũ trưởng lão Sinh Tử cảnh cửu trọng cùng với ba vị trưởng lão Phiêu Miểu cảnh.
Thậm chí còn đắc tội với thiếu niên chí tôn Tần Hạo, một khi tương lai y trưởng thành, nhất định sẽ quay lại báo thủ Kim Ưng tông.
"Không hoảng hốt, không hoảng hốt, muốn lớn lên nói nghe thì dễ, nhưng phải biết có bao nhiêu thiên kiêu đã chết trên con đường trưởng thành!”
Tông chủ Kim Ưng tông bắt đầu tử an ủi bản thân, cảm thấy Tần Hạo không dễ dàng trưởng thành như vậy.
Cưỡng ép sử dụng bí pháp Linh Vũ cảnh đối kháng với ba cao thủ Phiêu Miểu cảnh, coi như y có thể sống sót thì tất nhiên cũng sẽ biến thành tên phế vật.
Mà bọn họ là người tu luyện trên Âm Nguyệt hoàng triều, Tần gia Đại Hạ không uy hiếp được bọn họ.
Nghĩ như thế, như trút được gánh nặng!
"Tông chủ, tông chủ, không xong. . ."
Một tên đệ tử thất kinh, lảo đảo nghiêng ngã chạy tới.
"Vội vàng hấp tấp, còn ra thể thống gì!"
Tông chủ Kim Ưng tông, nghiêm túc khiển trách: "Nhớ kỹ, Kim Ưng tông chúng ta tuy chỉ là thế lực hạng hai, lại vừa gặp phải ngăn trở, nhưng môn hạ còn có mấy vạn tên đệ tử, bản tông chủ và Đại trưởng lão vẫn còn, phía sau càng có Danh Kiếm sơn trang nâng đỡ. . ."
"Tông chủ, thật sụ xảy ra chuyện lớn!"
Đệ tử hoảng sợ gấp giọng ngắt lời nói: "Đệ tam Thánh Tử Tần Phong, mang theo mấy chục vạn Hắc Giáp quân mênh mông đánh tới, còn có một ngàn Đại Tuyết Long kỵ mở đường, trên đường đi giơ tay chém xuống, gặp người liền giết, ngay cả mắt cũng không nháy mắt một cái."
"Tần Phong!?"
Tông chủ Kim Ưng tông ngây ngẩn cả người, lớn tiếng hỏi: “Không phải bảy năm trước hắn phản bội Tần gia sao? Hiện tại Tần gia xảy ra chuyện thì có quan hệ gì tới hắn!?”
Đệ tử cười khổ nói: "Ta đây làm sao biết rõ a!"
Ầm ầm!!
Tiếng rống đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng chém giết kinh thiên, mùi máu tanh nồng cũng bắt đầu lan tràn.
"Dừng tay!!"
Tông chủ Kim Ưng tông đi ra ngoài xem xét, tức giận đến cực điểm.
Mười vạn hắc giáp quân như sói nhập bầy cừu, điên cuồng chém giết đệ tử Kim Ưng tông, những nơi đi qua, máu chảy thành sông, ngay cả giun trong đất cũng bị lôi ra băm thành mấy mảnh.
"Phiêu Miểu cảnh ngũ trọng!!"
Tần Phong có thể cảm giác được khí tức cường đại của đối phương, nhưng hắn lại không có nửa điểm ý định hô ngừng.
Tông chủ Kim Ưng tông lạnh giọng chất vấn: “Tần Phong, Kim Ưng tông ta mặc dù có thù với Tần gia, nhưng làm gì có thù oán với Tần Phong ngươi? Ngươi bây giờ là người của Âm Nguyệt hoàng triều, nhưng lại trắng trợn đi báo thù cho Tần gia Đại Hạ, không sợ Lục Đạo Đế Quân phế bỏ ngươi sao!?”
“Ai nói ta báo thù giúp Tần gia!?”
Tần Phong một mặt vô tội nói: "Lý do ta tới đây là vì Kim Ưng tông ngươi chặn đường di chuyển linh khí, phá hỏng phong thủy của Thúy Trúc phong ta.”
Ngọa tào!!
Ngươi còn dám nói bậy!
Kim Ưng Tông cách xa Thúy Trúc phong ngàn dặm, chặn dòng linh khí em gái ngươi, phá phong thủy thúc thúc ngươi!
Tông chủ Kim Ưng tông tức giận đến run người, biết rõ Tần Phong là đến đòi công bằng cho Tần gia, cũng biết rõ hôm nay việc này không cách nào thiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận