Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 198. Chi Tiết Quyết Định Thành Bại

Chương 198. Chi Tiết Quyết Định Thành Bại
Lúc này ——
Bên ngoài dần dần an tĩnh lại, trong không khí tràn ngập khí tức kiếm bạt nỗ trương.
Các đại thế lực như Lam Ma cung đều đang tự tìm con mồi cho riêng phần mình, muốn cướp đoạt tiên tinh trong tay người khác để cường hóa bản thân, mà thế lực nhỏ lại muốn tự vệ, mau chóng rời khỏi nơi thị phi này.
Bất quá rút dây động rừng, hiện tại ai cũng không dám cử động, mọi người cứ hao tổn nhau như vậy, khiến cho bầu không khí càng thêm khẩn trương.
Có thể bọn hắn không chủ ý tới, Tần Phong đã mang theo Thiên Quân, Vạn Mã ngồi xổm ở trong bụi cỏ cách đó không xa.
Hàng ngàn con nữ quỷ cũng lặng lẽ bao vây lấy biển máu, chỉ chờ Tần Phong ra lệnh một tiếng liền tung ra dược gọi rách cổ họng cũng vô dụng.
Thiên Quân kích động hạ giọng hỏi: "Lão đại, ngươi còn đang chờ cái gì, hiện tại có thể động thủ!"
"Đúng a!"
Vạn Mã kích động liên tục gật đầu, biểu thị Thiên Quân nói có đạo lý.
"Chi tiết, chi tiết quyết định thành bại biết hay không!"
Tần Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, giáo dục nói: "Hiện tại bọn hắn đang rất cảnh giác, nhân số đạt đến mười mấy vạn, tất cả đều là thiên kiêu do các đại thế lực tuyển ra, hơn nữa đây là những người sống sót còn lại sau khi trải qua sự tàn khốc và huyết tinh của bí cảnh Côn Luân, hiện tại chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay cũng khó thoát khỏi nhiều ánh mắt như vậy, ngươi nghĩ xem, mức độ bao phủ của dược gọi rách cổ cũng vô dụng nhanh hay tốc độ chạy trốn của bọn hắn nhanh!?”
"A cái này!!"
Thiên Quân, Vạn Mã sững người, không nghĩ tới Tần Phong có thể tỉ mỉ đến mức độ này.
“Vậy chúng ta nên làm gì!?” Tiểu Bạch móc ra cuốn sổ nhỏ, khiêm tốn thỉnh giáo.
Tần Phong nói rất chuyên nghiệp: “Chúng ta phải đợi đến lúc bọn hắn đánh nhau thì mớ động thủ, tưởng tượng xem, lực chú ý của bọn hắn sẽ bị kẻ thù xung quanh hấp dẫn, không rảnh bận tâm đến những chỗ xa, hơn nữa tiếng giết chóc động trời cũng sẽ che lấp đi những âm thanh khác, đợi đến lúc có người hô hoán thì muốn chạy cũng đã quá muộn. Nhớ kỹ, coi như xác suất thành công đạt tới 99. 99%, nhóm chúng ta cũng không thể tùy tiện xuất thủ, nhất định phải cân nhắc đến từng chi tiết nhỏ, chỉ ra tay khi đã nắm chắc 100%.”
Nhìn xem!
Đây mới gọi là chuyên nghiệp!
Thiên Quân, Vạn Mã quỳ xuống, quả nhiên đứng đầu nghề lão lục này chỉ có thể là Tần Phong.
"Bầu không khí đã tô đậm đúng chỗ, có thể đánh!"
Tần Phong tiện tay nhặt một khối đá từ dưới đất lên, ném về phía Điềm Điềm ở bên Yến Vân tộc.
Bang một tiếng!!
Mạc Đao vung Khoan Bối đao ra, chém khối đá thành bột phấn.
Làm một tên siêu cấp khống muội, nhìn thấy có người dám đánh lén muội muội, hắn lập tức mặt mũi tràn đầy phẫn nộ gầm thét lên: "Là tên hỗn đản nào đánh lén muội muội của ta, ta nhất định sẽ chém ngươi thành trăm mảnh!!”
Ầm ầm!!
Âm thanh phẫn nộ vang vọng khắp toàn trường, giống như giọt nước nhỏ vào trong chảo dầu sôi, lập tức khiến cho chảo dầu sôi trào lên, ầu không khí căng thẳng lập tức bùng cháy.
"Động thủ!!"
Hàn khí vờn quanh thân Vu Lan, nhanh chóng hướng về phía con mồi đã định.
Các đại thế lực khác cũng nhao nhao gia nhập vào bên trong chiến đấu, tiếng chém giết động trời, loạn cả một đoàn, năng lượng ba động kinh khủng không ngừng phóng thích ra, điên cuồng công kích về phía các thế lực nhỏ.
"Mẹ nó!"
Thế lực nhỏ bị đánh chỉ muốn chửi thề.
Những đại thế lực kia tựa hồ đã thỏa thuận xong, bọn hắn chưa bao giờ đánh lẫn nhau, bọn hắn chỉ biết ức hiếp những thế lực nhỏ này, bọn hắn đơn giản là một đám côn đồ hô khẩu hiệu hòa bình thế giới.
So với các đại thế lực khác điên cuồng công kích, Nam Phong công chúa lập tức dẫn theo môn sinh thiên tử xông ra ngoài.
Nếu như không có bị quái vật Tần Phong kia diệt đoàn, nàng tuyệt đối sẽ cường thế tham gia đoàn chiến, nhưng bây giờ bên gười nàng chỉ còn lại mười mấy môn sinh thiên tử, không cầu có công, nhưng cầu không tội.
"Bản Công chúa chật vật như thế, đều là dp Tần Phong hại!"
Nam Phong công chúa vừa nghĩ tới Tần Phong liền cảm thấy một cỗ sợ hãi khó giải thích được, may mắn nàng sắp rời khỏi bí cảnh Côn Luân, nàng sẽ không bao giờ gặp lại tên ác ma kia.
Lúc này ——
Tần Phong đã thay một bộ y phục dạ hành, trên mặt cũng dùng vải đen che kín nửa mặt.
Hắn tiện tay nhặt mấy thanh vũ khí vỡ vụn trên mặt đất, dùng Nam Minh Ly Hỏa dung luyện lại, dựa theo thanh kiếm của Lâm Tam.
"Kiếm này. . ."
Thiên Quân, Vạn Mã nghi ngờ nhìn một chút, luôn cảm thấy giống như đã nhìn thấy ở đâu.
"Đây là bội kiếm của Lâm Tam!”
Tần Phong nhìn bội kiếm trong tay, xử lý chi tiết tuyệt đối là max điểm.
"Lâm Tam!?"
Thiên Quân, Vạn Mã cảm thấy mười điểm nghi hoặc, không rõ Tần Phong vì sao muốn giá họa cho Lâm Tam.
Nếu như nói giá họa Lâm Tam có thể được lợi, bọn hắn biểu thị có thể lý giải, nhưng bây giờ Lâm Tam đã bị Thiên Tâm chi thành khu trục, trên thân cũng không có bảo vật gì đáng tiền.
Hơn nữa, mười mấy vạn người trong biểnmáu đại biểu cho các thế lực lớn của Hoang Cổ, giá họa cho Lâm Tam liền mang ý nghĩa y sẽ bị cả Hoang Cổ truy lùng, trời đất bao la, không chỗ có thể ẩn nấp.
Lấy trí tuệ của bọn hắn, thực tế nghĩ không ra Tần Phong vì sao lại làm như vậy.
Không phải là để Lâm Tam không còn đường lui, sau đó để hắn nhân cơ hội độc chiếm Lâm Tam kim ốc tàng kiều đi. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận