Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1542 - Trách nhiệm bảo vệ môi trường



Chương 1542 - Trách nhiệm bảo vệ môi trường




Nghĩ đến đây --
Cảm giác của nàng lại tăng lên một chút đối với Triệu Trường Sinh, trong lòng cũng sinh ra cảm giác kỳ lạ đối với nam nhân này.
Người khác đều đang tranh giành ngươi chết ta sống vì bảng xếp hạng Thiên Tư, nhưng y lại lựa chọn không chứng minh chính mình, còn cố ý che dấu tu vi của mình, muốn cho tất cả mọi người quên y đi.
“Tô sư tỷ, ngươi mau tới đây!”
Một gã đệ tử Lăng Tiêu Cung vui mừng kêu to: "Chúng ta phát hiện một gốc cây Băng Lăng Tiên Quả..."
Băng Lăng Tiên Quả!
Thân hình chúng đệ tử chấn động, đồng loạt nhìn về phía đối phương.
Đây chính là bảo bối đó!
Ánh mắt Tần Phong cũng lập tức sáng lên, trong đầu hiện ra ký ức liên quan.
Căn cứ vào Đại Bách Khoa của Dịch Thiên Cơ ghi chép lại, Băng Lăng Tiên Quả là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm có, có hiệu quả ngưng thần tĩnh khí, trời sập cũng không sợ hãi.
Khi đột phá tu vi ăn một quả, không chỉ có thể gia tăng công suất, còn có thể phòng ngừa thân thể tẩu hỏa nhập ma, dù là Tiên Vương sử dụng khi đột phá vẫn có hiệu quả như vậy.
Hơn nữa, càng lâu năm, hiệu quả cũng sẽ càng cao.
“Có bảo bối!”
Tiểu Bạch đang ôm cà rốt ăn, nghe có bảo bối cũng lập tức tỉnh táo lại.
"Ở đâu?!"
Tô Uyển lập tức kích động mở miệng hỏi, không ngờ vừa mới vào đã có thu hoạch.
"Bên này..."
Tên đệ tử Lăng Tiêu Cung này cũng không dong dài, dẫn Tô Uyển đi tìm Băng Lăng Tiên Quả.
"Đi, đi xem thử!"
Những người khác không chút do dự, cũng đồng loạt lựa chọn đuổi theo.
Tuy rằng bọn họ không có can đảm đoạt bảo từ trong tay Lăng Tiêu Cung, nhưng Lăng Tiêu Cung là một trong số tam đại thế lực siêu cấp ở Tiên giới, cũng không phải cái gì cũng có thể lọt vào mắt bọn họ.
Nếu như đây chỉ là một gốc cây Băng Lăng Tiên Quả trăm năm, ngàn năm, đám thiên chi kiêu tử như Lăng Tiêu Các chắc sẽ không cần.
Có lẽ Băng Lăng Tiên Quả trăm năm, ngàn năm là rác rưởi trong mắt đệ tử Lăng Tiêu cung, nhưng trong mắt những đệ tử thuộc thế lực nhỏ như bọn hắn, đó cũng là bảo bối khó cầu.
“Băng Lăng Tiên Quả mà thôi, cần kích động như vậy sao!?”
Tiền Đa Đa nói thầm, hắn ta rất không hiểu, nhưng vẫn vội đi theo.
Lúc này......
Tần Phong cũng không đuổi theo, mà là yên lặng lui về phía sau mọi người.
“Phát tài rồi!”
Tần Phong nhìn về phía thi thể yêu thú đầy đất, khóe miệng bắt đầu nhếch lên.
Trong mắt Luyện Khí Sư và Luyện Đan Sư, đây đều là tài liệu luyện khí thượng hạng.
Hiện tại tất cả mọi người vội vàng xem Băng Lăng Tiên Quả, không có ai đoạt những tài liệu miễn phí này với hắn.
“Quả thật phát tài rồi!”
Tiểu Phong lập tức hiểu ý Tần Phong, khóe miệng lộ ra một nụ cười giống nhau.
“Ngạch tích, ngạch tích, đều là ngạch tích!”
Tần Phong nhìn mọi người rời đi, không kìm được muốn bật cười ra tiếng.
Nhưng không đợi hắn cười ra tiếng thì đã thấy còn có một người ở đây.
Chính là Thiên Tuyển Chi Tử của Cẩu Đạo Lưu, Triệu Trường Sinh!
Triệu Trường Sinh và Tần Phong suy nghĩ giống nhau, yên lặng rút lui về phía sau lưng mọi người, thừa dịp mọi người rời đi nhanh chóng quét dọn chiến trường.
Không riêng gì đóng gói mang theo thi thể yêu thú, còn phải lục lọi thi thể của người tu tiên đã chết.
“Hả?!”
Triệu Trường Sinh cũng nhìn thấy Tần Phong, tình cảnh lập tức có chút xấu hổ.
Dù sao hai người bọn họ đều xuất thân từ Tiên Minh, còn là đệ tử nội môn được tuyển chọn kỹ càng, hiện tại thừa dịp người ta chưa chuẩn bị lại len lén quét dọn chiến trường, nếu truyền ra, tiếng tăm sẽ bại hoại ít nhiều.
“Triệu sư huynh, ngươi đây là......”
Tần Phong xấu hổ khẽ cười, mở miệng phá vỡ sự xấu hổ trước.
“Ha ha......”
Triệu Trường Sinh cười xấu hổ, không biết nên đáp như thế nào, chỉ có thể hỏi ngược lại: "Tần sư đệ, ngươi đây là..."
"Bảo vệ môi trường, ai cũng có trách nhiệm!"
Tần Phong nghiêm túc đáp: "Ta thấy nơi này bẩn thỉu không chịu nổi, nên muốn giúp quét dọn một chút.”
“Đúng, đúng, đúng......”
Triệu Trường Sinh liên tục gật đầu: "Bảo vệ môi trường, ai cũng có trách nhiệm, ta cũng chướng mắt, cho nên mới ở lại hỗ trợ quét dọn."
"Ai cũng có trách nhiệm bảo vệ môi trường!"
Hai người xấu hổ cười rộ lên, ăn ý không vạch trần đối phương.
Ngay sau đó hai người liếc mắt nhìn đối phương, lập tức nhanh chóng xông lên cướp đoạt thi thể yêu thú.
“Hả!?”
Tiểu Bạch nhìn qua nhìn lại hai người, phát hiện thế giới loài người rất phức tạp.
Mất mặt quá!
Lục gia đang trốn trong bóng tối đau đầu đỡ trán.
Tiên Minh bọn họ là một trong ba thế lực siêu cấp của Tiên giới, sao lại xuất hiện hai tên mất mặt dễ thấy này, ngay cả một ngụm canh cũng không để lại cho thế lực nhỏ người ta.
“Nhưng mà......”
Thần sắc Lục gia đột nhiên nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía Triệu Trường Sinh.
Cảnh tượng vừa rồi Triệu Trường Sinh chém giết Kim Giáp Bạo Hùng và Huyết Giao Mãng, hắn ta đã cũng nhìn thấy.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hắn ta trăm triệu cũng không thể tin được, đối phương lại có thể che dấu tu vi trước mặt hắn ta.
Cũng làm cho hắn ta càng không nhìn thấu được Triệu Trường Sinh muốn làm gì.
Đệ tử khác gia nhập Tiên Minh đều muốn leo lên trên, nhưng y lại chỉ muốn đọc sách trong Tàng Thư Các, còn cố ý che giấu tu vi để tránh bị người khác chú ý tới.
Lần này, nếu không phải Tần Phong kéo y ra ngoài, hắn ta thật đúng là không biết Tiên Minh có thiên kiêu như thế.
“Hy vọng không phải là gian tế do thế lực khác phái tới......”
Lục gia không nhịn được thì thào.
Hắn ta đã sai người điều tra Triệu Trường Sinh, cũng không hề phát hiện điểm khả nghi gì.
Ô ô......
Triệu Trường Sinh không nhịn được run rẩy, cảm giác như có người đang theo dõi mình.
Nhưng sau khi y nhìn chung quanh một vòng, y không hề phát hiện bóng người nào cả.
Ngược lại, khi nhìn thấy một người một thỏ không biết xấu hổ là Tần Phong và Tiểu Bạch, cùng với động tác thuần thục quét dọn sạch sẽ hiện trường.
“Đây mẹ nó tuyệt đối là vì đã quen phạm tội!”
Triệu Trường Sinh không nhịn được nói thầm một tiếng, quyết định cách một người một thỏ này xa một chút.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đã cướp đoạt tài nguyên của Thiên Tuyển Chi Tử cấp Thần Thoại, đạt được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận