Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1193 - Diệp Thần ra sân



Chương 1193 - Diệp Thần ra sân




"Cơ hội tốt!!"
Lão thành chủ quyết đoán nắm lấy cơ hội, giết về phía Phương Trường.
"Muốn chết!!"
Sắc mặt Phương Trường càn rỡ, không né tránh mà lựa chọn cứng đối cứng.
Ầm ầm!!
Song phương lại trùng trùng điệp điệp va chạm cùng một chỗ, hư không cũng theo đó mà rung đồng.
"Phốc!!"
Lão thành chủ phun ra một ngụm máu tươi, người cũng trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài.
"Thật mạnh!!"
Trên mặt lão tổ Lâm gia nổi lên vẻ khiếp sợ, không nghĩ tới Phương Trường khôi phục đạo tâm lại mạnh như vậy.
"Kiếm khí như rồng, quét ngang bốn phương!!"
Lâm Uyên vung mạnh lợi kiếm trong tay, bộc phát ra tiếng kiêm thanh thúy sắc bén.
Chỉ thấy kiếm khí ngưng tụ thành hình dạng một con cự long, phô thiên cái địa, gào thét lao về phía Phương Trường.
"Nhất niệm Thông Thiên, Thần Ma không sợ hãi!!"
Phương Trường cảm ứng được sự lợi hại của thanh kiếm này, quyết đoán sử dụng đại chiêu của mình.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy phật ma kim thân cao trăm trượng trong nháy mắt tăng vọt tới ngàn trượng, hai tay lớn vồ phía Lâm Uyên, như thể một giây sau sẽ đập chết hắn.
"Hừ!!"
Lâm Uyên không hề sợ hãi mà chỉ hừ lạnh một tiếng, phóng thích phát ra kiếm ý càng thêm khủng bố.
Ù! Ù!
Kiếm khí sắc bén ngút trời, làm cho người ta rung động tâm thần.
Kiếm quang như bông tuyết bay múa, biến ảo theo chiêu kiếm, hình thành từng bức hình ảnh hoa lệ mà trí mạng, ngay sau đó kiếm khí hóa thành phong bạo bao trùm thiên địa, muốn tiêu diệt tất cả những kẻ dám chống lại nó.
Ầm ầm!!
Công kích của hai bên va chạm vào nhau, hư không bị xé rách vặn vẹo.
Năng lượng tứ tán nhấc lên sóng khí trùng thiên, giống như gió mạnh bão táp bao trùm thiên địa, sông núi vách đá bị phá hủy hoàn toàn, phòng ốc thành trì cũng vô tình bị cuốn đi.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi hai đại thiên mệnh đại chiến, thu hoạch được 400 vạn điểm phản diện!”
“Tới rồi, tới rồi!”
Tần Phong lập tức kích động.
Bận rộn một thời gian dài như thế, cuối cùng cũng thấy điểm nhân vật phản diện.
Lúc này——
Trong hư không hai người còn đang kịch chiến.
Chỉ thấy kiếm pháp Lâm Uyên tinh diệu tuyệt luân, kiếm chiêu vô cùng nhanh chóng, kiếm thế hung mãnh mà tinh chuẩn, mỗi một lần chém xuống thì đều có thể xé rách không gian, so uy với thiên địa.
Nơi kiếm phong đi qua, thiên địa sụp đổ, núi non sụp đổ, làm cho người ta chấn động!
"Lâm Uyên này sao lại mạnh như vậy!?"
Diệp Thần núp ở chỗ tối, tâm thần đều chấn động, quả thực không thể tin được ánh mắt của mình.
Nhớ rõ lần trước khi hai người giao thủ, Lâm Uyên ngay cả Chuẩn Đế Cảnh cũng chưa đột phá, nhưng lần thứ hai gặp mặt cư nhiên liền đột phá đến đại đế.
Quả thực quá biến thái!
“Cơ duyên!”
Diệp Long luôn nhắc nhở: "Lâm Uyên thật sự là cơ duyên lớn!”
“Cơ duyên của Lâm Uyên!”
Hô hấp của Diệp Thần bắt đầu dồn dập, cảm giác chính mình sắp chịu không nổi.
Ngay cả loại phế vật như Lâm Uyên đạt được cơ duyên này cũng có thể đạt thành tựu như thế, nếu chiến thần Bắc Cương như hắn đạt được thì chẳng phải là có thể một bước lên trời!?
“Phương Trường hình như sắp thua rồi!”
Ánh mắt Diệp Long gắt gao nhìn chằm chằm hư không.
Mặc dù y và Uyên tổng đều là đại đế sơ giai, nhưng vẫn bị Uyên tổng đè ép đánh, thất bại là chuyện sớm muộn.
“Đã đến lúc ta ra tay rồi!”
Diệp Thần lộ ra vẻ mặt chính khí nói: "Mặc kệ là ai phản Tần, Diệp Thần ta nhất định sẽ giúp đỡ..."
"Bệ hạ, có phải bần tăng nên xuất hiện rồi hay không!?"
Tam Lộng đại sư nhìn thấy Phương Trường sắp thất bại, hưng phấn nắm bắt khắp nơi tìm kiếm nữ diễn viên.
Bất quá lúc này Đông Phương tiểu thư còn đang trên đường tới, Tam Lộng đại sư còn không cách nào diễn vai đầu trọc bắt đầu biểu diễn.
"Ách..."
Khóe mắt Tần Phong co rút, không biết nên nói cái gì.
Ầm ầm!!
Hư không đột nhiên kịch liệt chấn động, ngay sau đó bầu trời liền tối tăm xuống.
"Chuyện gì xảy ra!?"
Toàn trường mọi người đều cả kinh.
Chỉ thấy bầu trời mây đen dày đặc, giống như bị bóng tối bao phủ, ngay sau đó một ánh sáng mãnh liệt từ mặt đất phóng lên trời, đâm đến tất cả mọi người khó có thể mở mắt ra.
Ngao!!
Kim quang hóa thành kim sắc cự long, phát ra long ngâm bay lên trời.
Mỗi một lân đều lóe ra ánh sáng màu vàng, tựa như hoàng kim ngưng tụ thành hộ giáp bình thường không thể phá hủy, về phần Diệp Thần thì cầm ngân long thương đứng ở đỉnh đầu cự long, mũi thương toát ra một luồng kim sắc hỏa diễm như thể đâm thủng bầu trời.
"Là hắn!!"
Trong mắt Lâm Uyên nổi lên một tia kinh hỉ, không nghĩ tới Diệp Thần sẽ chủ động đưa tới cửa.
"Chó săn Đại Tần, đi chết đi!”
Diệp Thần gầm lên tiếng rồng chấn trời, Ngân Long Thương trong tay rất nhanh liền vung lên.
Long Khiếu Cửu Thiên!!
Chỉ thấy kim sắc cự long phát ra tiếng long ngâm chấn thiên, dưới sóng âm chấn động, giống như có thể làm giảm phòng ngự cùng lực chống cự của địch nhân, mang đến cho hắn ưu thế cực lớn.
Ngay sau đó kim sắc cự long lao về phía Lâm Uyên, mang theo một trận cuồng phong, năng lượng khủng bố hội tụ ở long trảo, như thể muốn xé rách toàn bộ thiên địa.
"Nguy hiểm!!"
Lâm gia lão tổ cùng lão thành chủ biến sắc, không nghĩ tới Phương Trường cư nhiên còn có một người giúp đỡ.
“Không cần tới đây, ta có thể đánh mười người!”
Trong hai mắt Lâm Uyên lóe ra ánh sáng sắc bén, như có thể xuyên thấu tất cả, ngăn cản địch nhân.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy quanh thân hắn cũng bộc phát ra kiếm ý mãnh liệt, toàn bộ hư không bắt đầu rung chuyển, thiểm điện phá vỡ bầu trời hắc ám, giống như thần thánh trên chiến trường.
"Cái gì!!"
Toàn đệ tử Lâm gia đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, thật sự là không cách nào tin tưởng ánh mắt của mình.
Vốn dĩ Lâm Uyên đột phá đại đế đã đủ thái quá rồi, ai biết trận chiến với Phương Trường cư nhiên còn chưa dùng toàn lực.
Ầm ầm!!
Lâm Uyên đem lợi kiếm trong tay ném lên trời, ngay sau đó liền điểm ra một đạo chỉ quyết.
Chỉ thấy trong hư không, kiếm quang lóe ra, hóa thành vô số đạo kiếm ảnh, giống như cảnh tượng tráng lệ vạn kiếm quy tông, làm cho người ta nổi lòng tôn kính, làm lòng người thấy sợ hãi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận