Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 856 - Con rể??



Chương 856 - Con rể??




"Tê tê!!"
Mọi người hít sâu một hơi, bị sức chiến đấu của Tần Hạo làm cho kinh hãi.
Chuẩn Đế sơ giai cư nhiên đáng trọng thương ba ngụy đế, hơn nữa nhìn bộ dáng của y rõ ràng còn chưa dùng hết toàn lực.
"Thật mạnh!!"
Lâm Tam khó nén được sự phấn khởi trong lòng.
Tuy rằng Tần Hạo không giống như ca ca Tần Phong, nhưng có thể làm người thay thế Tần huynh, cũng lần nữa châm ngòi chiến ý trong lòng.
“Có trẫm ở đây, các ngươi đừng mơ tưởng nghịch phong lật bàn!”
Trong ánh mắt Thái thượng hoàng lộ ra sát ý lạnh như băng, uy áp đại đế đỉnh phong trong nháy mắt bộc phát ra.
Chỉ là không đợi ông ta uy hiếp đám người Tần Hạo, trong thiên địa lại xuất hiện bốn đạo uy áp.
Theo thứ tự là Giang Tuyết cùng Giang Vô Song của Vô Song Thành, cùng với Võ Lăng Thánh Chủ của Võ Lăng Thánh Địa, Nhàn Vân Tử của Thái Bạch Tiên Sơn, mạnh mẽ đè xuống uy áp của Thái thượng hoàng Đại Hạ.
"Các ngươi muốn đối nghịch với trẫm!? Muốn đối nghịch với tiên nhân!?”
Khí sắc của Thái thượng hoàng xanh mét.
Vốn tưởng rằng có tiên nhân làm chỗ dựa vững chắc, không ai dám ủng hộ Tần gia, không nghĩ tới thật đúng là không sợ chết.
“Là các ngươi không lưu lại đường lui cho chúng ta!”
Võ Lăng thánh chủ mặt phấn lấy ra Hải Linh Ngọc Tiêu, quanh thân không ngừng bốc lên một đoàn Nhược Thủy.
Hiện tại Thượng Giới tiên nhân đã triệt để giết điên rồi, ngay cả Tạo Hóa tiên cảnh của tam đại thánh địa cũng bị diệt, thay vì ngồi ở nhà chờ chết, không bằng buông tay đánh một trận.
“Nơi nào có áp bách, nơi đó có phản kháng!”
Nhàn Vân Tử cũng không nghĩ tới, cuối cùng vẫn là đi tới một bước này.
"Muốn bắt đầu rồi sao!?"
Tần Phong nhịn không được lẩm bẩm một tiếng.
Biết theo đại nhân vật lần lượt xuất hiện, Tần Hạo sử dụng Lục Đạo Luân Hồi thần thông, trận quyết chiến cũng sắp sửa bắt đầu…
Nghe vậy ——
Toàn trường hoàn toàn sôi trào.
Ai cũng không ngờ vào thời điểm này, sẽ có bốn vị đế cấp cường giả tới ủng hộ, để cho Tần gia vốn bị vây ở thế yếu, trong nháy mắt liền có cơ hội nghịch phong lật bàn.
"Vô dụng, Hoàng triều Đại Hạ dựa lưng vào tiên nhân thượng giới, mặc kệ tới bao nhiêu đại đế cũng vô dụng."
"Đừng nói đến bốn đại đế, cho dù toàn bộ Đại Đế Hoang Cổ đều tới cũng vô dụng."
"Không nhất định, đừng quên cây cổ của Tần gia."
"Nếu cây cổ kia thật sự lợi hại như vậy, Thượng Giới tiên nhân đã sớm chết vào hai năm trước.”
"Hiện tại bất quá là giãy dụa sắp chết, căn bản sẽ không thể thay đổi kết cục."
"Kết cục của bọn họ cũng là kết cục của chúng ta, tất cả mọi người đều không thoát khỏi một chữ chết."
"Chỉ cần Thượng Giới tiên nhân tìm không được Thời Gian Đại Đạo Chi Ấn, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay Thượng Giới tiên nhân."
"Thời gian đại đạo chi ấn ở trên người Diệp Thần, tại sao hắn lại ích kỷ như vậy, đây là muốn kéo cả Hoang Cổ bồi táng sao!?"
"......"
Toàn trường mọi người càng nói càng tức giận, hận không thể kéo Diệp Thần ra bầm thây vạn đoạn.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ bại hoại thanh danh của thiên tuyển chi tử cấp sử thi, đạt được 100 vạn điểm phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ dẫn tiên nhân thượng giới tới, khiến sinh linh đồ thán, đạt được 3000 điểm phản diện!
"3 ngàn 1 trăm vạn!”
Tần Phong lập tức đứng lên, không nghĩ tới niềm vui lại đến đột ngột như vậy.
Vừa rồi hắn còn đang lo lắng chỉ còn lại hơn 1 ngàn 7 trăm vạn thì sau này phải sống như thế nào, không nghĩ tới quay đầu hệ thống liền đưa tới cho hắn 3 ngàn 1 trăm vạn điểm phản diện.
Làm cho túi của hắn trong nháy mắt liền phồng lên!
Không chỉ dám hào khí mua bánh, thêm một quả trứng, còn dám hào khí gọi một chén đậu hũ mặn.
Lúc này...
Hoàng tộc Đại Hạ có chút hoảng hốt.
Nếu đối phương thật sự không để ý đến tiên nhân thượng giới, lựa chọn cá chết lưới rách, thì hôm nay bọn họ cũng phải bỏ mấy cái mạng ra thì mới có thể rời đi.
“Giang thành chủ, Giang phu nhân!”
Tân đế Đại Hạ giả vờ trấn định, sắc mặt âm lãnh nói: "Trẫm nhớ rõ cho Vô Song thành các ngươi cơ hội quy hàng, các ngươi chớ để cô phụ dụng tâm lương khổ của trẫm, mang theo dân chúng Vô Song thành đi vào diệt vong.”
“Ai!”
Giang Vô Song thở dài nói: "Kỳ thật bổn thành chủ cũng không muốn đến xen lẫn vào ân oán giữa các ngươi, nhưng ai bảo nữ nhi bảo bối nhà ta không chịu thua kém thích nhị tiểu tử Tần gia, hai người còn bái thiên địa, vào động phòng, hiện tại hắn là con rể tới cửa của Vô Song thành ta.”
“Ở rể!!”
Toàn trường mọi người lập tức kinh hô lên, không nghĩ tới Tần gia che dấu sâu như vậy.
"Ai thích hắn!?"
Giang Linh Nhi tức giận dậm chân.
Rõ ràng là cha mẹ cưỡng ép nàng thành thân, sao lại trở thành nàng thích Tần Hạo!?
"Con rể!!"
Tần Phong trong lòng thẳng hô gia hỏa tốt.
Vốn tưởng rằng chỉ có mình đang gấp buff, ai biết nhị đệ cũng đang gấp buff, một cái xếp chính là chiến lực buff, một cái xếp chính là hào quang buff.
"Ách..."
Tần Hạo cảm nhận được tầm mắt bốn phía, rất chột dạ nhìn về phía cha ruột.
Vốn tưởng rằng loại chuyện làm nhục gia môn này sẽ bị mắng thối một trận, ai biết được lại thấy ánh mắt vui mừng của cha ruột, cùng với ánh mắt khẳng định của Thủy tổ Tần gia.
Lúc này ——
Nhàn Vân Tử từ trên không trung chậm rãi hạ xuống, đi tới trước mặt Tần Thiên cùng Vân Tịch Nguyệt.
"Bái kiến sư phụ!!"
Vân Tịch Nguyệt kích động vội vàng tiến lên, hướng về phía Nhàn Vân Tử, quỳ lạy đại lễ.
Nàng biết chỉ cần vị sư phụ này ra tay, như vậy Tần gia hôm nay có thể bình an vô sự.



Bạn cần đăng nhập để bình luận