Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 972 - Tần đạo thật trâu bò



Chương 972 - Tần đạo thật trâu bò




"Phốc!!"
Tần Phong thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, không rõ vì sao vị cha này cứ phải hại hắn như thế.
Lúc này——
Ngay khi tất cả mọi người đều bị chuyện Tần Hạo đỉnh lôi hấp dẫn, thì Diệp Thần mang theo ba vị trưởng lão lần thứ hai quay trở về, lặng lẽ lẻn vào trong thiên lao giam giữ Diệp Long.
"Tâm tư Tần Đạo thật khó đoán!"
Diệp Long đang đội đầu heo, buồn bực trong phòng giam.
Mấy ngày nay gã vẫn luôn suy nghĩ, mình rốt cuộc làm sai ở chỗ nào.
Rõ ràng nói mình là lá bài cuối cùng, nhưng tại sao quay đầu liền nhốt gã vào đại lao!?
Không chỉ để cho Tam Lộng đại sư phong ấn tu vi của gã, còn để cho Thiên Quân, Vạn Mã mỗi ngày tới đây đem gã kéo ra ngoài đánh một trận.
Bang một tiếng!!
Tiếng vật nặng rơi xuống đất, thu hút sự chú ý của Diệp Long.
Chỉ thấy bốn gã hắc y nhân lẻn vào phòng giam, cắt cổ tất cả mất tên coi ngực.
Thân thể mềm nhũn, ngã xuống đất!
Tuy rằng bốn người đều dùng hắc y che mặt, nhưng gã vẫn là liếc mắt một cái nhận ra Diệp Thần.
"Ta hiểu rồi!".
Diệp Long lập tức đứng lên, trong lòng gọi thẳng Tần Đạo trâu bò.
Vốn tưởng rằng mình đã đắc tội Tần Đạo, ai biết Tần Đạo chuyên môn cho hắn thêm một hồi khổ nhục kế.
“Đã đến lúc khảo nghiệm diễn xuất rồi!”
Diệp Long không cần tiến vào trạng thái, mang theo chút tình cảm cá nhân tức giận mắng: "Họ Tần, ngươi không được chết dễ dàng, nếu dám giết ta, Diệp Long ta cho dù chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi..."
"Ở bên này!!"
Đám người Diệp Thần nghe được thanh âm, lập tức chạy về phía phòng giam.
Chỉ là sau khi bọn họ nhìn thấy đầu heo Diệp Long, tất cả đều sững sờ tại chỗ, nếu không phải nhìn kỹ, thật đúng là không nhận ra đối phương là Diệp Long.
"Tần Phong, hắn cư nhiên dùng hình với ngươi!”
Sắc mặt Diệp Thần lập tức trở nên giận dữ, nắm đấm tay cũng bóp kêu khanh khách.
Không biết là đồng tình với Diệp Long, hay là nhớ tới mình bị lừa gạt.
Bất quá tạo hình đầu heo của Diệp Long cũng làm sâu sắc thêm cảm giác đồng cảm của đám người Diệp Thần, cảm thấy đây giống như mình, là một thành viên của mặt trận chống Tần.
"Ngươi là Diệp Thần?!"
Diệp Long lập tức tiến vào trạng thái, rất là lo lắng nói: "Ngươi tới nơi này làm gì? Nơi này nguy hiểm, nhanh đi, ngươi là hy vọng cuối cùng của Đại Yến ta, không nên mạo hiểm vì ta, ngươi mau đi a..."
"Diệp Long!!"
Trong lòng Diệp Thần lập tức nổi lên một cỗ xúc động.
Nếu những người khác nhìn thấy có người đến cứu mình, chỉ sợ đã sớm kích động, thúc giục đối phương nhanh chóng dẫn mình rời đi, nhưng Diệp Long lại sốt ruột bảo hắn nhanh chóng rời đi.
Loại tinh thần xả thân làm người này, sao có thể không để cho hắn xúc động!?
“Không tệ!”
Ba vị trưởng lão gật gật đầu, cảm thấy Diệp Long người này có thể tin tưởng.
“Yên tâm!”
Diệp Thần hít sâu một hơi, bình phục tâm tình nói: "Hiện tại toàn thành đều bị Tần Hạo hấp dẫn, không ai biết ta đến cứu ngươi.”
Nói xong ——
Diệp Thần lấy ra Ngân Long Thương, bổ mở cửa phòng giam.
“Đi!”
Ba vị trưởng lão cũng biết thời gian gấp gáp, nhiệm vụ nặng nề, cho nên không nói gì mà vọt vào lao phòng, cứu Diệp Long ra.
“Ta là một phế nhân, không đáng để các ngươi cứu a!”
Diệp Long giống như ảnh đế, rơi nước mắt cảm động.
“Ngươi là huynh đệ của ta, không phải phế nhân!”
Diệp Thần lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chỉ có chúng ta liên thủ, mới có thể lật đổ Bạo Tần, quang phục Đại Yến!”
Đệ đệ ngoan!
Diệp Long không nghĩ tới Diệp Thần nhập vai sâu như vậy, cũng kích hoạt dục vọng thắng bại của gã, ánh mắt mê ly, tỏ ra không có lòng tin vào bản thân: "Hiện tại Đại Tần đã cường đại đến mức có thể đối kháng toàn bộ Hoang Cổ, chỉ bằng hai bàn tay không có gì, chúng ta phải lật đổ Bạo Tần như thế nào?!”
"Ta tin tưởng chuyện do người làm.”
Diệp Thần bắt đầu vẽ bánh nói: "Hơn nữa chúng ta cũng không phải hai bàn tay trắng, còn có trăm vạn hắc kỳ quân của ngươi, chỉ cần chúng ta an toàn rời đi, tương lai nhất định có thể tìm được cơ hội lật đổ Bạo Tần.”
“Hắc Kỳ Quân!!"
Diệp Long trong lòng lập tức giật mình.
Gã nói Diệp Thần làm sao có thể mạo hiểm đến cứu mình, thì ra hắn đang đánh chú ý lên trăm vạn Hắc Kỳ Quân.
“Đúng vậy!”
Đại trưởng lão cũng mở miệng nói: "Hiện tại Tần gia có thể đối kháng toàn bộ Hoang Cổ, nhưng biến số sinh vật dị giới này, thiên thời, địa lợi, nhân hòa, chúng ta đều có.”
"Thật tốt quá!".
Diệp Long giống như được nhen nhóm ý chí chiến đấu, phối hợp ăn bánh.
"Đi!!"
Diệp Thần hài lòng gật gật đầu, mang theo Diệp Long rất nhanh rời đi.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp sử thi, đạt được 30 vạn điểm phản diện!"
“Uổng công ngươi là thiên tuyển chi tử!”
Tần Phong nhịn không được cảm khái một tiếng.
Vốn tưởng rằng Diệp Thần đã trải qua thất bại lần trước, ít nhiều sẽ yên tĩnh một đoạn thời gian, nhưng không nghĩ tới hắn ta lại hành động nhanh như vậy, trên đời này quả nhiên không có thành công tùy tùy tiện tiện...
Rất nhanh——
Tần Phong liền nhận được tin nhắn của Diệp Long.
Nói Diệp Thần đang đánh chủ ý trăm vạn Hắc Kỳ quân, hỏi Tần đạo đã viết xong kịch bản kế tiếp chưa
“Đệ đệ tốt, tính toán rất nhanh!”
Tần Phong bắt đầu lâm vào trầm tư.
Căn cứ vào kinh nghiệm mười năm làm mọt sách, thiên tuyển chi tử khi gặp phải địch nhân cường đại hơn mình, sẽ mở ra chế độ nhặt nhạnh chỗ tốt, lưỡng bại câu thương.
Nếu không phải lúc trước hắn tính toán cẩn thận, che dấu Diệp Long, làm không tốt thật đúng là có thể để cho Diệp Thần nắm lấy cơ hội quật khởi một lần nữa.
Tuy nhiên trong lòng hắn, vẫn là rất bội phục Diệp Thần.
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ giống như Phương Trường, trải qua mấy lần thất bại không gượng dậy nổi, nhưng ai có thể nghĩ đến người ta chơi chính là luận thành bại, nhân sinh hào hùng, cùng lắm thì bắt đầu lại từ đầu.
Cho dù đã trải qua rất nhiều thất bại, vẫn có thể kiên cường đứng ở cấp sử thi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận