Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 844 - Hắn cũng là đại đế



Chương 844 - Hắn cũng là đại đế




Lời còn chưa dứt ——
Thân ảnh Thần Tú càng lúc càng trong suốt, hóa thành điểm tinh quang rồi tiêu tán.
“Sư phụ, người không cần đi, đồ nhi còn có rất nhiều thứ phải học theo ngươi!”
Lâm Tam cuống quít muốn tiến lên cứu trị Thần Tú, nhưng mặc kệ dùng phương pháp gì cũng không thể cứu vớt.
Nhân sinh có những chuyện không thể thay đổi…
Dùng cả đời để dạy ta trở thành cường giả, mà ta trở thành cường giả lại không cách nào dùng sở cả đời để cứu ngươi.
"Hài tử!"
Thần tú tiêu sái cười nói: "Đừng vì mất đi mà khóc, phải vì đã từng có mà cười!”
“Không cần..."
Lâm Tam còn muốn ngăn cản, nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Thần Tú tiêu tán.
Bang một tiếng!!
Một đạo thân ảnh trùng trùng điệp điệp rơi vào bên cạnh thi thể Thần Tú, chính là Tề Tu Viễn nghe tin dữ mà chạy đến.
"Ngươi cứ đi như vậy?”
Tề Tu Viễn nhìn tinh quang tiêu tán, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh.
Kẻ địch duy nhất trong cuộc đời hắn, cũng là bạn thân cả đời!
Vốn định tu luyện thêm một đoạn thời gian nữa sẽ đến khiêu chiến Thần Tú, để cho đối phương biết cảm giác bị người đè ở dưới thân, ai biết đây lại trở thành tiếc nuối của hắn trong cuộc đời này.
"Sư phụ!!"
Lâm Tam ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu bi thương, trong nháy mắt đốt lên hào quang tế thiên.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ vang kinh thiên động địa vang vọng khắp thiên địa, thiên uy vô tận giống như muốn cho thiên địa trầm luân.
“Đột phá Chuẩn Đế rồi!”
Sắc mặt Tề Tu Viễn không khỏi biến đổi, cả người trong nháy mắt không bình tĩnh.
Mẹ nó!!
Động tính đột phá chuẩn đế còn mãnh liệt hơn hắn đột phá đại đế!
Cũng rốt cục hiểu được vì sao Tần Phong vẫn luôn cảnh cáo bọn họ, có thể động Lâm Tam, nhưng tuyệt đối không thể động đến bạn bè thân thiết bên cạnh y.
“Ai!”
Tháp gia bất đắc dĩ thở dài một tiếng, phất tay cuốn lên một chút tinh quang.
Tuy rằng linh hồn yếu ớt này của Thần Tú không cách nào làm sống lại, nhưng giữ lại cũng coi như để cho Lâm Tam có động lực phấn đấu tiến lên.
Lúc này ——
Trên đảo nhỏ ở Bắc Hải.
Sấm chớp đùng đùng, sóng lớn bốc lên.
Tần Phong bị một đoàn hào quang mày tím bao phủ, giống như đang kiểm nghiệm thiên phú của hắn, sau đó hóa thành năng lượng khủng bố tràn vào trong tứ chi bách hài.
"A..."
Tần Phong nhịn không được phát ra một tiếng kêu thảm thiết, chỉ cảm thấy toàn thân cao thấp như bị xé rách, cũng vội vàng ngồi xếp bằng vận chuyển Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết.
“Tần ca ca!”
“Thánh tử đại nhân!”
Mọi người lập tức khẩn trương, sợ Tần Phong xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Cơ hội tốt!!"
Lâm Hào quyết đoán nắm lấy cơ hội, nhanh chóng vọt tới chỗ Tần Phong.
“Ai!”
Nhâm Hoàn bất đắc dĩ thở dài, biết lại muốn làm việc không công.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ kinh thiên động địa lập tức vang vọng trong thiên địa, đế uy làm cho thiên địa trầm luân bao phủ lấy đảo nhỏ.
“Đế cấp đỉnh phong!!"
Đồng tử Lâm Hào không khỏi co rụt lại, thân thể cũng lập tức cứng ngắc tại chỗ.
Vốn tưởng rằng có lão tổ tông cùng mấy chục vạn đại quân, ưu thế ở bọn họ, ai biết Tần Phong không chỉ có ngoại viện là Giao Nhân tộc, còn có hai đại đế hộ giá.
“Ai, người thắng là vua, kẻ thua làm giặc!”
Lâm gia lão tổ bất đắc dĩ thở dài nói: "Trận chiến này chúng ta thua, Tà Đế Xá Lợi thuộc về Tần gia, các vị, xin hãy nhường đường đi!”
“Lão đầu, ngươi có tư cách nói điều kiện với chúng ta sao!?"
Mộc Tú mắt thấy đại cục đã định, vội vàng phóng thích ra đế uy có hạn.
Bang một tiếng!!
Quanh thân nổi lên từng đạo gợn sóng, sau đó liền không có sau đó.
"Hắn cũng là đại đế!?"
Vẻ mặt mọi người ở Thiên Tâm chi thành không khỏi sửng sốt, nghiêm túc hoài nghi mình có phải xuất hiện ảo giác hay không.
"Tư cách ngươi nói là chỉ cái gì!?"
Lâm gia lão tổ lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Các ngươi hiện tại tuy rằng chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, nhưng không cách nào ngăn cản lão phu tự bạo, lão phu đã sống đủ lâu, không ngại trước khi chết kéo tiểu tử Tần gia đi cùng.”
“Tự bạo!”
Đám người Mộc Tú không khỏi nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Tần Phong đang tu luyện.
Một vị đại đế tự bạo cũng không phải là đùa giỡn, trước không nói bọn họ có thể mang theo Tần Phong trốn tránh hay không, nhưng nhất định sẽ ảnh hưởng đến Tần Phong tu luyện.
Tam Thu ở một bên trầm mặc không nói, cầm bút bắt đầu ghi lại chính sử.
Một tháng nào đó: Ngô Hoàng ngoài ý muốn lấy được Tà Đế Xá Lợi, cũng dẫn tới tranh đoạt giữa Giao nhân tộc và Thiên Tâm Chi Thành.
Trong quá trình tranh đấu, ngô hoàng đã nương tay, Giao Nhân tộc khuất phục bởi nhân cách cao thượng của ngô hoàng, thành Thiên Tâm không biết cảm ơn, còn mưu toan lấy tự bạo uy hiếp để rời đi.
Chỉ có thể nói ánh mắt bọn họ thiển cận!
Phải biết rằng, ngô hoàng không chỉ có lòng dạ rộng rãi, còn không bao giờ ép buộc người khác, cho dù thuộc hạ gặp phải chuyện ngoài ý muốn bỏ mình, cũng sẽ chủ động gánh vác trọng trách chiếu cố thê tử trẻ tuổi của đối phương...
“Lộ ra chân gà rồi!”
Mộc Tú nhịn không được liếc mắt một cái, lập tức kích động.
Tuy rằng tiểu bạch kiểm Tam Thu này bình thường che dấu rất tốt, nhưng hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra đối phương hiểu rõ Tần Phong, ám chỉ Tần Phong nhớ thương kiều thê Lục Mạn Mạn của Tề Tu Viễn.
"Ừm!!"
Tam Thu nhàn nhạt liếc mắt một cái, cũng không có ý muốn miêu tả quá chi tiết.
Cũng không biết hắn thật cương trực công chính, sử quan thẳng thắn, hay là từ đầu đến cuối cũng không có đem 0,1 đại đế để vào mắt.
"Lão tổ tông..."
Đám người Lâm Hào lập tức khẩn trương hẳn lên.
Trước mặc kệ Lâm gia lão tổ tự bạo có thể kéo Tần Phong làm tấm đệm lưng hay không, nhưng khẳng định có thể dẫn theo rất nhiều người bọn họ cùng nhau đi, làm không tốt thì người một nhà phải chỉnh tề lên đường.
"Ai!!"
Lâm gia lão tổ bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ngữ khí chậm rãi nói: "Lão phu hiện tại không có hùng tâm tranh bá thiên hạ, cũng không có hứng thú với ẩn tàng của Tần gia, chỉ hy vọng Tần Phong nể tình Tà Đế Xá Lợi, về sau chớ làm khó con cháu Lâm gia ta.”
“Làm sao bây giờ!?”
Đám người Mộc Tú liếc nhau một cái, không ai dám thay Tần Phong làm chủ.
“Tốt, chủ ngân thỏ ta đáp ứng!”
Tiểu Bạch không chút do dự đáp ứng, âm thanh non nớt lại vô cùng âm vang.
Là thỏ Tần Phong nuôi lớn từ nhỏ, không chỉ dạy nó "Luận ngữ", còn muốn nó thường xuyên lật xem "Tôn Tử binh pháp", tự nhiên biết ý rõ vây binh tất khuyết.
Hơn nữa với sự hiểu biết của nó đối với Tần Phong, nếu tương lai thật sự muốn làm khó Lâm gia, có rất nhiều biện pháp, không cần phải đem đối phương bức đến tuyệt lộ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận