Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1168 - Quang minh lỗi lạc



Chương 1168 - Quang minh lỗi lạc




“Là Thanh Xà!”
Long Đế mở miệng nói: "Thành thân sinh con với một thiên kiêu nhân tộc, chỉ là sau đó nam nhân kia phát hiện thân phận yêu tộc của nàng, vì bảo vệ thanh danh liền muốn giết yêu diệt khẩu, cuối cùng hài tử chết, Thanh Xà trọng thương trở về yêu tộc.”
"Rắn!?"
Tiểu Bạch nhịn không được lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ đây là anh hùng thảo mãng mà chủ ngân nói!?”
Hình ảnh vừa chuyển ——
Tần Phong đang ở trên boong thuyền Thần Phong, thưởng trà ngắm phong cảnh cùng với Lâm Tam.
"Tại sao ta cảm thấy chúng ta hơi dư thừa!?"
Điềm Điềm cùng Tiểu Hương phi lộ ra vẻ mặt buồn bực.
Trước kia lúc Lâm Tam không lên thuyền, Tần Phong hận không thể say chết Ôn Nhu Hương.
Nhưng từ sau khi Lâm Tam lên thuyền, Tần Phong bắt đầu uống trà dưỡng thân, hai người có thể từ sáng đến tối, từ đêm tối tán gẫu đến ban ngày, giống như có chuyện nói không hết.
“Tần huynh!”
Lâm Tam nhịn không được cảm khái, nói: "Trải qua mấy ngày nói chuyện phiếm, ta phát hiện mình thật sự là được lợi rất nhiều.”
“Trẫm cũng được lợi rất nhiều!”
Tần Phong lộ ra nụ cười hài lòng.
Mấy ngày nay hắn không chỉ tán gẫu cảm ngộ nhân sinh cùng với Lâm Tam, mà còn tán gẫu rất nhiều phương diện võ học tâm đắc, làm cho hắn có nhận thức hoàn toàn mới đối với kiếm đạo, cảm giác tầm nhìn thoáng cái liền rộng mở.
Có thể nói tiểu Tam Tam ở phương diện kiếm đạo, quả thật bỏ rơi hắn không biết bao nhiêu con đường.
Nếu không phải hắn có hệ thống phát buff, thì thật đúng là không thể ngăn chặn được đối phương.
“Bệ hạ, tám vạn dặm gấp báo!”
Thiên Quân, Vạn Mã cắt đứt hai người nói chuyện phiếm, cung kính trình lên một phần tấu chương.
Phía trên là tin tức Phương Trường lại công phá sáu tòa thành trì, dân chúng trong thành đều bị y dùng Phật Đà Ma Âm nô dịch, hiện tại thế lực của Phương Trường càng lúc càng lớn.
"Phương Trường!?"
Lâm Tam liếc mắt nhìn tấu chương, cau mày nói: "Năm đó Phương Trường vì tu luyện ma công tàn sát sinh linh chung quanh, không nghĩ tới nhiều năm sau, ma đầu này lại xuất hiện.”
“Đều trách trẫm quá nhân từ!”
Tần Phong làm bộ như Lưu hoàng thúc, vẻ mặt bi thống nói: "Năm đó trẫm thấy Phương Trường vào cửa Phật trước, lại vào phòng sách, cho rằng hắn cải tà quy chính sẽ không có hạ sát thủ, nhưng ai biết đây chỉ là ngụy trang của hắn, hắn vẫn là ma đầu lãnh huyết giết người không chớp mắt, là trẫm hại dân chúng.”
“Tần huynh, đây không phải lỗi của ngươi!”
Lâm Tam vội vàng mở miệng an ủi: "Ta biết ngươi có ý chí thiên hạ, có một khỏa tế thế chi tâm, muốn cho Phương Trường có cơ hội sửa chữa lỗi lầm.”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
“Lâm huynh, không cần nói nữa!”
Tần Phong vẫn như trước, vẻ mặt bi thống nói: "Trẫm không giết bá nhân, bá nhân lại bởi vì trẫm mà chết, đây là lỗi lầm của trẫm, cho dù như thế nào cũng trốn không được sự thật.”
"Tần huynh!!"
Trong mắt Lâm Tam tràn đầy kính nể, phát hiện Tần Phong quá chính trực.
Nếu như là đế vương khác gặp phải loại chuyện này, chỉ sợ trước tiên sẽ bào chữa cho mình.
Nhưng Tần huynh lại không viện cớ, mà còn chủ động đứng ra thừa nhận sai lầm.
Phẩm hạnh như vậy, làm cho người ta khâm phục!
Lúc này——
Tam Thu yên lặng lấy bút ra, bắt đầu ghi chép lại chính sử.
Một tháng nào đó: Tạo Hóa tiên cảnh, đệ tử Lâm Tam bởi vì nhất thời mềm lòng thả ma đầu Phương Trường, dẫn đến nhiều năm sau dân chúng thành trì gặp tai nạn.
Mà ngay khi Lâm Tam bị lên án, Ngô Hoàng ra mặt cõng nồi cho Lâm Tam.
Nói thả Phương Trường là chủ ý của hắn, không có liên quan gì đến Lâm Tam, lại càng hạ lệnh không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải cứu dân chúng bị thoát khỏi nô dịch...
"Đại trượng phu đứng giữa thiên địa, nuôi dưỡng Hạo Nhiên chính khí, làm chuyện quang minh lỗi lạc!"
Lâm Tam nhìn thấy Tam Thu động bút, trong lòng càng bội phục Tần Phong.
Nếu như là các đế vương khác nhìn thấy sử quan động bút, khẳng định lập tức xông lên lấy tư thái người thắng, yêu cầu sử quan dựa theo ý nghĩ của bọn họ mà viết sử sách.
Nhưng Tần huynh hắn sau khi đăng cơ làm đế, tùy ý để sử quan ghi chép mà không hề can thiệp.
Tuy rằng y biết hiện tại thanh danh của Tần huynh rất thối, nhưng y tin tưởng thời gian sẽ chứng minh tất cả, người đời sau cũng nhất định sẽ trả lại công đạo cho Tần huynh.
"A đây!!"
Thiên Quân, Vạn Mã hoàn toàn bó tay rồi, cũng không biết Lâm Tam nhìn thấy Tần Phong quang minh lỗi lạc ở chỗ nào.
Chỉ cần y đi qua nhìn Tam Thu đang viết cái gì, thì có lẽ sẽ không thể nói ra những lời này.
Thậm chí bọn họ nghĩ nửa ngày cũng nghĩ không ra, dùng tính từ gì để hình dung Lâm Tam, có lẽ miễn cưỡng dùng câu tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
“Leng keng, chúc mừng thủ hạ túc chủ bôi đen thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!
“Không được!”
Tần Phong giả mù sa mưa, lau đi nước mắt, ánh mắt phẫn nộ nói: "Trẫm tuyệt đối không thể để cho sai lầm kéo dài tiếp, trẫm nhất định phải diệt ma đầu Phương Trường, vì dân trừ hại.”
“Bệ hạ, thần thỉnh chiến!”
Thiên Quân, Vạn Mã vô cùng nghiêm túc, trong lòng cầu nguyện Tần Phong không cần đồng ý.
Tuy rằng bọn họ có được hai kiện thần khí hộ thể mà Tần Phong ban cho, nhưng khi đối mặt với Phương Trường thì vẫn lực bất tòng tâm, đi cũng chỉ đưa tặng đầu người.



Bạn cần đăng nhập để bình luận