Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1562 - Khổn Tiên Thăng



Chương 1562 - Khổn Tiên Thăng




Thiên Ngoại Phi Tiên!
Kiếm quang kinh diễm của Di Đà đột nhiên hiện ra Tiên giới, một kiếm phong hoa tuyệt đại khiến vô số kiếm khách dập đầu, toàn bộ Di Đà giới cũng trở nên an tĩnh vào lúc này, chỉ còn lại một kiếm vung tán mây bay ngàn dặm.
"Kiếm tốt!"
Triệu Trường Sinh không nhịn được bình luận một tiếng.
Chỉ thấy Tần Phong mặc áo choàng trắng giống như trích tiên giáng lâm, bóng kiếm xa hoa càng làm cho người ta si mê, nhưng trong đó lại lộ ra một cỗ khí tức nguy hiểm mãnh liệt.
“Chút tài mọn, cũng dám múa rìu qua mắt thợ!”
Trong mắt Đàm Lực lộ ra hung quang, không đặt Tần Phong vào mắt.
Tuy rằng trạng thái toàn buff của Tần Phong làm cho người ta cảm thấy kinh hãi, nhưng hắn ta vẫn giữ câu nói kia, Địa Tiên đỉnh phong chính là đỉnh phong, tuyệt đối không thể vượt qua Kim Tiên đỉnh phong của Thiên Tư Bảng như hắn ta.
“Chính là lúc này!”
Tiểu Bạch luôn nấp ở phía sau, đột nhiên thoáng hiện ra phía sau Đàm Lực.
Hiện tại, Đàm Lực hầu như chỉ chú ý vào một kiếm này của Tần Phong, còn phải đối chiến với mấy vị Thái Ất Kim Tiên bốn phía, sớm đã quên mất lão lục thỏ Tiểu Bạch này.
Xoẹt một tiếng!!
Chỉ thấy Tiểu Bạch ném ra một sợi dây thừng màu vàng kim, giống như con rắn linh động, nhanh chóng xông về phía Đàm Lực.
“Không được!”
Đàm Lực chỉ cảm thấy phía sau lạnh lẽo, ánh mắt cũng nhanh chóng đảo qua phía sau.
Chỉ tiếc lực chú ý của hắn ta đều đặt trên người Tần Phong nên đã phát hiện quá muộn, Khổn Tiên Thăng đã như rắn nhanh chóng cuốn lấy hắn ta, hắn ta không thể thoát ra dù có lôi kéo như thế nào đi nữa.
“Dựa theo quy củ của Hoang Cổ chúng ta, kẻ bại lưu căn!”
Tốc độ Tần Phong không giảm, vọt tới trước mặt Đàm Lực......
Xoẹt!!
Kiếm quang chợt lóe, tuệ căn rơi xuống đất.
“A......”
Đàm Lực phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, rơi xuống đất từ trên không trung.
“Quá đê tiện!”
Triệu Trường Sinh nhìn thấy thế thì trong lòng run lên.
Trước kia y chỉ có chút hoài nghi Tần Phong là cố ý, nhưng hiện tại y càng cảm thấy hắn không phải là người tốt lành gì.
“Hít!!”
Đệ tử Tiên Minh cũng hít một hơi khí lạnh, thân thể lui về phía sau vài bước theo bản năng.
Tuy rằng bọn họ đã từng nghe sự tích Tần Phong đoạn căn ở Tiên Minh, nhưng chưa bao giờ để ở trong lòng, chỉ coi là trò đùa của ai đó, nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến mới biết được Tần Phong đúng là môn chủ Vô Căn Môn.
“Quá độc ác!”
Mọi người đồng loạt run rẩy.
Trong lòng bọn họ mặc niệm hai tiếng rưỡi vì Tần Phong, cảm thấy hắn rơi vào trong tay Đàm Lực chỉ là chuyện sớm muộn, nhưng ai biết Tần Phong thật sự dựa vào thủ đoạn vô sỉ hạ tiện, có được chiến tích lật ngược tình thế.
“Ách......”
Mộ Dung Tĩnh cũng ngẩn ngơ, cái đầu nhỏ có chút quá tải.
Tần sư huynh của nàng là một chính nhân quân tử, sao có thể sử dụng chiêu thức hạ lưu như thế!?
“Không đúng!”
Mộ Dung Tĩnh lập tức bắt đầu tự bổ não, vẻ mặt xấu hổ nói: "Tần sư huynh đây là đang đối chiến ngoại địch, bảo vệ vinh nhục Tiên Minh chúng ta, ta thật đáng chết, thiếu chút nữa đã hiểu lầm Tần sư huynh.”
“Ách......”
Hữu Dung im lặng quan sát.
Giống như nhìn thấy Mộ Dung Tĩnh và tổ đội Điềm Điềm, cố gắng đào rau dại ở trên một sườn núi.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đã giết gà dọa khỉ, để Thiên Tuyển Chi Tử cấp Thần Thoại cảm thấy run sợ, thu hoạch được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đã quyến rũ tiểu sư muội mối tình đầu của Thiên Tuyển Chi Tử cấp Thần Thoại, thu hoạch được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chặt đứt tuệ căn người khác, đạt được 1000 điểm nhân vật phản diện!"
“Haiz, vẫn là 1000 điểm!”
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng trong lòng, phát hiện nhiều năm như vậy vẫn không tăng giá.
“Tần Phong!”
Trong mắt Đàm Lực tràn ngập lửa giận vô tận, giá trị tức giận cũng bắt đầu điên cuồng tăng lên.
Hiện tại, sự bình tĩnh của hắn ta đã bị lửa giận thay thế, hắn ta ném Chúc Dung Hỏa Luyện Ấn Ký ra sau đầu, chỉ muốn xông lên bóp nổ nhị đệ của Tần Phong.
Ầm ầm!!
Năng lượng khủng bố trong nháy mắt bộc phát từ trong cơ thể hắn ta, mặt đất không chịu nổi, bắt đầu không ngừng nứt ra.
Chỉ thấy Đàm Lực giống như mở ra cấp độ siêu cấp Saiyan, từng vết nứt dữ tợn kéo dài dưới chân, hòn đá trên mặt đất giống như mở ra phản lực bay lên, bầu trời cũng sấm sét vang dội theo.
Nhưng thật đáng tiếc......
Hắn ta đã bị trói bởi Khổn Tiên Thăng của Tiểu Bạch, cho dù mở ra siêu cấp Saiyan cũng không cách nào giãy thoát.
“Đừng giãy dụa nữa!”
Tiểu Bạch bước chân ngắn, vênh váo tự đắc nói: "Khổn Tiên Thăng của thỏ ta là tiên khí thượng phẩm, chỉ cần bị nó trói lại, cho dù là Tiên Vương cự đầu thì cũng khó tránh thoát.”
Vừa dứt lời, mọi người sôi trào.
“Gia hỏa này được lắm, thế mà là Khổn Tiên Thăng!”
“Ta nghe nói Khổn Tiên Thăng này được luyện chế thành từ gân rồng của Cự Long Tiên Vương cảnh?”
“Không sai, ngàn năm trước, một con yêu long ỷ vào tu vi Tiên Vương cảnh, đến Tiên Minh ta quấy rối, còn lấy người làm thức ăn, Thất trưởng lão xuất kiếm chém giết, Tứ trưởng lão rút gân rồng luyện chế Khổn Tiên Thăng.”
“Khổn Tiên Thăng của Tứ trưởng lão sao lại ở trong tay con thỏ mập không có cổ này?”
“Ngươi cũng không nhìn xem chủ nhân của nó là ai, hắn chính là đệ tử thân truyền duy nhất của Tứ trưởng lão!”
“Đúng vậy, ngay cả Tiên Thiên Nhất Khí Y Tứ trưởng lão cũng đưa cho Tần Phong, chỉ là tiên khí thượng phẩm như Khổn Tiên Thăng thì tính là gì.”
“Sủng vật này cũng quá mức rồi đó!?”
"Cho nên về sau ngàn vạn lần không nên trêu chọc Tần Phong, hắn đánh thắng ngươi, hắn chặt đứt tuệ căn của ngươi, ngươi đánh thắng hắn, hắn lại về nhà cáo trạng với sư tôn."
“Thật đáng sợ!”
“………”
Đệ tử Tiên Minh dường như đã hiểu rõ, khi nhìn thấy Tần Phong, ai cũng lập tức lui về phía sau hai bước.
“Grào!!”
Đàm Lực phát ra một tiếng gào phẫn nộ, chưa từ bỏ ý định tiếp tục giãy dụa.
Chỉ thấy cơ bắp của toàn thân hắn ta điên cuồng nhảy lên, như thể núi lửa sắp bộc phát, năng lượng khủng bố càng như hồng thủy trút xuống, muốn nổ tung Khổn Tiên Thăng trên người.
Đáng tiếc tu vi Kim Tiên đỉnh phong của hắn ta hoàn toàn không thể làm nổ Khổn Tiên Thăng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận