Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1309 - Chưa chết là được



Chương 1309 - Chưa chết là được




“Vậy là đạt tới giới hạn rồi?!”
Trong lòng Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Biểu thị hai trăm vạn điểm nhân vật phản diện là hạn mức cao nhất của hệ thống, nhưng cũng không phải hạn mức cao nhất của cá nhân Tần Phong hắn.
Ầm ầm!!
Hư không trong Đồng Tước Đài chấn động, Thái Cực Âm Dương Đồ cấp tốc chuyển động.
Chỉ thấy hai người ý niệm hợp nhất, tiến vào một loại trạng thái quên mình, điên cuồng hấp thu linh lực trong thiên địa, khiến cho khí tức song phương nhanh chóng tiêu thăng.
“Chính là hiện tại, phá cho trẫm......”
Tần Phong mãnh liệt mở hai mắt ra, trong cơ thể truyền đến một đạo thanh âm nặng nề.
Bùm!
Chỉ thấy gông cùm xiềng xích trong cơ thể Tần Phong bị đánh vỡ, biểu thị hắn thành công đột phá Đại Đế đỉnh phong.
Ngay sau đó uy áp khủng bố cũng trong nháy mắt bộc phát, dẫn tới một trận chấn động kịch liệt giữa Đồng Tước Đài.
Đồng thời, ba mươi hai giọt trùng sinh tinh huyết trong đan điền, cũng lần nữa phân liệt thành sáu mươi bốn giọt, chứng tỏ am Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết đã đột phá đến tầng thứ 15.
“Ô......”
Thân thể Hồng Hạnh không khỏi căng thẳng, hung hăng cắn lên vai Tần Phong.
Bùm!
Chỉ nghe trong cơ thể Hồng Hạnh cũng truyền ra một thanh âm nặng nề, là thanh âm gông cùm xiềng xích tu vi bị đánh vỡ, ngay sau đó liền bạo phát ra uy áp chỉ có Chuẩn Đế mới có.
Thời gian không dài - -
Đồng Tước Đài dần dần khôi phục bình tĩnh, Thái Cực Âm Dương Đồ bắt đầu tiêu tán.
Chỉ thấy Hồng Hạnh hai má hồng nhuận nằm trong lòng ở Tần Phong, toàn thân trên dưới đã không còn một chút khí lực, ngay cả ngón tay cũng không muốn động.
"Hô hô, đột phá Đại Đế đỉnh phong!"
Tần Phong thở ra một hơi thật dài, hô hoán hệ thống đổi căn cơ đan.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ tiêu hao 1500 vạn điểm nhân vật phản diện, đổi một quả Căn Cơ Đan Đại Đế Cảnh!"
“Ăn xong thì cũng có thể phi thăng!”
Tần Phong nhìn Căn Cơ Đan Đại Đế Cảnh trong tay, biết thời gian ở lại hạ giới tác oai tác oái đã không còn nhiều lắm, nhiệm vụ Phong Hỏa Hí chư hầu cũng phải nhanh chóng đưa lên nhật trình.
Một viên đan dược vào bụng, căn cơ lập tức củng cố!
Chỉ thấy Tần Phong vừa mới đột phá Đại Đế đỉnh phong, khí tức dao động không quá ổn định lập tức vững vàng xuống, tùy thời có thể đi nếm thử trùng kích chung cực đưa tới lôi kiếp phi thăng.
“Ngươi vừa rồi ăn đan dược!?”
Hồng Hạnh vừa nhìn thấy, gian nan muốn đứng dậy, rời xa đại hôn quân này.
Tuy rằng trong huyết mạch Ma tộc các nàng có tinh thần không chịu thua, nhưng Thương Thiên Bá Thể của Đại Ma Vương thật sự quá kinh khủng, cho dù nàng là nữ tướng quân rong ruổi chiến trường cũng không địch lại.
Mấy trận giao phong đã sớm sức cùng lực kiệt, làm sao còn chịu đựng được hắn cắn thuốc!
“Không cần khẩn trương, trẫm không phải loại người đó!”
Tần Phong vội vàng ôm lấy Hồng Hạnh nhẹ giọng trấn an.
Hiện tại mỗi ngày hạn mức cao nhất là 200 vạn điểm nhân vật phản diện đã xoát xong, tự nhiên không cần thiết lừa gạt Hồng Hạnh nữa, Đại Tần Thủy Hoàng hắn chính là một người chân thành.
Ục ục, ò ó o......
Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gà trống gáy, báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu.
“Ngày thứ hai đã tới!”
Tần Phong hơi sửng sốt, sau đó nhanh chóng cầm thương lên ngựa.
“Lừa đảo, lừa đảo!”
Âm thanh lo ó của Hồng Hạnh quanh quẩn trong Đồng Tước Đài, tỏ vẻ không bao giờ tin miệng rách của Tần Phong nữa...
Biển rừng mênh mông.
Diệp Long tựa vào một thân cây đại thụ nghỉ ngơi, bên cạnh là Diệp Thần đang chữa thương.
Bởi vì Tần đạo sống chết không đồng ý để gã bại lộ thân phận nằm vùng, cho nên chỉ có thể một đường cõng Diệp Thần chạy trối chết, hiện tại bọn họ đã sắp đến nơi đóng quân của Hắc Kỳ quân.
“Lão Tề này có được không?”
Trong lòng Diệp Long nhịn không được phun tào.
Gã đã nhận được kịch bản mới của Tần đạo gửi tới, không cần ba phút đã tìm được cảm giác, nhưng Tề Tu Viễn làm nhân vật phản diện lại chậm chạp không thể tiến vào trạng thái, dẫn đến vở kịch này cứ kéo dài mãi.
“Phốc!!”
Diệp Thần đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
“Diệp Thần, ngươi chưa chết đúng không!?”
Diệp Long theo bản năng nhảy dựng lên, khẩn trương nhìn về phía Diệp Thần.
“Ta không sao!”
Lòng Diệp Thần được ủ ấm, nói: “rằng hóa huyết thuấn di có tác dụng phụ rất lớn, nhưng bởi vì ta thường xuyên sử dụng, đã mò mẫm ra một ít kinh nghiệm, lại phối hợp với đan dược chữa thương do ta luyện chế, hiện tại thương thế đã khôi phục bảy tám phần."
“Không chết là tốt rồi!”
Diệp Long mặt ngoài vui vẻ vì Diệp Thần, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất không vui.
Vốn tưởng rằng rất nhanh có thể trở về tiếp nhận thần khí Tần Hoàng tự tay ban phát, ai biết Diệp Thần này cư nhiên khó giết đến thế, thương thế nặng như vậy cư nhiên đã tốt bảy tám phần.
“Nhưng mà......”
Ánh mắt Diệp Thần đột nhiên ảm đạm xuống, nói: "Lần này ta mạnh mẽ mở ra Hoang Cổ Thánh Thể hình thái thứ ba, thiêu đốt quá nhiều bản nguyên, sau này ta sợ rằng ngay cả Hoang Cổ Thánh Thể hình thái thứ hai cũng sẽ không thể tiến vào."
“Chưa chết là được!”
Diệp Long mở miệng an ủi: "Trước mắt những khó khăn này đều là tạm thời, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể xoay chuyển!"
“Ngươi nói đúng!”
Diệp Thần uống một ngụm đem canh gà xuống, nói: "Những thứ này chỉ là khó khăn tạm thời, là thử thách trong nhân sinh của ta, chỉ cần bước qua là có thể nhất phi trùng thiên.”
Diệp Long nhịn không được phun tào, phát hiện Diệp Thần vẫn mê hoặc tự tin như trước.
Ông! Ông!
Tiếng đao rít bén nhọn điên cuồng vang lên ở trong rừng, còn kèm theo đao khí vô tận cấp tốc chém về phía bọn họ.
“Không tốt!”
Sắc mặt Diệp Thần đột nhiên biến đổi, vội vàng lôi kéo Diệp Long né tránh.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy một đạo đao khí lành lạnh kèm sát khí hung hăng chém xuống, khiến rừng rậm chỗ họ đứng bị tách ra làm hai, lộ ra khe nứt dài mấy ngàn mét, ngay sau đó đao khí không ngừng bay tán loạn trong rừng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận