Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1512 - Không thể giữ được lý trí



Chương 1512 - Không thể giữ được lý trí




“Ắt xì!!”
Diệp Thần đột nhiên hắt xì một cái, không biết là ai đang nhớ thương mình.
Thế nhưng hiện tại hắn ta không rảnh suy nghĩ đến vấn đề này, hắn còn đang trần truồng ngâm mình trong một cái thùng gỗ lớn, bên cạnh thì là Dịch Thiên Cơ đang đổ một bình máu đỏ tươi vào thùng gỗ.
“Đây là tinh huyết yêu thú cấp Tiên Vương!”
Dịch Thiên Cơ thấy Diệp Thần lộ ra thần sắc đề phòng, chủ động mở miệng giải thích: "Nấu chế cùng một ít tiên thảo, tăm thuốc này có thể giúp ngươi bổ sung bản nguyên Hoang Cổ Thánh Thế, chữa trị căn cơ của bản thân.”
“Tại sao ngươi lại giúp ta!”
Diệp Thần gắt gao nhìn chằm chằm Dịch Thiên Cơ, không tin đối phương sẽ tốt như thế.
“Vì chúng ta có chung kẻ địch!”
Dịch Thiên Cơ nghiêm túc nói: "Tần Phong không chỉ đi khắp nơi, giả mạo ngươi, hủy thanh danh của ngươi, hắn còn hủy phân thân mà ta vật vả luyện chế ra, nhưng Tiên Minh ở sau lưng hắn không thể trêu vào, ta cần ngươi trợ giúp.”
“Vậy sao?”
Diệp Thần nhìn Dịch Thiên Cơ thật sâu, cảm giác đối phương không nói thật với hắn.
Bất quá chữa trị căn cơ để cho hắn không cách nào cự tuyệt, quyết định tạm thời lựa chọn trước tin tưởng đối phương, nhưng trong lòng vẫn cảnh giác.
Đúng lúc này......
Hiệu quả của việc tắm thuốc bắt đầu xuất hiện.
Chỉ thấy Diệp Thần giống như bị hỏa diễm nướng cháy, làn da trở nên đỏ bừng, một cỗ năng lượng khủng bố theo lỗ chân lông tràn vào tứ chi bách hài, đau đên thân thể hắn bắt đầu kịch liệt run rẩy.
“Ách......”
Sắc mặt Diệp Thần đau đến biến dạng, giống như bị thống khổ vô tận cắn nuốt.
Tuy nhiên cho dù toàn thân trên dưới bị thống khổ vô tận cắn nuốt, mỗi một lần thở ra đều giống như bài xích sinh mệnh ra ngoài cơ thể, thì hắn cũng không có ý định muốn rời khỏi thùng gỗ.
Hắn gắt gao nắm lấy mép thùng gỗ, yên lặng chịu đựng loại dày vò thống khổ này.
Bởi vì hắn biết đây là cơ hội duy nhất của mình, một khi không cách nào chữa trị căn cơ, Dịch Thiên Cơ sẽ không chút do dự mà rời bỏ hắn, tuyệt đối không cho hắn cơ hội thứ hai.
“Diệp Long, ta sẽ không để ngươi trông mong!”
Diệp Thần đau đến tầm mắt bắt đầu mơ hồ lên, như thể nhìn thấy Diệp Long đang hô cố lên với hắn.
Mà ngay khi Diệp Thần vội vàng chữa trị căn cơ, Thất trưởng lão trải qua hơn một tháng lặn lội đường xa, rốt cục đi tới biên khu Đông Vực nơi Diệp Thần thường lui tới.
“Bái kiến Thất trưởng lão!”
Một đám đệ tử Tiên Minh vội vã đến, quỳ lạy đại lễ với Thất trưởng lão.
“Đứng lên đi!”
Thất trưởng lão mở miệng hỏi tiếp: "Diệp Thần kia hiện tại ở địa phương nào? Có rơi vào trong tay Chiến Thần Điện hay không!?”
“Đa tạ Thất trưởng lão!”
Đệ tử Tiên Minh nghe lời đứng dậy, không dám giấu diếm nói: "Trước đó không lâu chúng ta nhận được tin tức, Chiến Thần Điện phát hiện tung tích Diệp Thần, nhưng khi chúng ta đến thì lại phát hiện mấy chục cỗ thi thể của Kim Tiên tiểu đội trưởng, mà Diệp Thần đã sớm mất tích, thậm chí không còn có người nhìn thấy Diệp Thần."
“Mấy chục cỗ thi thể Kim Tiên tiểu đội trưởng!?”
Thất trưởng lão nhíu mày nói: "Cho dù Diệp Thần này có được Thời Gian Đại Đạo Chi Ấn, cũng không có khả năng lấy tu vi Địa Tiên sơ giai, chém giết nhiều tiểu đội Kim Tiên của Chiến Thần Điện như vậy, hẳn là có thế lực khác tham gia, Diệp Thần chỉ sợ đã rơi vào trong tay bọn họ.”
“Chúng ta cũng nghĩ như vậy!”
Đệ tử Tiên Minh rất là bất đắc dĩ nói: "Bất quá thế lực này vô cùng cẩn thận, hiện trường căn bản tìm không thấy một tia manh mối hữu dụng, cho dù là Long Ngạo Thiên đích thân tới cũng không có nhìn ra là môn phái nào làm ra?”
“Thú vị!”
Thất trưởng lão lập tức hứng thú nói: "Khó trách dám đoạt thức ăn từ trong miệng hổ, quả thật có chút vốn liếng, hiện tại Long Ngạo Thiên chỉ sợ đã tức đến phát điên rồi?"
Hình ảnh vừa chuyển - -
Không ngoài dự đoán của Thất trưởng lão, Long Ngạo Thiên đang nổi điên.
“Ai? Rốt cuộc là ai!?”
Long Ngạo Thiên sắc mặt biến xanh, lớn tiếng rít gào: "Không chỉ giết người của Chiến Thần Điện ta, còn dám cứu Diệp Thần, đây là khiêu khích Chiến Thần Điện ta.”
“Có phải là Tiên Minh không?”
Hồng Tụ tức giận nói: "Tiên Minh thích đối nghịch với Chiến Thần Điện chúng ta, chỉ cần Chiến Thần Điện chúng ta bắt người, Tiên Minh bọn hắn sẽ đi bảo vệ đối phương."
“Cũng có thể là chính Diệp Thần!”
Hồng Liên nghiêm túc nói: "Đừng quên hắn lúc trước giả mạo Chiến Thần Điện ta giả danh lừa bịp, còn viết thơ khiêu khích Ngạo Thiên Tiên Đế, sau đó liền biến mất một đoạn thời gian thật dài, lần này hắn biến mất chỉ sợ lại đang mưu đồ gì.”
“Bản đế mặc kệ là ai cứu Diệp Thần đi......”
Long Ngạo Thiên đưa tay đến trước mặt Hồng Liên, sau đó bóp lấy mặt đối phương, ánh mắt hung ác nói: "Cũng mặc kệ Diệp Thần đang mưu đồ cái gì, bản đế chỉ cần Diệp Thần chết......”
“Đế Quân, bình tĩnh một chút!”
Hồng Liên bị dọa nhảy dựng, vội vàng mở miệng khuyên nhủ: "Từ khi Diệp Thần kia xuất hiện, ngài không chỉ hoàn toàn mất lý trí, ngay cả Chiến Thần Điện cũng mặc kệ không hỏi.”
“Lý trí, ngươi bảo bản đế làm sao giữ lý trí?”
Long Ngạo Thiên dữ tợn nói: "Tâm Nhan là tình cảm chân thành đời này của bản đế, bản đế liều mạng tu luyện cũng chính là muốn phá giới phục sinh Tâm Nhan, nhưng hiện tại Tâm Nhan lại bị Diệp Thần kia nhục nhã, ngươi nói bản đế làm sao giữ lý trí, làm sao tỉnh táo được!!”
“Tình cảm chân thành nhất đời!?”
Các cô nương xinh đẹp xung quanh, trong lòng dâng lên một trận mất mát.
Cho nên các nàng nguyện ý trở thành hồng nhan thiết kỵ, ít nhiều đều là có chút ái mộ đối với Long Ngạo Thiên, vốn tưởng rằng làm bạn là lời tỏ tình dài nhất, nhưng ai biết vẫn không thể thay thế vị trí của Tâm Nhan tiểu thư.
Hiện tại vì Tâm Nhan tiểu thư......
Hắn không chỉ mất đi bình tĩnh ngày xưa, còn bắt đầu trở nên nóng nảy dễ nổi giận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận