Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 447. Là Lâm huynh!!

Chương 447. Là Lâm huynh!!
“Quang Thiên, đây là chủ ý tốt của ngươi!”
Thái tử mất bình tĩnh, đem tất cả sai lầm đều đẩy cho Quang Thiên.
“Thần biết sai!”
Quang Thiên cũng không biện giải cho mình, chủ động thừa nhận sai lầm.
Dù sao ông chủ là người xây dựng quy tắc trò chơi, giảng đạo lý với bọn họ là chuyện ngu xuẩn nhất trên đời, còn không bằng chủ động gánh chịu sai lầm, bảo vệ lòng tự trọng đáng thương của ông chủ.
“Đi!”
Thái tử cũng dần dần tỉnh táo lại, biết việc này hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Hiện tại sự tình đã phát sinh, trách ai cũng vô ích, nhất định phải triệu tập nhân mã đem Thái tử phi từ trong tay Tần Phong đoạt về, làm cho người ta biết hắn không phải đầu xanh, là Tần Phong cường đoạt Thái tử phi.
Về phần giúp phụ hoàng hắn đi lãnh cơm hộp, thì chỉ có thể một lần nữa điều chỉnh kế hoạch.
Lúc này...
Xe ngựa sợ hãi đã chia năm xẻ bảy.
Công kích của Tạ Thiên, Tạ Địa đã bị Tề Tu Viễn thành công ngăn cản, Mộc Tú sợ hãi trốn ở phía sau Tề Tu Viễn không dám lộ diện.
"Hai vị còn muốn tiếp tục!?"
Tề Tu Viễn ánh mắt lạnh như băng cầm đại đao giằng co cùng hai người, cơ bắp quanh thân cũng bắt đầu dần dần bành trướng, gioosnh như một đầu hung thú đang ngủ say sắp bị đánh thức.
“Đi!”
Tạ Thiên nhìn tình thế không ổn, quyết đoán lựa chọn rời đi.
Hắn và Tạ Địa tuy rằng đều đạt tới Chuẩn Đế cảnh, nhưng bọn họ tu luyện chính là đạo ám sát, nói là một kích mất mạng, chưa bao giờ phải cùng địch nhân đấu chính diện.
Huống chi Mộc Tú sợ là sợ một chút, chiến lực cũng được kéo dài, nhưng mặc kệ nói như thế nào người ta cũng đạt tới Chuẩn Đế cảnh, chính diện ngạnh cương nhất thời hồi lâu thật đúng là không làm gì được hắn.
"Ồ!"
Tạ Địa lập tức thu hồi vũ khí, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
"Mẹ kiếp!!"
Tạ Thiên phun một câu thô lỗ, tâm muốn bóp chết Tạ Địa.
Bảo ngươi rút ngươi liền rút lui, cũng không nghĩ đến hạ đội hình, ngẫm lại đồng đội sống hay chết sao!?
“Cơ hội tốt!”
Tề Tu Viễn quyết đoán bắt lấy cơ hội này, chém ra đao khí bốn mươi thước về phía Tạ Thiên.
Ầm ầm!!
Đao khí dài bốn mươi thước hung hăng đập xuống, chải một điểm thật sâu dưới mặt đất.
"Phốc!!"
Tạ Thiên phun ra một ngụm máu tươi, bị đao khí làm bị thương.
Vốn tưởng rằng Tạ Địa nghe được động tĩnh sẽ trở về cứu hắn, nhưng kết quả hắn ngay cả đầu cũng không quay đầu lại tiếp tục chạy về phía trước.
"Mẹ kiếp!!"
Tạ Thiên không thể không kéo thân thể trọng thương một mình chạy trối chết, cũng tức giận mà đem mười tám đời của Tạ Địa thăm hỏi một lần.
Giặc cùng đường chớ đuổi!
Tề Tu Viễn không có ý đi đuổi theo, xách Mộc Tú trở về tìm Tần Phong.
“Ô ô, mạng của ta thật khổ a!”
Mộc Tú trong lòng đừng nói là có bao nhiêu ủy khuất.
Vốn tưởng rằng bị Tần Phong đánh lên Tiên Nô Pháp Ấn liền không cần lo lắng bị diệt khẩu, nhưng ai biết đối phương vẫn không chịu buông tha mà muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Lúc này ——
Tần Phong ôm Thái tử phi trong ngực, một đường nhanh chóng chạy tới hiện trường.
“Là ai khi dễ Lâm huynh ta!”
Ánh mắt Tần Phong nhìn lướt qua một vòng.
Chỉ thấy Lâm Tam đang cùng vài tên cao thủ Phiêu Miểu Cảnh đối chiến trong hư không, song phương bộc phát ra năng lượng khủng bố dẫn đến hư không kịch liệt chấn động.
“Leng keng, chúc mừng chủ túc chủ vu oan hãm hại thiên tuyển chi tử, khiến cho hắn bị người ta hiểu lầm phát sinh kịch đấu, đạt được 50 vạn điểm phản diện!"
"Đây không phải là khi dễ người thành thật sao!?"
Tần Phong lập tức mất bình tĩnh, kịch liệt lên án hệ thống vu hãm người tốt.
Hắn vừa mới lên sân khấu ngay cả chào hỏi còn chưa kịp, thì đi đâu mà vu oan hãm hại hắn a!?
“Lâm Tam, giao ra tiên tinh thì ta sẽ tha chết cho ngươi!”
Đối phương là một gã Phiêu Miểu Cảnh hét lớn một tiếng, lần thứ hai hướng về phía Lâm Tam, phát động công kích mãnh liệt.
Tuy rằng Lâm Tam được Tạo Hóa tiên cảnh che chở, cũng rung được 9 tiếng chuông tạo hóa, trở thành thần tử thượng giới, nhưng người vì tài tử, nhưng người chết vì tiền, chim chết vì ăn, tài lộc động lòng người, vẫn có người nguyện ý bí quá hóa liều một lần.
"Ách..."
Tần Phong trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Trời hôm nay thật đẹp, mây thật là xanh!
"Ta đã nói rất nhiều lần, không phải ta làm!
Lâm Tam đã không còn là Lâm Tam của ba năm trước, cả người vô cùng trầm ổn, giống như thái sơn sụp đổ trước vẫn có thể mặt không đổi sắc, cũng không có chuyện gì có thể làm cho nội tâm y dâng lên gợn sóng.
"Không phải ngươi làm, còn có thể là ai làm!?"
Đối phương rõ ràng không tin, ra tay vẫn tàn nhẫn như trước.
“Là ta làm!”
Một đạo thanh âm khiến mọi người nhao nhao nhìn lại.
Chỉ thấy Tần Phong mặc bạch y lóe sáng xuất hiện, trong ngực còn ôm Thái tử phi đứng ở hư không.
“Ngươi làm!”
Đối phương nhíu mày, đánh giá Tần Phong.
“Đúng vậy, chính là ta làm!”
Tần Phong vẻ mặt chính khí nói: "Tiên tinh đều ở chỗ ta, về sau các ngươi muốn cướp tiên tinh cứ việc tới tìm Tần Phong ta, chuyện này không có quan hệ gì tới Lâm huynh.”
“Tần huynh!!"
Lớp phòng bị của Lâm Tam phị phá vỡ, nội tâm nổi lên gợn sóng.
Vì để cho cuộc sống sau này của y không bị người đuổi giết nữa, Tần Phong cư nhiên chủ động giúp y gánh vác tất cả tội danh, kiếp này có thể kết giao với Tần huynh, thật sự là phúc khí của y…
Bạn cần đăng nhập để bình luận