Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 33. Quái Vật Tần Phong

Chương 33. Quái Vật Tần Phong
“Coi như là huynh đệ ruột thịt cùng mẹ sinh ra, chí tôn cốt nhất định sẽ không bài xích ta!?”
Tần Phong nhịn đau đến sắc mặt vặn vẹo, nhưng vẫn cắn răng kiên trì, hắn biết nếu muốn tiếp tục tồn tại trong thế giới này thì không chỉ hung ác với người khác mà còn phải hung ác với chính mình.
Nếu như một chút thống khổ này cũng không chịu được thì về sau làm sao đi chu du khắp nơi.
“Ngươi điên rồi, nào có ai lấy kiếm tự đâm mình!?”
Cuối cùng Tử Diên cũng lấy lại tinh thần trong lúc khiếp sợ, nàng vội vàng tiến lên băng bó vết thương cho Tần Phong.
Chỉ là nàng chưa kịp động thủ, thì vết thương trên người Tần Phong đã bắt đầu lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, mười phút sau liền hoàn toàn lành lặn, thậm chí không để lại sẹo.
Kể từ khi lĩnh hội được tam thập tam thiên tạo hóa quyết tầng thứ ba, khả năng tự chữa trị của Tần Phong càng ngày càng biến thái, mặc dù không dám nói là tái sinh một chi sau khi bị đứt lìa, nhưng nếu có thể tái sinh một ngón thì lại không thành vấn đề.
“Rốt cuộc ngươi là quái vật gì vậy!?”
Tử Diên kinh hãi đến mức trợn mắt hốc mồm, nội tâm thật lâu mới có thể bình tĩnh.
Một hài tử tám tuổi có thể vượt cấp khiêu chiến cũng coi như thôi, nhưng hằn còn nắm giữ những chiêu thức giết người đáng sợ như Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, Đại Uy Thiên Long, bây giờ hắn còn tự nắm giữ năng lực tự lành siêu cường.
Mẹ nó!!
Tùy tiện lấy ra một năng lực trong số đó cũng có thể khiến cho lão quái vật trong Hoang Cổ phải xấu hổ.
Nhưng bây giờ tất cả chỉ tập trung vào một người, một đứa trẻ mới lên tám tuổi, hơn nữa sau khi nhìn thấy một kiếm kinh thiên động địa của Lâm Tam vào đêm qua, có lẽ đại tranh chi thế đã thật sự tới.
Các tuyệt thế thiên kiên lần này, thực lực đều vô cùng mạnh!
“Ngươi mới là quái vật, cả nhà ngươi cũng là quái vật!”
Tần Phong hùng hùng hổ hổ mắt trợn trắng lên, bắt đầu truy tìm vết tích chạy trốn tối qua của Lâm Tam.
“Chờ ta một chút!”
Tử Diên vội vàng đuổi theo, cũng không dám một thân một mình.
Nàng nhất định phải thời thời khắc khắc đi bên cạnh Tần Phong, thuận tiện tùy thời có thể ôm đùi.
Thời gian không dài ——
Hai người tránh khỏi sự truy lùng của đệ tử Uy Hổ bang và đến trước một vách đá ở sâu trong rừng rậm, chỉ thấy trên vách đá có một vòng xoáy màu đen, giống như một lỗ đen có thể nuốt chửng mọi thứ.
“Di tích!”
Hai mặt Tần Phong tỏa sáng, trong lòng hô to chịu không được.
Hắn đã từng nghe đệ thập tổ nói về các di tích, đó là những thế giới nhỏ do các đại năng giả mở ra, bên trong chắc chắn sẽ cất giữ nhưng truyền thừa đại năng, cùng với pháp bảo của người đời trước.
Coi như không có truyền thừa cùng pháp bảo, thì bên trong cũng có thể cất giữ bảo vật dành riêng cho thiên tài.
“Đinh, chúc mừng túc chủ đã kích hoạt nhiệm vụ của nhân vật phản diện, cướp đoạt cơ duyên bảo vật của thiên tuyển chi tử, ban thưởng 1 rương hoàng kim bảo.”
“Khó trách không đi tìm ta mà lại chạy đi tìm Lâm Tam.”
Trong lòng Tần Phong không khỏi cảm khái một câu, thiên tuyển chi tử thật sự là không giảng đạo lý, quả thực là lão thiên gia đuổi theo cho cơm ăn, ngược lại nhân vật phản diện như hắn lại chỉ có thể dựa vào bản thân mà hoàn thành nhiệm vụ.
“Còn chờ cái gì, chúng ta nhanh chóng đi vào a!”
Biểu hiện của Tử Diên phấn khởi dị thường.
Nàng là nữ hiệp đi ra xông xáo giang hồ, cho nên làm gì có chuyện gặp phải di tích mà không vào.
“Hiện giờ không phải lúc!”
Tần Phong ngẩng đầu nhìn thời gian, sau đó tìm một nơi bí ẩn ngồi xếp bằng tu luyện.
Là một tên mọt sách có kinh nghiệm mười năm, hắn có thể tự tin nói, việc đi đánh phó bản với nhân vật chính là chuyện còn khó hơn vượt qua chín mươi chín thiên kiếp.
Đồng đội dễ dàng bị tế thiên mà tất cả kẻ địch đều là công cụ hình người.
Hào quang vừa mở, chẳng phân biệt được địch ta!
Tốt hơn hết là để đạn bay một hồi, dục tốc bất đạt.
“Có ý tứ gì a!?”
Tử Diên vội vàng đuổi theo hỏi thăm.
Thế nhưng Tần Phong cũng không có ý tứ hồi đáp, hắn đã bắt đầu nhập định, tiến vào trạng thái tu luyện, linh khí bốn phía cũng bắt đầu chậm rãi tràn vào trong cơ thể hắn.
Chí tôn cốt mới được cấy ghép lúc trước còn chưa xuất hiện phản ứng bài xích, những phù văn thần bí đang phun trào và di chuyển khắp cơ thể, từ đó một cỗ sức mạnh gọi là thượng thương kiếp quang thần thông được sinh ra.
“Đây chính là thần thông ẩn chứa bên trong chí tôn cốt!?”
Lần trước, trao đổi một tháng hào quang ngộ tính vẫn còn hiệu nghiệm, Tần Phong liền nhanh chóng đi cảm ngộ thượng thương kiếp quang bên trong chí tôn cốt.
Phanh!
Hư không chấn động, mênh mông như biển sức mạnh của thiên địa quét về phía Tần Phong, trước cỗ sức mạnh của thiên đại này, vạn vật trên thế gian đều lộ ra vẻ nhỏ bé.
Hô hấp của Tần Phong bắt đầu khó khăn, giống như người leo núi đang tiến về phía trước, mỗi bước tiến về phía trước đều có thể cảm nhận được áp lực gấp bội, hai chân giãy giụa, thân hình không ngừng run rẩy.
Nhưng sau đó là lĩnh ngộ sâu sắc đối với thiên địa chi lực, trong lòng lĩnh ngộ càng ngày càng rõ ràng.
“Thượng thương kiếp quang của Chí Tôn cốt mặc dù tốt nhưng ũng chỉ có thể dùng như một phương pháp phụ trợ mà thôi!”
Tần Phong cũng không có tiêu hao quá nhiều tinh lực đối với Chí Tôn Cốt, ngược lại đem tinh lực tập trung vào trùng đồng vô địch của mình.
Hiện tại bởi vì tu vi có hạn, rất nhiều năng lực của trùng đồng còn chưa được phát huy, ngoại trừ nhìn thấy bản nguyên, khai phá ra động tác phân giải và năng lực làm chậm tốc độ.
“Những thiên kiêu này ngoại trừ tu luyện thì không có chuyện gì khác để làm sao!?”
Tử Diên hai tay chống cằm ngồi khoanh chân ở bên cạnh, nàng muốn mạo hiểm đi vào di tích nhưng lại không dám, cho nên chỉ có thể ở chỗ này chờ đợi Tần Phong tỉnh lại và mang nàng đi vào.
Ục ục!!
Bụng không chịu thua kém mà kêu lên, Tử Diên lại muốn ăn gà của Tần Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận