Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 212. Lâm Muội Muội Từ Trên Trời Rơi Xuống

Chương 212. Lâm Muội Muội Từ Trên Trời Rơi Xuống
Đúng lúc này ——
Một người khác lại từ trên bầu trời rơi xuống dưới, kèm theo âm thanh đau đớn.
"A. . ."
"Đây là cái gì? Lâm muội muội từ trên bầu trời rơi xuống!?”
Tần Phong tò mò nhìn về nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy đối phương lấy tốc độ cực nhanh đập đến trước mặt hắn, thân thể cũng theo bản năng xuất thủ ngăn cản đối phương.
Bịch!
Đối phương rơi xuống, tóe lên bọt nước.
Tần Phong lấy tư thế bế công chúa tiếp được đối phương, nhìn kỹ, duyên phận tuyệt không thể tả, người rơi xuống không phải là Lâm muội muội mà là Lâm Tam.
Ở trên cao nhìn xuống, bốn mắt nhìn nhau, quần áo ướt đẫm, sương mù mờ mịt, bọt nước dần dần lên, mùi thơm tràn ngập, suối nước nóng róc rách.
"Ừm!?"
Tiểu Bạch hiếu kì nhìn hai người, cảm thấy nơi đây hẳn là nên có âm nhạc.
Thế giới lớn như thế nhưng vẫn có thể gặp ngươi
Bao nhiêu lần điên cuồng bao nhiêu ngây thơ
Cùng nhau mộng mơ….
"Tần huynh! !"
Vừa nhìn thấy Tần Phong, cả người Lâm Tâm liền cảm giác không tốt.
Từ lần trước rời xa Tần Phong, lòng tự tin của y phải nói là tràn ngập, hiện tại thật vất vả mới tìm lại được một chút lòng tự tin, làm sao nhanh như vậy đã gặp lại tên oan gia này.
"Lâm huynh! !"
Phản ứng của Tần Phong lại vừa vặn trái ngược với Lâm Tam, nhìn thấy đối phương, hắn vui đến chừng nào.
Vẫn là ánh mắt quen thuộc kia!
Vẫn là ánh mắt quen thuộc kia!
Vẫn là cảm giác quen thuộc khiến Lâm Tam khó chịu!
"Nghiệt duyên a!"
Sau khi nhìn thấy Lâm Tam, Thiên Quân và Vạn Mã liền âm thầm mặc niệm ba phút cho y.
Theo Hoa Lạc Thành mở ra cảnh cửa đi vào bí cảnh Côn Luân đến Tần gia gặp nạn trong bí cảnh Côn Luân, lại đến trận chiến tranh đoạt bảy khỏa đạo quả, cuối cùng là bí cảnh Côn Luân đóng cửa.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hai người đã liên tục gặp nhau bốn lần giữa biển người mênh mông, đồng thời đều bị Tần Phong chơi xấu hết lần này đến lần khác.
Đây không phải nghiệt duyên thì là cái gì! ?
"Tần huynh, đây là nơi nào!?”
"Ta cũng không biết rõ!"
Tần Phong nhún vai, tỏ vẻ mình cũng vừa mới tới.
Tuy nhiên, vừa rồi hắn đã quan sát kỹ mấy vị tiểu tỷ tỷ kia, phát hiện các nàng không có lỗ tai mèo, lỗ tai thỏ, đuôi hồ ly, nhìn qua thì giống 99% các tiểu tỷ tỷ mà hắn thấy trên trình duyệt.
Cho nên nói, vận khí của bọn hắn coi như không tệ, không bị truyền tống đến địa bàn của dị tộc, mà vẫn còn ở trong địa bàn của nhân tộc.
Nếu như bị truyền tống đến dị tộc, vậy tỉ lệ khai tiệc càng lớn hơn.
Đúng lúc này ——
Mấy tiểu tỷ tỷ quần áo xốc xếch vừa rời đi đã trở lại, còn mang theo một đám nam tử trẻ tuổi mặc trang phục giống nhau.
"Là ai ức hiếp sư muội ta!!"
Nam tử dẫn đầu đi đến trước suối nước nóng, phẫn nộ rống to, sóng âm trong nháy mắt xua tan sương mù của suối nước nóng, làm lộ ra Tần Phong và những người khác.
"Hắn!"
Tần Phong cùng Tiểu Bạch trăm miệng một lời, chỉ tay về phía Lâm Tam.
"Ừm!?"
Lúc này, Lâm Tam có rất nhiều dấu chấm hỏi, hoàn toàn không biết bọn hắn đang nói cái gì.
"Tốt, có gan!"
Mặt mũi của đối phương tràn đầy giận dữ, gã phóng về phía trước một bước, đứng từ trên bờ cao nhìn xuống Lâm Tam, khí tức uy nghiêm tản ra từ trong cơ thể, khiến cho suối nước nóng nổi lên từng gợn sóng.
Lời còn chưa dứt ——
Thân hình của đối phương đã hóa thành một ánh sáng, lao thẳng về phía Lâm Tam, ngón tay hơi cong lên, giống như móng vuốt rồng, trên người tản ra một tia khí tức sắc bén, cảm giác áp bách phát ra từ đầu ngón tay gã, giống như có thể xuyên thủng mọi thứ trên thế gian.
"Long Trảo Thủ!"
Lâm Tam khẽ chau mày, cũng không thể ngồi chờ chết.
Âm vang một tiếng!
Tay y xẹt qua mặt nước, ngưng tụ ra một đạo kiếm khí.
“Chỉ như vậy!”
Đối phương nhìn thấy Lâm Tam thả ra kiếm khí thì lộ nụ cười khinh miệt, năm ngón tay giống như muốn xé rách không khí, lấy tốc độ như tia chớp đụng vào kiếm khí đang mãnh liệt bay tới.
Một tiếng ầm vang!!
Công kích của đôi bên hung hăng đụng vào nhau, khiến nước nóng bắn tung tóe.
Chỉ thấy kiếm khí của Lâm Tam bị xé nát ngay tại chỗ, năm ngón tay của đối phương không hề bị tổn hại, thậm chí càng thừa thắng truy kích, lao về phía Lâm Tam, khiến cho không khí gào thét.
Ba~! Ba~! Ba~! Ba~! Ba~!
Đám người trên bờ liên tục vỗ tay hò hét, liều mạng gọi Đại sư huynh thật tuyệt.
"Lâm huynh, đừng phụ lòng tốt của người ta!”
Tần Phong đã ngồi ở một bên xem kịch, còn lấy ra hạt dưa, hoa quả.
Là người hiểu rõ Lâm Tam nhất, liếc mắt liền nhìn ra Lâm Tam hạ thủ lưu tình, nếu không người này căn bản không có khả năng thoát khỏi chiêu đầu tiên của Lâm Tam.
"Ây. . ."
Thiên Quân, Vạn Mã triệt để bó tay, trong lòng mặc niệm ba phút cho Lâm Tam.
Vừa rồi rõ ràng y không nhìn thấy được gì, nhưng hiện tại bị uộc làm việc tay chân, chân chính kẻ cầm đầu thì ở bên cạnh, vui vẻ cắn hạt dưa, ăn hoa quả.
Quen biết được lão đại của bọn hắn, đúng là phúc khí mấy đời của Lâm Tam!
"Ngươi thật dông dài!"
Lâm Tam nhịn không được hừ một tiếng, khí tức quanh thân đột nhiên tăng vọt.
Năng lượng to lớn khiến suối nước nóng nổi lên từng gợn sóng, kiếm khí sắc bén cũng lập tức ngưng tụ.
Bang một tiếng!
Chỉ thấy kiếm khí hung hăng đụng vào đối phương, mắt trần có thể thấy gợn sóng nổi lên trong ôn tuyền.
"Phốc!!"
Đối phương còn không kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, thì liền phun ra một ngụm tiên huyết rồi bay ngược ra ngoài.
"Cái gì!!"
Đám người trên bờ trợn mặt to như chuông đồng, hông thể tin được Đại sư huynh lại bại trận.
Phải biết, đại sư huynh của các nàng là tu vi Nhập Đạo ngũ trọng, trái lại Lâm Tam cũng chỉ có tu vi Nhập Đạo tứ trọng, khí tức còn có chút không ổn định, rõ ràng là vừa mới đột phá được mấy ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận