Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 516. Thiên quân vạn mã hàng thật giá thật

Chương 516. Thiên quân vạn mã hàng thật giá thật
“Tần công tử, thật lợi hại!”
Trong đôi mắt đẹp của Thái tử phi tràn đầy những ngôi sao nhỏ, mê mẩn mị lực của nam nhân này không cách nào kiềm chế được.
Không chỉ có thiên phú trấn áp vạn cổ, còn có thể nắm trong tay quyền lực ngập trời, dễ dàng có thể điều động thiên quân vạn mã tiếp ứng.
"Đây quả thực chính là luyến não!”
Hữu Dung mười phần im lặng, không nghĩ tới còn có người tin miệng rách của Tần Phong.
“Hỗn đản, giết cho trẫm, không lưu lại người sống!”
Tân đế Đại Hạ nhìn thấy bộ dáng hai người khanh khanh ta ta, nhất thời tức giận bốc lên lục quang, gào thét hạ mệnh lệnh công kích.
Hưu! Hưu! Hưu!
Tiếng phá phong vang lên, vô số mũi tên cấp tốc bắn ra.
Đây cũng không phải là tiễn vũ bình thường, là nỏ phá thiên cường nỏ của Hoàng triều Đại Hạ, đơn phát có thể tạo thành thương tổn trí mạng đối với Nguyên Đan cảnh, nếu đồng loạt bắn ra thì cho dù Quy Nhất cảnh cũng phải tránh mũi nhọn.
"Ha..."
Tề Tu Viễn rút đao hét lớn một tiếng, đao quang ngăn tiễn vũ lại.
“Lão đại, Thiên Quân tới rồi!”
“Lão đại, Vạn Mã tới rồi!”
Thiên Quân, Vạn Mã nhanh chóng lao đên, dựa vào tài nguyên Tần Phong lưu lại đã đột phá đến Nguyên Đan cảnh, không cần mượn bất kỳ đạo cụ nào là có thể bay trên không.
“Đây là thiên quân vạn mã?!"
Thái tử phi trong lòng vô lực chửi bới, hoàn toàn không giống với dự đoán.
Bất quá trong lòng tuy rằng mất mát, nhưng lại không cảm thấy thất vọng.
Bởi vì một nam nhân mạnh mẽ, có thể được thể hiện trong việc nắm giữ quyền lực, cũng có thể được phản ánh ở những nơi khác.
"Ta biết ngay!"
Hữu Dung cùng Lâm Tam không có kinh ngạc, một bộ sớm biết như thế.
Nhưng một giây sau, một màn làm cho người ta chấn động lại xuất hiện.
Chỉ thấy đường chân trời phương xa có vô số đầu người bắt đầu cuộn trào, theo bọn họ không ngừng đến gần, rốt cục thấy rõ là một đám chiến sĩ mặc khải giáp, tản mát sát ý khủng bố.
Thiên địa bởi vì bọn họ đến mà hạ nhiệt, một mặt quân kỳ đón gió tung bay, Trấn Ma quân, Bạch bào quân, Hổ Bí quân, Hắc Giáp quân, Đại Tuyết Long Kỵ...
Lúc này ——
Hữu Dung và Lâm Tam đã không còn lời nào có thể nói, thật sự bị sự phô trương của Tần Phong làm cho kinh động.
Mẹ nó!
Vốn tưởng rằng Tần Phong nói là Thiên Quân, Vạn Mã, không nghĩ tới hắn nói thật sự là thiên quân vạn mã.
Tuy rằng bọn họ biết Tần Phong là đệ tam Thánh Tử của Âm Nguyệt Hoàng triều, nhưng thật không nghĩ tới bài hàng của hắn có thể lớn đến trình độ này.
Tứ đại vương bài quân của Âm Nguyệt hoàng triều tới có chưa nói, hiện tại còn có mười vạn hắc giáp quân được xưng là Ngự Lâm quân, cùng với mấy vạn Đại Tuyết Long kỵ đồng hành.
Đội hình như thế phóng tầm mắt toàn bộ Hoang Cổ, ngoại trừ Hoàng triều Đại Hạ ra, không có thế lực nào có thể thừa nhận nhiều vó sắt vô tình chà đạp như vậy.
Cho dù Hoàng triều Đại Hạ là đệ nhất hoàng triều Hoang Cổ, cũng không dám tùy tiện đánh cuộc quốc vận đánh loại đại chiến cấp bậc này.
“Tần công tử không gạt người!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn kích động của Thái tử phi đỏ bừng, đối với nam nhân này đã không cách nào tự kiềm chế.
"Tới vừa lúc, giết cho trẫm!!"
Đỉnh đầu tân đế Đại Hạ đã xanh biếc, hạ mệnh lệnh lập tức khai chiến.
Hắn ta tuyệt đối không phải bởi vì lo lắng tự lục mà khai chiến, là cách trị quốc giữa hắn và phụ hoàng hoàn toàn bất đồng.
Quan điểm đối ngoại của phụ hoàng là vâng vâng dạ dạ, đối nội trọng quyền xuất kích, gặp phải chuyện gì đều lấy đại cục làm trọng.
Về phần các trị quốc của hắn là lấy đấu tranh cầu bình thì hòa bình tồn tại, để thỏa hiệp cầu bình thì hòa bình vong, đối mặt với đại quân Âm Nguyệt Hoàng triều cường thế mà đến, câu trả lời của hắn chính là một chữ, làm!
“Bệ hạ, ưu thế hình như không phải ở bên ta!”
Có đại thần nhìn không nổi nữa, ở một bên thấp giọng nhắc nhở.
Bởi vì Tân Đế Đại Hạ vừa mới đăng cơ, bàn bạc điều kiện với các đại thế gia còn chưa thỏa đáng, cho nên liên quân thế gia cũng không có đến trợ trận, lần này mang đến chỉ có trăm vạn hoàng gia quân trung thành với hoàng tộc.
Tuy rằng trăm vạn quân hoàng gia chiến lực rất mạnh, là quân đoàn gần với trăm vạn quân Tần gia, nhưng đối diện chính là ba phần tư đại quân tinh nhuệ của Âm Nguyệt Hoàng triều, xông lên như vậy quả thực không khác gì cầm đèn lồng đi nhà xí tìm chết.
“Một đám dung thần biết cái gì!”
Hoàng đế Đại Hạ lạnh lùng liếc đại thần một cái, không có chút ý tứ thu hồi thành mệnh.
Hiện tại các đại thế gia đều muốn vì gia tộc mình kiếm được chỗ tốt, nhất là Tần gia bởi vì ăn tiệc không được đóng gọi mang về, cư nhiên yêu cầu hoàng tộc đem thuế má của ba châu Giang Nam bồi thường cho bọn họ, càng lấy cái cớ này mà ở hoàng cung không chịu đi.
Nhưng bọn họ có thể quên mất, hắn dưới sự trợ giúp của Long Mạch đã đột phá tới đế cấp.
Một khi mở ra đại chiến đế cấp, ai cũng không cách nào chỉ lo cho thân mình.
Hắn chính là muốn buộc các đại thế gia tham chiến, triệt để chặn lại đường lui của bọn họ.
Trận chiến này hắn không thể không đánh!
“Bệ hạ, tuyệt đối không thể!!"
Các đại thần hình như nhìn thấu ý nghĩ của tân đế, vội vàng mở miệng khuyên nhủ: "Uy lực của đại đế, hủy thiên diệt địa, một khi tham chiến chắc chắn sẽ sinh linh đồ thán, đây là đại chiến diệt thế, không đến vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể ra tay a!”
“Chiến tranh nào mà không có người chết, hôm nay trẫm nhất định phải tham chiến!
Tân đế Đại Hạ nghĩ đến bánh lớn Quang Thiên vẽ cho hắn, liền lập tức như uống canh gà cả người tràn ngập lực lượng.
"Giết!!"
Trăm vạn quân hoàng gia sát thanh chấn thiên, sát khí khủng bố xông thẳng lên trời.
"Giết!!"
Âm Nguyệt Hoàng triều đối diện cũng không chịu lép vế, Bạch Khởi lão tướng quân rút yêu đao ra dẫn đầu xung phong.
Vạn Lý Lãng của Trấn Ma quân, Mộc Thâm của Hổ Bí quân, Thành Xuân Đại Tuyết Long kỵ nhao nhao hưởng ứng, chỉ huy đại quân đều thề phải ngăn chặn trăm vạn quân Hoàng tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận