Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1331 - Muốn Tần Vương kế vị



Chương 1331 - Muốn Tần Vương kế vị




“Bệ hạ!!”
Võ Lăng Thánh Chủ rốt cục nhịn không được, sắc mặt rất không tốt mà lên tiếng: "Ngươi đốt Phong Hỏa triệu chúng ta đến đây, để làm gì?"
“Không có chuyện gì?”
Tần Phong đúng lý hợp tình nói: "Chính là Lan Bảo Bảo giận trẫm, trẫm đốt lửa hiệu chọc nàng vui vẻ mà thôi.”
“Mà thôi!?”
Mọi người tuy rằng đã sớm đoán ra đáp án này, nhưng chính tai nghe vẫn khó nén lửa giận trong lòng.
Trước kia Tần Phong làm quá đáng còn chưa tính, dù sao có thể phúc trạch hậu duệ, mọi người có thể mắt nhắm mắt mở, nhưng lần này thật sự quá phận.
“Như thế nào? Các ngươi còn có ý kiến gì?”
Thanh âm của Tần Phong tuy rằng rất nhẹ, nhưng làm cho tâm tình mọi người chấn động.
Mặc kệ bọn họ nhìn Tần Phong không vừa mắt như thế nào, nhưng quả thật không có cách nào với hắn, muốn sống sót nhất định phải nuốt phần ủy khuất này xuống.
“Bệ hạ, nói đùa rồi!”
Quang Thiên vội vàng thay đổi một bộ sắc mặt nói: "Bệ hạ muốn mỹ nhân cười, đây là chuyện gia đình, nhưng bệ hạ lại để cho chúng ta tham gia, chứng minh bệ hạ cho tới bây giờ không có coi chúng ta là người ngoài, đây là vinh hạnh của chúng ta, chúng ta nào dám có ý kiến!?"
“Mẹ kiếp!!”
Mọi người nhịn không được chửi tục, bị ngôn luận của Quang Thiên làm cho kinh ngạc.
Đây quả thực chính là người ta đánh má trái ngươi, ngươi lại đem má phải đưa cho người ta quạt, sau đó còn quan tâm hỏi tay người ta có bị thương hay không.
Trình độvVô sỉ, có thể nói là đứng đầu Đại Tần!
“Tốt!”
Tam Lộng đại sư cũng khiếp sợ nói: "Khó trách Quang Thiên có thể có ba kiện thần khí, da mặt dày này bần tăng tự thẹn không bằng, nhất định phải học tập hắn mới được!”
“Đúng vậy!!”
Nhâm Hoàn đồng ý gật gật đầu, hiểu được học tập quan trọng cỡ nào.
“Ừm!!”
Tần Phong hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về phía Bạch Khởi và Vạn Lý Lãng, vẻ mặt không vui nói: "Ai bảo hai người các ngươi mang binh từ cứ điểm Bắc Cương trở về, sau này không có chiếu chỉ không thể hồi kinh, cho dù nội bộ nước Tần ta gặp nạn, các ngươi cũng không được chỉ huy cần hoàng, càng không được vứt bỏ cứ điểm Bắc Cương biết không!?"
“Tuân lệnh Tần Hoàng!”
Bạch Khởi cùng Vạn Lý Lãng có chút khó hiểu, nhưng vẫn thành thật quỳ xuống lĩnh chỉ......
“Không được chiếu lệnh không được vào kinh!?”
Hiện trường chỉ có mấy người, theo bản năng liếc mắt nhìn Tần Hạo.
Tuy rằng bọn họ không dám xác định suy nghĩ của mình có đúng hay không, nhưng luôn cảm thấy Tần Hoàng đang tạo điều kiện cho Tần Vương tạo phản.
“Đúng rồi!”
Tần Phong cảm giác độ khó vẫn có chút cao, lại mở miệng nói: "Tửu Tiên tiền bối vừa mới giải cứu trăm vạn Hắc Kỳ quân, về sau cũng do hai người các ngươi thống lĩnh, phụ trách trấn thủ cứ điểm Bắc Cương."
“Chúng thần, tuân chỉ!”
Bạch Khởi và Vạn Lý Lãng không dám dị nghị, lại ôm quyền quỳ xuống lĩnh thánh chỉ.
“Đem Hắc Kỳ quân điều tới cứ điểm Bắc Cương!?”
Toàn trường, đại lão khắp nơi đều lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, không biết Tần Phong lại muốn làm gì.
Phải biết rằng, trước kia chiến thần bắc cương chỉ dựa vào mười vạn đại quân là có thể trấn thủ cứ điểm Bắc Cương, nhưng hiện tại Tần Hoàng lại tụ tập ở cứ điểm bắc cương bốn chi đại quân tinh nhuệ với quy mô vạn Trấn Ma quân, Bạch Bào quân, Thảo Nguyên quân, cùng Hắc Kỳ quân.
“Đây là muốn cứng rắn nâng đỡ sao?!”
Giang Tuyết không nhịn được thì thào một tiếng.
Phát hiện Tần Phong thật sự yêu nhị đệ Tần Hạo, Tần Hạo không có điều kiện, lại kiên quyết tạo điều kiện cho y đăng cơ.
Không có binh thì tặng y hai vạn Tần gia quân. Không có đất liền đem tổ địa Tần gia ban cho y làm đất phong. Không có thủ hạ liền an bài thái bảo Tần gia đi theo, còn giáng chức mười tám đại học sĩ hỗ trợ. Không có thành tích thì để y chinh phạt Yêu tộc. Không có lòng dân thì tự mình làm hôn quân áp bức dân lực xây dựng cơ sở hạ tầng; Không có can đảm liền phái đại quân tinh nhuệ trong tay ra trấn thủ cứ điểm Bắc Cương.
Có thể nói hiện tại Tần Hạo thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều chiếm cứ, chỉ cần vung tay hô một tiếng là có thể lập tức đăng cơ Tần nhị thế.
“Khụ khụ!!”
Tần Phong đột nhiên ho khan, bộ dạng ta bị thương không tốt.
“Bệ hạ!!”
Đám người Mộc Tú kinh hãi, vội vàng tiến lên đỡ.
“Trẫm không sao, đều giải tán đi!”
Tần Phong suy yếu khoát tay áo, được mọi người đỡ đi vào cung.
"Nước này thả, ta đều nhìn không được!"
Lâm Tam ở một bên đều nhìn hết chỗ nói.
Tuy rằng y biết kế hoạch cụ thể của Tần Phong, nhưng thật sự không ngờ Tần Phong có thể đổ nhiều nước như vậy.
“Đây là giả bộ phải không?”
Giang Tuyết sửng sốt, cảm thấy ám chỉ quá rõ ràng.
Còn kém nói cho Tần Hạo, ca của ngươi ta hiện tại bị thương, trong nhà còn không có binh mã bảo hộ, đại đế ngoại viện cũng bị ta vừa rồi đùa giỡn qua, ngươi không cần lo lắng sẽ có người tới quấy rầy ngươi tạo phản.
“Hừ, đáng đời!”
Tần Hạo hừ một tiếng, xoay người dẫn binh sĩ đi theo.
“Hết thuốc chữa rồi!”
Giang Tuyết cảm thấy vô cùng đau đầu.
Phát hiện Tần gia có mười tâm nhãn, Tần Phong một người độc chiếm mười hai, đệ đệ Tần Hạo ngược lại thiếu hắn hai tâm nhãn, cũng biến thành thiếu thống minh như hiện tại.
Rất nhanh - -
Tần Phong liền đến A Phòng cung.
Vốn định trải nghiệm niềm vui của hôn quân, ai ngờ nửa đường lại bị Tử Diên kéo tẩm cung giao lương thực.
“Thần côn, ngươi cảm thấy sao?”
Tam Lộng đại sư nhìn Tần Hoàng, vẻ mặt khó có được nghiêm túc nói: "Khí tức bệ hạ hình như mạnh hơn trước, chỉ sợ đã đột phá Đại Đế đỉnh phong, khoảng cách ngày phi thăng thượng giới cũng càng ngày càng gần.”
“Đúng vậy!”
Mộc Tú gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.
“Có vấn đề gì sao?”
Nhâm Hoàn rất khó hiểu nói: "Bệ hạ phi thăng không phải tốt lắm sao?
“Bệ hạ phi thăng, tự nhiên thật đáng mừng!”
Mộc Tú nghiêm túc nói: "Ngươi không nhìn ra sao, bệ hạ muốn Tần vương kế vị?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận