Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1494 - Tiểu yêu tinh dính người



Chương 1494 - Tiểu yêu tinh dính người




“Cũng, cũng được?”
Đệ tử bốn phía trong nháy mắt hết chỗ nói, cảm thấy Tần Phong ít nhiều có chút không biết tốt xấu.
Nếu có người tặng bọn họ một tòa tiên sơn xa hoa như vậy, chỉ sợ đã sớm quỳ xuống hô nghĩa phụ, nhưng hắn ngược lại chẳng những không cảm tạ Tiền Đa Đa, mà còn hời hợt nói một câu cũng được.
“Hắc hắc......”
Tiền Đa Đa tuyệt không tức giận, còn hấp tấp đuổi theo.
Nhưng không đợi hắn ta leo lên Tiên Sơn, Tần Phong đã khởi động đại trận hộ sơn Thiên Cương Thất Diệu, ngăn đoàn người Tiền Đa Đa ở bên ngoài Tiên Sơn.
Ầm ầm!!
Trận pháp khởi động, phong vân biến sắc.
Chỉ thấy trên bầu trời hiện ra bảy ngôi sao chói mắt, giống như minh châu tỏa ra ánh sáng rực rỡ khảm vào trong bầu trời đêm.
Hơn nữa bảy ngôi sao này dựa theo quỹ tích vận động đặc biệt, tựa hồ có liên hệ thần bí với nhau, ánh sáng của chúng đan xen, tạo thành một tấm lưới ánh sáng cực lớn, bao phủ cả tòa Tiên Sơn ở trong đó.
Ngay sau đó bốn phía Tiên Sơn dâng lên từng tầng mây mù, giống như từng con bạch long quấn quanh ngọn núi, hình thành một bức hình đồ sộ, mơ hồ còn có thể thấy một ít ánh sáng kỳ dị lóe ra, như thể lực lượng trận pháp đang không ngừng phóng thích ra.
“Quá mức rồi!!”
Còn không phải Tiền Đa Đa mở miệng nói chuyện, đám con nuôi liền hoàn toàn nổi giận.
Ăn của cha nuôi bọn họ, uống của cha nuôi bọn họ, ở của cha nuôi bọn họ, còn ngăn cha nuôi bọn họ ở bên ngoài, phàm là người muốn mặt mũi đều làm không ra loại chuyện này.
Bất quá Tiền Đa Đa lại không tức giận, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Tiên Sơn.
Hắn ta phát hiện sau khi Tần Phong nhận được Tiên sơn giá trị hơn một trăm triệu tiên tinh cực phẩm, song phương vẫn không thể ký kết khế ước nhân quả, nói cách khác hắn ta vẫn không thể chạm vào giới hạn cao nhất.
“Tại sao lại như vậy!?”
Trong mắt Tiền Đa Đa tràn đầy mờ mịt, không biết đã phạm sai lầm ở chỗ nào.
Tuy rằng lý trí nói cho hắn biết nhanh chóng kịp thời dừng tổn hại, Tần Phong chính là cái hố trời, nhưng nghĩ lại đã cho Tần Phong mượn nhiều tiền như vậy, biết đâu cố gắng thêm chút nữa là có thể đụng tới điểm giới giạn của Tần Phong!?
Lúc này......
Tần Phong đã leo lên Tiên sơn, tiên khí nồng đậm lập tức đập vào mặt.
“Tiên khí thật nồng đậm!”
Đám nữ tử Tử Diên lập tức kinh hô lên, cảm giác rất khác so với bên ngoài.
Chỉ thấy tiên khí nồng đậm hóa thành mưa phùn, nhỏ ở trên người làm cho tinh thần người ta chấn động, gông cùm xiềng xích trong cơ thể cũng theo đó xuất hiện buông lỏng, tùy tiện hít sâu một hơi cũng có thể vượt qua một ngày khổ tu ở hạ giới.
"Thỏ ta thích nơi này!”
Tiểu Bạch vui vẻ như tùy ý chạy như điên giữa núi, thấy tiểu động vật liền cho hai cái tát để tuyên bố chủ quyền.
Ong! Ong!
Tiếng kiếm thanh thúy vang lên, dẫn tới chúng nữ nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy hai ngón tay của Tần Phong khép lại, phóng ra một kiếm khí, bút tẩu long xà khắc lên Tiên sơn ba chữ to Bạch Ngọc Kinh, xem như chính thức đặt tên cho tòa tiên sơn này.
“Bạch Ngọc Kinh, tên thật hay!”
Đôi mắt đẹp của Tiêu Cửu Nương lóe lên những vì sao nhỏ, trầm mê tài hoa của Tần Phong không thể tự kiềm chế.
"Tốt chỗ nào?”
Nguyệt Hi lập tức lại gần, cái miệng nhỏ nhắn bôi thuốc độc: "Ngươi biết xuất xứ của cái tên này, hay là biết ngụ ý, điển cố nào đó?”
“Ngươi......”
Nụ cười trên mặt Tiêu Cửu Nương lập tức biến mất, tâm tình sung sướng trong nháy mắt cũng không còn xinh đẹp nữa.
“Tốt!”
Tử Diên lấy ra khí thế của đại lão bà, mở miệng giảm bớt lúng túng: "Nơi này tổng cộng có mười tám tòa tiên phong, về sau mọi người sẽ sống ở nơi này, các ngươi tự mình chọn Tiên phong đi!”
“Có thể tự mình chọn lựa?”
Hữu Dung lập tức tỉnh táo, nhanh chân chạy về phía một tòa tiên phong cấp A.
“Hữu Dung tỷ, chờ ta một chút......”
Điềm Điềm cũng không cam lòng yếu thế, nhanh chóng đuổi theo.
Chúng nữ khác cũng nhao nhao phản ứng lại, chạy như điên về phía Tiên phong trong lòng.
“Các ngươi còn đứng đó làm gì, đi mau!”
Tiêu Cửu Nương thấy Tiểu Hương Phi và Tiểu Nhu không nhúc nhích, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trực tiếp kéo hai người đi.
Rất nhanh - -
Hiện trường cũng chỉ còn lại hai người Tần Phong và Tử Diên.
Không đợi Tần Phong kịp phản ứng phát sinh chuyện gì, mùi thơm thấm vào ruột gan liền từ sau lưng truyền đến, một đôi vòng tay ngọc mềm mại không xương cũng quấn quanh eo hắn, tiểu nương tử thẹn thùng trong nháy mắt biến thành tiểu yêu tinh dính người.
“Đây là......”
Tần Phong không khỏi sửng sốt, chưa bao giờ thấy Tử Diên chủ động như thế.
“Lần này ta không đột phá Địa Tiên, ngươi cũng đừng hòng ra khỏi cửa phòng!”
Tử Diên không cho Tần Phong cơ hội cự tuyệt, trực tiếp kéo người vào trong cung điện.
Trong khoảng thời gian này nàng đã bị Vu Lan đả kích thật sâu, phải giành giật từng giây tu luyện, ép khô mỗi một phần giá trị trên người Tần Phong mới được...
“Tử Diên Bảo Bảo, ngươi làm thật sao!”
Vẻ mặt Tần Phong không khỏi sửng sốt.
Vốn định kháng nghị một chút mình không phải là người công cụ, kết quả còn chưa mở miệng đã bị Tử Diên hôn lên, ngay sau đó người đã bị vô tình đẩy ngã, hai tay cũng bị gắt gao đè lại.
Lúc này......
Khuôn mặt Tử Diên đỏ ửng thẹn thùng.
Tuy rằng nàng cùng Tần Phong đã không phải là lần đầu tiên, nhưng mỗi lần thân mật vẫn cảm thấy ngượng ngùng như cũ.
Bất quá vừa nghĩ tới chuyệnn Vu Lan là Tiên Đế chuyển thế, chính mình mỗi lần đều lấy chênh lệch yếu ớt bại ở trong tay tiểu kỹ nữ kia, dục vọng thắng bại trong lòng lập tức chiến thắng nữ nhi gia ngượng ngùng.
"Bệ hạ, ta muốn ngươi giúp ta tu hành!”
Tử Diên gắt gao đè hai tay Tần Phong lại, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng nghiêm túc nói.
“Xong rồi!”
Tần Phong tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Biết khác với ruộng đất khô hạn mà mình chủ động cày, lần này Tử Diên chủ động canh sẽ là ruộng nước.



Bạn cần đăng nhập để bình luận