Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1137 - Uy lực của Tần hoàng



Chương 1137 - Uy lực của Tần hoàng




Đúng lúc này——
Một âm thanh uy nghiêm giống như chí cao vô thượng, vang lên: “Là ai cho ngươi tự tin, dám đến gây sự ở Võ Lăng thánh chủ!?”
"Đây là..."
Đệ tử bốn phía trong lòng chợt cả kinh, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ kinh thiên động địa chợt vang lên, lực lượng bàng bạc hùng hồn xé toạc cả hư không.
Chỉ thấy Hóa Thân của Tần Phong đi ra khỏi hư không, uy lực bàng bạc của Côn Bằng làm cho đất trời chấn động kịch liệt, ngay sau đó một thân ảnh nhỏ nhắn đi theo, cũng chính là Tửu Tiên đuổi theo Tần Phòng để đòi phòng cùng muội tử.
"Là Tần Hoàng!!"
Các đệ tử lập tức kích động, giống như thấy được đấng cứu thế.
"Tần Hoàng, sao hắn lại tới đây!?"
Đám người Võ Lăng Thánh Chủ cười khổ, không nghĩ tới Tần Phong lại tới nhanh như vậy.
Hiện tại chuyện của Lâm Uyên còn chưa được giải quyết, Tần Phong lại tới xía vào, thật sự là xui xẻo mẹ nó mở cửa cho xui xẻo, xui xẻo về đến nhà!
"Tần Hoàng!!"
Sắc mặt Lâm Uyên trong nháy mắt ngưng trọng hẳn lên, ánh mắt càng gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phong.
Bằng vào cảm giác của tiên vương cự đầu, có thể cảm nhận được rõ ràng Tần Phong khủng bố, so với trong trí nhớ của Uyên tổng trước đó, mạnh hơn rất nhiều.
“Thánh chủ tỷ tỷ!”
Tần Phong giống như không nhìn thấy Lâm Uyên, ung dung du thở dài nói: "Trẫm vẫn cho rằng ngươi là nữ thần không ăn pháo hoa nhân gian, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, ngươi cư nhiên tình nguyện mang theo các đệ tử quỳ trước mặt người này để chịu nhục, mà không nguyện ý đáp ứng thỉnh cầu thu nạp của trẫm, xem ra là trẫm xem trọng ngươi.”
"Ta..."
Võ Lăng thánh chủ dâng lên một trận nhục nhã ở trong lòng.
Tuy rằng Tần Phong không nói một chữ thô tục nào, chỉ đơn giản giải thích sự thật, nhưng làm cho nàng cảm nhận được nhục nhã trước nay chưa từng có.
“Hôn quân chỉ biết khi dễ nữ nhân!”
Tửu Tiên ở một bên nhìn thấy liền nghiến răng nghiến lợi.
Phát hiện nam nhân thích nhất là kéo phụ nữ nhà đàng hoàng xuống nước, khuyên nữ tử phong trần tòng lương.
Nhất là đem nữ thần cao cao tại thượng đánh rơi xuống thần đàn, sau đó hung hăng giẫm nát kiêu ngạo trong lòng các nàng, ở trước mặt mình mà triển lộ ra một mặt không chịu nổi nhất...
"Ai nói trẫm khi dễ nữ nhân!”
Lỗ tai Tần Phong khẽ động, lập tức vẻ mặt chính khí nói: "Trẫm chính là quân tử đứng đắn đọc thi thư nho gia, tuyệt đối sẽ không giống như một số súc sinh nào đó, làm ra chuyện dùng vũ lực bức bách nữ nhân quỳ xuống xin lỗi.”
"Ách..."
Khóe mắt Tửu Tiên không khỏi co rút, muốn hỏi thăm Tần Phong lương tâm có đau hay không.
Quân tử đứng đắn có thể làm ra chuyện cướp bạn gái người, cướp sơn cốc người, mã đạp giang hồ, diệt người cửu tộc, thiên vị đường huynh...Những chuyện này gây phẫn nộ này, ngươi không nhớ tới sao?
"Ngươi nói ai là súc sinh!?”
Sắc mặt Lâm Uyên trong nháy mắt liền lạnh xuống, nghiêm túc hoài nghi Tần Phong đang hàm chỉ mình.
“Chính là ngươi!”
Trong ánh mắt Tần Phong tràn đầy chân thành, làm bộ một người thành thật.
"Hỗn đản!!"
Hai tròng mắt Lâm Uyên đột nhiên lóe ra một tia hàn quang, quanh thân cũng bộc phát ra kiếm khí ba động khủng bố.
"Lui, lui, lui!!"
Đệ tử bốn phía đột nhiên biến đổi sắc mặt, không nghĩ tới mùi thuốc súng của hai bên lại nặng như vậy.
Hưu!!
Lâm Uyên nhanh chóng rút lợi kiếm trong tay ra, người cũng nhanh chóng biến mất.
"Thật nhanh!!"
Trong lòng các vị trưởng lão cả kinh.
Phát hiện ánh mắt mình không bắt được Lâm Uyên, thậm chí ngay cả tàn ảnh của đối phương cũng không nhìn thấy.
"Chỉ có vậy thôi!?”
Tần Phong mặt ủ mày chau đứng tại chỗ, khẽ lắc lư cổ tránh thoát công kích.
“Ngươi không tồi, có tư cách làm người hầu của bổn vương!”
Lâm Uyên không chút kinh hoảng, ngược lại lộ ra nụ cười hài lòng.
Đúng như kế hoạch ban đầu của hắn, Tần Phong hiện tại còn chưa hoàn toàn trưởng thành, hắn có thể thuần phục đối phương thành một kẻ vừa nghe lời vừa trung thành.
“Ngươi có thể sống lại, trẫm rất vui vẻ, nhưng lời ngươi nói, trẫm rất không thích!”
Trong hai mắt Tần Phong nổi lên một tia hàn quang lạnh như băng, uy lực của Côn Bằng cũng bộc phát ra.
Ầm ầm!!
Uy lực Côn Bằng giống như bài sơn đảo hải bộc phát ra khỏi cơ thể, ngay sau đó thiên địa phong vân biến sắc, hư ảnh Côn Bằng khổng lồ bao phủ toàn bộ Võ Lăng Thánh Địa.
Ô~~~
Hư ảnh Côn Bằng ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, gioosnh như tiếng cá voi trầm trầm đến từ viễn cổ.
“Uy lực của Tần hoàng khủng bộ như vậy!”
Trong mắt đám người Võ Lăng Thánh Chủ tràn đầy hoảng sợ, chỉ cảm thấy trong lòng bốc lên nỗi sợ hãi vô tận.
"Hóa thân ngoài thân!!"
Trên mặt Lâm Uyên hiện ra vẻ ngoài ý muốn, không nghĩ tới người hạ giới lại có thể luyện hóa thân ngoại hóa thân.
Nếu không phải hắn có thể nhìn thấu tuổi tác trên người Tần Phong, tuyệt đối sẽ hoài nghi đối phương giống như mình, là một vị đại lão thượng giới sống lại đến Hoang Cổ.
"Chỉ riêng TM khiêm tốn còn chưa đủ, đôi khi vẫn phải thể hiện bản thân một cách thích hợp, để ngày bình thường này tỏa sáng, tỏa sáng..."
Tần Phong nhìn tấm thần thoại mài điểm phản diện ở trước mắt, trực tiếp cho mình bảy tám buff.
“Người này quả nhiên là yêu nghiệt!”
Trên mặt Lâm Uyên không có biến hóa gì, nhưng trong lòng lại không bình tĩnh nỗi.
Đừng nhìn hắn là thiên kiêu xếp hạng thứ hai thiên tư bảng, nhưng khi ở tuổi Tần Phong, cũng chỉ lĩnh ngộ ra hai BUFF mà thôi.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy năng lượng bàng bạc vô tận từ trong cơ thể Lâm Uyên bộc phát ra ngoài, sau đó đạp hư không bay lên trời, lợi kiếm trong tay như muốn đem đè sập hư không.
Ông ông!!
Ngay sau đó tiếng kiếm chói tai kinh thiên động địa vang lên, trong hư không nhấc lên từng đạo gợn sóng đáng sợ.
"So kiếm với trẫm!!"
Ánh mắt Tần Phong lộ ra hàn quang sắc bén, trực tiếp xuất ra ma kiếm tổ truyền.
Một kiếm khai thiên môn!
Kiếm khí vô tận từ cuối thiên khung rơi xuống dưới, ẩn chứa một đạo kiếm ý cực kỳ đáng sợ, toàn bộ thiên địa cũng bắt đầu kịch liệt chấn động.
"Đây là..."
Trong lòng Lâm Uyên không khỏi cả kinh, bị ma kiếm của Tần Phong hấp dẫn.
Tuy rằng kiếp trước hắn phi thăng không lâu, nhưng cũng từng nghe qua truyền thuyết của Tà Đế cùng Phần Thiên tiên đế, trong đó bội kiếm của Tà Đế chính là một thanh ma kiếm có hắc quang quỷ dị.
Bất quá hiện tại không phải là thời điểm xác nhận ma kiếm, cần toàn lực thuần phục Tần Phong mới được.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy Lâm Uyên chém ra một kiếm làm cho hư không chấn động, ẩn chứa kiếm uy áp khí thế sơn hà vô thượng.
"Thật mạnh!!"
Tần Phong không dám khinh thường khi đối mặt với Uyên tổng, lập tức lấy mười hai thành tinh thần.
Chỉ thấy hắn nhanh chóng thêm cho mình bảy tám buff, giống như nạp hơn một ngàn khối tiền trong truyền kỳ, toàn thân trên dưới lóe ra ánh sáng năm sắc chói mắt.
"Làm sao có thể!!"
Lâm Uyên mở to hai mắt, hoàn toàn không thể bình tĩnh.
Lúc trước Tần Phong thêm bảy tám buff cũng đã đủ rồi, nhưng ai biết đó còn không phải cực hạn của hắn, bây giờ lại tiện tay thêm cho mình bảy tám buff.
Mẹ nó!!
Người tu luyện đứng đắn, ai có thể lĩnh ngộ nhiều buff như vậy?!



Bạn cần đăng nhập để bình luận