Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1713 -



Chương 1713 -




"Nhưng mà...... "
Sau khi Diệp Thần mặc sức tưởng tượng về tương lai, hắn ta không thể không đối mặt với vấn đề hiện thực.
Hiện tại hắn ta được Đại trưởng lão bổ nhiệm làm người đại diện của Tiên Minh, cũng rời khỏi Tiên Minh phụ trách tiêu diệt Minh Nguyệt Cung, nhưng Đại trưởng lão lại không an bài cho hắn ta thủ hạ nào cả, chỉ cho hắn ta một khối lệnh bài đại diện cho Tiên Minh.
Điểm chết người chính là......
Lệnh bài này không cách nào điều động đệ tử nội môn, ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không thể điều động.
“Vậy phải làm sao đây!? "
Diệp Thần lập tức đau đầu.
Đừng thấy Minh Nguyệt Cung chỉ có một Tiên Quân tọa trấn, đối với Tiên Minh thì chẳng bằng cái rắm, nhưng đối với hắn ta lại là phó bản khó khăn cấp Địa Ngục, chỉ dựa vào một mình thì căn bản không thể thông quan.
Nhưng hắn ta lại không định buông tha......
Không riêng gì vì hoàn thành khảo nghiệm của Tiên Minh đối với mình, cũng là vì không phụ kỳ vọng của Đại trưởng lão đối với mình, càng là vì chứng minh năng lực của mình với đệ tử Tiên Minh.
"Đúng rồi! "
Diệp Thần đột nhiên linh quang chợt lóe, nghĩ tới một cách.
Mặc dù lệnh bài của hắn ta không cách nào điều động đệ tử Tiên Minh, nhưng ở Đông Vực lại có rất nhiều thế lực dựa vào Tiên Minh, mình hoàn toàn có thể dựa vào thân phận người đại diện của Tiên Minh để mượn binh.
Chỉ cần trong tay hắn ta có binh mã, liền có thể khôi phục phong thái Chiến Thần ngày xưa.
Nghĩ tới đây - -
Diệp Thần lập tức đứng lên, bắt đầu đi tới thế lực gần nhất mượn binh.
Nhưng bởi vì thanh danh của hắn ta hiện tại rất xấu, lại còn là tu vi Địa Tiên sơ giai, nên không có thế lực nào nguyện ý tin tưởng hắn ta, dù hắn ta có được lệnh bài cho thấy hắn ta là người đại diện cho Tiên Minh, cũng không có thế lực nào nguyện ý cho hắn mượn binh.
"Các ngươi cứ chờ đó cho ta!"
Diệp Thần tức giận nói: "Hôm nay các ngươi không để ý tới ta, ngày mai ta sẽ cho các ngươi không với tới nổi. "
Nhưng phẫn nộ thì phẫn nộ, cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
Ngay khi Diệp Thần không biết nên đi đâu mượn binh, máy truyền tin trong lòng hắn đột nhiên vang lên, đúng là do Dịch Thiên Cơ biến mất đã lâu, không biết sinh tử gửi tới.
"Dịch tiền bối! "
Diệp Thần như thấy được cứu tinh, vội vàng mở máy truyền tin ra.
"Khụ khụ...... "
Cuộc trò chuyện giữa hai bên vừa kết nối là đã truyền đến tiếng ho khan suy yếu.
Tuy rằng Dịch Thiên Cơ vẫn sống sót khi Thiên Chu tự hủy, nhưng bản thân cũng bị thương rất nghiêm trọng, chữa thương vài tháng mới miễn cưỡng thoát khỏi tử vong.
Nhưng vì không để cho Diệp Thần thoát khỏi khống chế của mình, sau khi hắn ta thoát khỏi nguy hiểm liền lập tức liên hệ với Diệp Thần.
"Dịch tiền bối, ngài không sao chứ?"
Diệp Thần vội vàng mở miệng hỏi, sợ Dịch Thiên Cơ chịu không nổi.
"Yên tâm, ta còn chưa chết!"
Dịch Thiên Cơ rất suy yếu nói: "Ta hiện tại đang ở một nơi an toàn chữa thương, chờ ta chữa thương xong sẽ đi Tiên Minh tìm ngươi, đến lúc đó chúng ta cùng nhau xử lý Tần Phong."
"Quá tốt rồi......"
Diệp Thần giống như tiểu hài tử chịu ủy khuất, bắt đầu kể lại cảnh ngộ gần đây của mình.
"Không đúng!"
Sau khi Dịch Thiên Cơ nghe xong tình cảnh của Diệp Thần tại Tiên Minh, lập tức nghi hoặc nói: "Dựa vào thứ hạng mười bảy võ tu thiên tư bảng của ngươi, thiên phú đan đứng đầu, sao có thể không có trưởng lão nào nhận ngươi làm đồ đệ!?"
"Còn không phải là do tiện nhân Tần Phong kia!"
Diệp Thần cắn răng nghiến lợi nói: "Ta vốn định bái Thất trưởng lão làm thầy đổi tu kiếm đạo, nhưng Tần Phong lại ở một bên quấy rối, sau đó ta lại bái Ngũ trưởng lão làm sư, vẫn bị Tần Phong quấy nhiễu.”
"Cũng không đúng!"
Dịch Thiên Cơ trầm tư một hồi mới nói: "Lấy thiên phú của ngươi, cho dù có Tần Phong ở một bên quấy rối, các trưởng lão Tiên Minh cũng không thể nào thờ ơ, trong chuyện này khẳng định có bí mật gì đó không thể cho ai biết."
"Bí mật gì?"
Thanh âm Diệp Thần có chút vội vàng mở miệng hỏi, hiển nhiên là bị Tần Phong hố ra bóng ma tâm lý.
"Ta cũng không biết!"
Dịch Thiên Cơ bất đắc dĩ thở dài nói: "Hiện tại thân thể ta òn suy yếu, không thể giúp ngươi tìm ra bí mật trong đó, cho nên tự ngươi nhất định phải cẩn thận đề phòng Tần Phong."
"Dịch tiền bối, yên tâm!"
Diệp Thần nghiêm túc nói: "Ta hiện tại đại diện Tiên Minh dẹp loạn, cũng không cần lo lắng Tần Phong tính kế."
"Dẹp loạn?"
Thanh âm Dịch Thiên Cơ tràn ngập nghi hoặc, giống như bắt được manh mối gì đó.
"Đúng vậy, dẹp loạn!"
Diệp Thần không cho Dịch Thiên Cơ thời gian suy nghĩ, trực tiếp ngắt lời nói: "Ta hiện tại bên ngoài đại diện Tiên Minh dẹp loạn, nhưng bởi vì Tần Phong đã hủy thanh danh của ta, các thế lực lớn đều không muốn cho ta mượn binh, ngài có biện pháp gì hay không!?"
" Mượn binh!?"
Thanh âm Dịch Thiên Cơ càng hoang mang, không hiểu Diệp Thần vì sao phải muốn mượn binh.
Tuy rằng uy thế Tiên Minh không còn như trước, nhưng vẫn là bá chủ tuyệt đối của Đông Vực, tùy tiện có thể triệu tập đại quân mấy chục tỷ người, làm sao có thể mượn binh của các thế lực khác chứ!
Nhưng căn bản ta không hiểu, nhưng vì nguyên tắc tôn trọng, hắn ta vẫn mở miệng đáp: "Kỳ thật các thế lực lớn ở Tiên giới đều rất thực tế, thanh danh ngươi xấu, mọi người tất nhiên không muốn đùa với ngươi, nhưng nếu là ngươi có thể cho bọn hắn mang đến lợi ích thật sự, bọn hắn cũng sẽ nguyện ý chơi đùa với ngươi, mà ngươi là người đứng đầu đan tu Thiên Tư bảng, trời sinh đã mang ích lợi rất lớn."
"Đúng vậy, đan dược!"
Ánh mắt Diệp Thần lập tức sáng lên, giống như bị đả thông hai mạch Nhâm Đốc.
Giống như Tần Phong đứng đầu Khí Tu Thiên Tư Bảng, hắn ta luyện ra đan dược cũng có thể thực hiện sản xuất hàng loạt, trân quý đan dược trong mắt người khác, hắn ta có thể ăn như đường đậu.
"Không nhận đồ đệ? Đi dẹp loạn? Còn mượn binh!?"
Dịch Thiên Cơ càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, luôn cảm thấy trong đó có âm mưu gì đó.
Nhưng hắn ta hiện tại mới đi ra từ Quỷ Môn quan, thực tế không có năng lực tính quẻ, chỉ có thể dặn dò Diệp Thần một câu cẩn thận, liền vội vàng tắt máy truyền tin đi chữa thương.



Bạn cần đăng nhập để bình luận