Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 176. Là Ai Dạy Hư Nhị Đệ Của Ta??

Chương 176. Là Ai Dạy Hư Nhị Đệ Của Ta??
"Ta nhỏ hơn hắn ba tuổi, ba năm sau ta nhất định mạnh hơn hắn, nhất định mạnh hơn hắn, nhất định mạnh hơn hắn!!"
Thân thể Tần Hạo có chút run rẩy, trong lòng bắt đầu không ngừng thôi miên chính mình.
"Đứa nhỏ này. . ."
Hư ảnh lão gia gia đau lòng mà nhìn Tần Hạo, thực tế không muốn nói cho y biết, hiện thực tàn khốc đến nhường nào.
Vị ca ca này của y đã thoát khỏi phạm trù con người, mỗi một hạng năng lực đều có thể đúc thành một vị cường giả tuyệt thế danh truyền thiên cổ, nhưng tất cả các năng lực này lại hội tụ trên cùng một con người.
Nếu một người bình thường sở hữu nhiều năng lực như vậy, hắn sẽ bị hỗn tạp, không tinh mà biến thành phế vật. Nhưng với Tần Phong, hắn không chỉ khống chế được nhiều năng lực mà mỗi một hạng năng lực hắn đều nắm giữ rất tốt, thần cấp võ kỹ cũng đạt đến cảnh giới viên mãn.
Tuy nhiên đứa trẻ này còn nhỏ, việc để y sống trong mộng cũng khá tốt.
Hư ảnh lão gia gia khích lệ nói: "Không sai, ngươi làm được, chỉ cần ngươi. . . Cái này, cái kia, tóm lại ngươi nhất định được."
"Đúng, ta làm được!!"
Tần Hạo uống xong chén canh gà này, cả người giống như điên cuồng.
Hưu một tiếng!!
Chỉ thấy toàn thân Tần Hạo bao phủ lôi quang màu tím, giống như tia chớp mà lao về phía bảy khỏa đạo quả.
"Ngọa tào!!"
Hư ảnh lão gia gia lập tức phun tục.
Không biết là do lần này mình đã rót nhiều canh gà, hay là do đầu óc của đứa nhỏ này bị lừa đá, y vẫn dám đối mặt với hiện thực tàn khốc này.
“Đinh, phát hiện thiên tuyển chi tử cấp thần thoại đang cấp tốc tiếp cận!!”
"Cấp thần thoại!?”
Sắc mặt Tần Phong hơi sững sờ, nhìn thấy bên cạnh dòng sông kiếm khí là một thân ảnh màu tím, y đang dùng tộc độ cực nhanh, đi vòng về phía bảy khỏa Đạo Quả sau lưng hắn.
"Cái đó là. . . Nhị đệ!?"
Thân thể Tần Phong hơi run lên, không ngờ tiểu gia hỏa này lớn như vậy.
Đồng thời, hắn cũng cảm thấy có chút nghi hoặc, nếu là hắn nhớ không lầm, đẳng cấp của nhị đệ phải là Sử Thi mới đúng, nhưng tại sao hiện tại đã biến thành cấp Thần Thoại.
Chẳng lẽ sau nhiều biến cố từ khoét xương, từ hôn, cho nên đẳng cấp liền thay đổi!?
“Mặc kệ, tiểu gia hỏa khỏe mạnh là tốt!”
Tần Phong có chút xuất thần nhìn về phía Tần Hạo, nhớ khi còn bé, tiểu gia hỏa này còn đi theo phía sau mông hắn, luôn miệng gọi ca ca.
Chờ chút!!
Ta TM đang suy nghĩ gì vậy!?
Tần Phong giật mình, chỉ cảm thấy toàn thân ứa ra mồ hôi lạnh.
Mọi người đều biết, hồi tưởng lại khung cảnh ấm áp thời thơ ấu là điều kiện tiên quyết để đưa tiễn trùm phản diện, huống chi tỷ lệ đi đầu thai của thân nhân nhị đệ lúc còn cấp sử thi đã cao như vậy, hiện tại y lại tiến hóa thành cấp thần thoại.
Không thể trêu vào, không thể trêu vào!!
Nháy mắt, Tần Hạo đã vọt tới trước đạo quả, lòng bàn tay hóa thành lôi đao, toàn lực chém đứt một khỏa, bắt lấy đạo quả rơi xuống thì lần nữa hóa thành lôi điện nhanh chóng rời khỏi hiện trường, động tác liền một mạch, không mang theo một chút do dự nào.
“Mẹ nó đây không phải là hành vi của lão lục sao!”
Tần Phong liền không vui vẻ.
Đến cùng là tên vương bát đản nào, dạy hư nhị đệ hắn.
Một đứa bé từ nhỏ đã rất đơn thuần, nhưng hiện tại lại biến thành lão lục vô sỉ, thế mà thừa dịp thân ca ca đánh nhau với người khác, thừa cơ chạy tới chặt xuống một khỏa đạo quả rồi bỏ chạy.
Khẳng định là không phải học theo hắn, từ khi hắn khôi phục ý thức, lại tính cả thời gian ở trong bụng mẹ, hai người cũng chỉ ở chung được có tám năm, thời gian tám năm không đủ để dạy hư một người.
Lúc này ——
Tiểu Bạch đang ngồi ở trên bờ vai Tần Phong, vừa ăn cà rốt, vừa hồi ức lại thời gian bảy năm chung sống với Tần Phong.
"Ta cướp được!!"
Tần Hạo kích động đến tim đập thình thịch, y phát hiện ca ca của mình cũng không phải là bách chiến bách thắng.
Lần này đoạt thức ăn trước miệng cọp, đã giúp y tăng cường lòng tự tin, y rất muốn hô to một tiếng, ca ca ngu xuẩn của ta, ta sẽ tự tay đánh bại ngươi.
"Thế mà thành công!"
Hư ảnh lão gia gia thần sắc có chút kinh ngạc, luôn cảm thấy Tần Phong là đang cố ý đổ nước.
Cho dù lúc này hắn thi triển Đại Hà Kiếm Quyết, thùi với trình độ yêu nghiệt của hắn, nhất định có khả năng ngăn cản Tần Hạo, nhưng tại sao cuối cùng hắn lại không ra tay, là bởi vì áy náy chuyện khoét xương năm đó, hay có một số lý do khác đằng sau việc khoét xương này.
"Hệ thống, ta sẽ không tấn công hắn!”
Tần Phong nhìn nhị đệ đang rời đi, bắt đầu điên cuồng ám chỉ hệ thống.
Kia là bạn chí cốt, người thân, huynh đệ tay chân của ta…
Hệ thống không cho thêm tiền, chỉ cho mấy nhiệm vụ.
Nhiệm vụ lựa chọn cấp sử thi: Ba, uy áp quần hùng, lấy sức một mình trấn áp thiên tuyển chi tử, thiên tuyển chi nữ, thiên mệnh trùm phản diện, độ hoàn thành nhiêmh vụ là 25%.
"Ngươi không nói đúng không? Ta cũng không nói!" Tần Phong thu hồi ánh mắt, xem ai nấu qua được ai.
"Động thủ!!"
Mắt thấy Tần Hạo thành công, mấy thế lực đang mai phục xung quanh cũng nhao nhao bắt chước Tần Hạo đi đường vòng, hướng về phía đạo quả.
“Liều với Tần Phong ta, các ngươi có thực lực này sao!?"
Tần Phong mở ra trọng đồng, tỏa ra ngoạn ý tử quang, biểu thị vừa rồi bản thân chỉ thả một mồi nước mà thôi.
Âm Dương Nhị Khí thần quang!
Trên bầu trời trong nháy mắt ảm đạm xuống, từng đôi mắt to lớn xuất hiện.
Hưu! Hưu! Hưu!
Những tia sáng phóng ra từ trong đôi mắt, giống như laser quét ngang mặt đất.
"Không tốt, là trọng đồng, lui, lui, lui. . ."
Đám người đang có ý đồ đi đường vòng đều hốt hoảng mà kêu to, trong lòng cũng không khỏi mắng chửi Tần Phong là tên quái vật có tiêu chuẩn kép.
Dựa vào cái gì vừa rồi đứa bé kia là lão lục đoạt đạo quả ngươi không dùng trọng đồng bắn y, còn trơ mắt nhìn y cầm đi một khỏa đạo quả, nhưng đợi đến lúc bọn hắn làm lão lục thì liền dùng trọng đồng bắn bọn hắn, đều là hành vi lão lạo nhưng tại sao lại đối đãi khác nhau như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận