Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1292 - Tháo gỡ gông xiềng thiên đạo



Chương 1292 - Tháo gỡ gông xiềng thiên đạo




“Luyện, luyện chế Tiên Sơn!?”
Vẻ mặt Lâm Tam lập tức đanh lại, hận không thể cho mình một cái tát.
Không có việc gì lại giả bộ cứng rắn trước mặt tên biến thái này!!
Thương Thiên Bá thể của hắn có năng lực nhanh chóng khôi phục, nhưng mình lại không có loại thể chất nghịch thiên này.
“Bổn vương cảm thấy không nên quấy rầy bọn họ!”
Tần Hạo vốn định tiến lên chất vấn, có coi mình là huynh đệ hay không.
Nhưng vừa nghe Tần Phong muốn luyện chế Tiên Sơn, trong lòng lập tức hoảng loạn.
Dù sao so với Lâm Tam đỉnh lôi kiếp, hắn không chỉ bị bắt đi đỉnh lôi kiếp, cuối cùng còn bị kéo đi lấy mấy cân máu.
“Thời gian cấp bách!”
Tần Phong một tay bắt lấy nhị đệ muốn chạy trốn, ngay sau đó liền đứng ở điểm cao đạo đức nói: "Hiện tại chúng ta đã đắc tội với thiên đạo, lại càng chém đi một phần pháp tắc, cho nên bên trên sẽ đến trả thù nhân tộc ta bất cứ lúc nào, các ngươi cũng không muốn Hoang Cổ sinh linh đồ thán đúng không?”
“Ta......”
Lâm Tam và Tần Hạo há miệng.
Muốn phản bác lại không tìm được cớ, chỉ có thể mặc cho Tần Phong bắt cóc đạo đức.
Lúc này......
Năng lượng gió lốc đã dần dần bình lặng lại, mặt trời cũng chậm rãi mọc lên từ đường chân trời.
“Chúng ta còn sống?”
Dân chúng thành Đông Kinh có chút hoảng hốt, không thể tin được chính mình còn có thể sống sót.
Vốn tưởng rằng tối hôm qua chỉ đơn giản là bắt giữ phản tặc, chiến đấu rất nhanh sẽ kết thúc, ai biết bọn họ cuối cùng cư nhiên tận mắt chứng kiến Nhân Hoàng khai chiến cùng Thiên Đạo.
Nếu không có ba tòa Tiên Sơn ngăn cản dư âm chiến đấu, thì chỉ sợ lúc này bọn họ ngay cả thi thể cũng không nhìn thấy.
Mà ngay khi mọi người hoảng hốt chưa kịp hoàn hồn thì có người đột nhiên lớn tiếng kinh hô lên.
“Cảm giác được không? Thân thể giống như trở nên thoải mái hơn!”
Quả thật trở nên thoải mái, thật giống như gông xiềng trên người bị cởi bỏ!
"Loại cảm giác này quá tuyệt vời, đột phá tu vi dễ dàng hơn so với trước, ta cảm giác ta có thể đột phá đến Đại Đế!"
"Là do trói buộc của thiên đạo, Tần Hoàng đã vì nhân tộc thành công chứng đạo, từ nay về sau ta Nhân tộc sẽ không bị thiên đạo áp chế cùng trói buộc!”
“Tần Hoàng nói không sai, kiếm này qua đi, Nhân tộc đại hưng!”
“………”
Dân chúng thành Đông Kinh lập tức sôi trào, sau đó toàn bộ Hoang Cổ cũng sôi trào lên.
“Đế vương đứng đầu thiên cổ là như thế nào?”
Các đại đế ngẩng đầu nhìn về phía Tần Phong, dường như tìm được đáp án trong lòng.
Tuy rằng sau khi Tần Hoàng đăng cơ háo sắc tàn bạo, sưu cao thuế nặng, hiếu chiến kiêu ngạo, xa hoa lãng phí vô độ, nhưng không thể phủ nhận hắn quả thật mang đến sự tin trước nay chưa từng có của toàn thế dân tộc, càng mang đến cho một dân tộc cảm giác khâm phục cùng tự hào.
“Cuối cùng hắn vẫn đi tới một bước này!”
Võ Lăng Thánh Chủ xuất thần nhìn về phía Tần Phong, nhớ tới mấy vị trưởng lão đánh giá hắn.
Nếu như hắn làm hôn quân đêm xuân ngắn ngủi, mặt trời lên cao thì chắc chắn sẽ trở thành một đời minh quân điển hình mà thế nhân ca tụng, nhưng nếu hắn dốc lòng làm thánh quân, thế nhân sẽ vì hắn mà thừa nhận cực khổ vô tận.
Mà sự thật cũng chứng minh, Tần Phong lựa chọn làm Thánh Quân.
Trước khi phi thăng, hắn dốc lòng vượt qua các đời đế vương, không chỉ vô tình áp bức dân lực, càng cường thế trấn áp tất cả thanh âm phản đối, cho dù bị thế nhân phỉ nhổ cũng không tiếc.
"Hô hô!"
Tử Diên thở ra một hơi thật dài, nắm đấm nhỏ cũng buông lỏng ra.
“Thành công rồi, thành công rồi!”
Phong Hoa Tuyết Nguyệt kích động nhảy lên, còn ôm nhau.
“Bệ hạ, thành công rồi!”
Tiểu Hương Phi liều mạng khắc chế chính mình, nhưng thân thể vẫn run rẩy lợi hại.
Không chỉ vì Tần Hoàng trảm thiên chứng đạo mà còn vì cởi bỏ xiềng xích thiên đạo trên người nàng, tạo cơ hội cho nàng có thể bồi Tần hoàng, cùng nhau phi thăng.
“Đồng tôn với thiên địa, khí phách của Tần hoàng quá lớn!”
Hữu Dung nhìn Đại Ma Vương, cảm giác tim đập lợi hại.
Tuy rằng nàng biết Đại Ma Vương là một tra nam, nhưng ai có thể cự tuyệt một Đại Ma Vương có thể ngọt có thể mặn có thể ôn nhu, có thể mạnh có thể mềm có thể bá đạo này làm tướng công đâu!
“Trảm thiên chứng đạo!”
Tâm Nhan tiểu thư cũng bồi hồi nhìn Tần Phong, cảm giác trên người tản mát ra một loại hấp dẫn trí mạng.
Mặc kệ nàng khắc chế chính mình như thế nào, cho dù dùng tam cương ngũ thường đến trói buộc chính mình, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản trên người Tần Phong tản mát ra hấp dẫn trí mạng, hận không thể lập tức xông lên bổ nhào hôn môi.
Ầm ầm!!
Hư không đột nhiên chấn động kịch liệt, dọa mọi người nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Tần Phong nghiêm túc đứng ở hư không, giơ tay thi triển thần thông vô thượng của mình, cư nhiên có thể bắt lấy Thái Bạch Tiên Sơn ở cách đó mấy vạn dặm.
Đệ tử bên trên đều lộ ra biểu tình hoảng sợ, không biết tại sao lại đi tới nơi này.
“Hắn muốn làm gì?”
Toàn trường, Đại Đế lập tức kinh hô: "Không phải là muốn đem Thái Bạch Tiên Sơn luyện thành tòa Tiên Sơn thứ tư chứ?"
Ầm ầm!!
Hư không lại truyền đến một trận chấn động kịch liệt, chỉ thấy một tòa thành trì ltrống rỗng xuất hiện.
Nó không giống loại thành trì mới trùng tu như thành Đông Kinh, thành này lộ ra một cỗ khí tức tang thương kéo dài qua vạn cổ, bên trên cũng có một đám người lộ ra thần tình hoảng sợ.
“Thành này nhìn quen lắm hả?”
Giang Vô Song cũng đi tới hiện trường, nhìn thấy thành này thì không khỏi sửng sốt.
“Đương nhiên nhìn quen rồi!”
Giang Tuyết tức giận nói: "Đây là Vô Song Thành của chúng ta!
“Vô Song Thành!”
Giang Vô Song lập tức sợ hãi kêu lên một tiếng, sau đó vẻ mặt sốt ruột nói: "Tần Hoàng đem Vô Song Thành tới đây làm gì, hắn muốn diệt Vô Song Thành chúng ta sao?”
“Hẳn là luyện chế tòa Tiên Sơn thứ năm!”
Giang Tuyết rất là đau đầu nói: "Ngàn tính vạn tính ta lại không tính tới, sau khi Tần Hoàng đánh chủ ý lên ba đại thánh đại, nhưng đồng thời cũng chú ý đến Vô Song thành của chúng ta.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận