Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1178 - Phương Trường đánh tới



Chương 1178 - Phương Trường đánh tới




"Cẩn thận!!"
Tần Phong tìm đúng cơ hội xông về phía Tửu Tiên, dùng thân thể giúp nàng ngăn cản dư ba công kích.
“Ngươi vẫn quan tâm ta!”
Tửu Tiên mừng rỡ như điên, nói, "Ngươi vừa rồi đều là đang lừa gạt ta đúng không? Người ngươi thích vẫn là ta?”
“Ta, ta quả thật lừa gạt ngươi!”
Tần Phong giống như bị người vạch trần tâm tư, vẻ mặt thống khổ nói: "Ta không chỉ thích Tần Hoàng, trong lòng còn không quên được ngươi, ta vừa không muốn vứt bỏ ngươi, lại muốn ở cùng một chỗ với Tần Hoàng.”
"Ngươi..."
Tửu Tiên vừa mừng vừa giận.
Vui tự nhiên là trong lòng Tiếu Bách Hợp có nàng, tức giận chính là trong lòng nàng còn có một nam nhân.
“Tiên tiên, buông tay đi!”
Tần Phong vẫn như trước, lộ ra vẻ mặt thống khổ nói: "Tuy rằng trong lòng ta không quên được ngươi, nhưng giữa ngươi và Tần Hoàng, ta vẫn sẽ không chút do dự lựa chọn Tần Hoàng.”
“Ta không tin, ta không tin!”
Tửu Tiên đột nhiên không khống chế được cảm xúc nói: "Có phải Tần Phong kia đã sử dụng thủ đoạn gì với ngươi hay không, cho nên mới khiến ngươi biến thành bộ dáng này..."
Bộp!!
Tần Phong giơ tay lên tát một cái, để cho cả căn phòng trong nháy mắt an tĩnh lại.
"Ngươi, ngươi đánh ta!?"
Tửu Tiên khó có thể tin mà che mặt xinh đẹp, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng.
“Đúng vậy, ta đánh ngươi!”
Tần Phong phẫn nộ nói: "Ngươi có hiểu Tần Hoàng không? Ngươi có biết sự vĩ đại của Tần Hoàng không? Ngươi có biết bá nghiệp hoành tráng của Tần hoàng không? Tại sao ngươi dám phỉ báng Tần Hoàng!?”
“Ta, ta sai rồi!”
Tửu Tiên không khóc không nháo, mà là hèn mọn cầu xin nói: "Ngươi đừng tức giận được không, ta về sau sẽ không bao giờ nói xấu Tần Hoàng nữa.”
“CMN, như vậy cũng được!?”
Tần Phong kinh hãi đứng tại chỗ, trong lòng muốn hô to đúng là trâu bò.
Tuy rằng trước kia hắn từng nghe qua Tiếu Bách Hợp rất biết trêu chọc muội tử, nhưng không nghĩ tới nàng ta có thể trêu chọc đến trình độ này, làm cho hắn thoáng cái liền cảm nhận được áp lực.
Ầm ầm!!
Trong hư không lại truyền đến một tiếng nổ vang, ngay sau đó khí lãng nóng rực chợt kéo đến.
Chỉ thấy ngọn lửa hừng hực thiêu đốt như cự long quay cuồng, cảm giác sợ hãi tràn ngập trong lòng mọi người, sau đó liền đem bốn phía mặt đất hóa thành một mảnh đất cháy.
"Phật ma kim thân, hiện!!"
Phương Trường nhịn không được hét lớn một tiếng, ngay sau đó hai tay khép mạnh lại.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy khí thế quanh người Phương Trường bắt đầu tăng vọt, ma khí cùng Phật quang bắt đầu đan xen cùng một chỗ.
Ngay sau đó hư ảnh trăm trượng xuất hiện ở phía sau y, một bên là mặt ác ma âm trầm đáng sợ, một bên là mặt Phật tổ trang trọng uy nghiêm.
"Không tốt!!"
Lâm gia lão tổ không khỏi biến đổi sắc mặt, vội vàng khống chế hỏa long công kích Phương Trường.
"Đi chết cho ta!!"
Trong ánh mắt Phương Trường lộ ra thâm sâu, giống như ma quân vô kiên bất tồi. (Không có gì vững chắc mà không phá nổi, chỉ sức mạnh vô địch.)
Ầm ầm!!
Công kích của song phương lại đùng đùng va chạm, nhấc lên một đạo năng lượng phong bạo khủng bố.
"Phốc!!"
Song phương đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi, thân hình cũng lui ra sau vài bước.
"Chúng ta đi!"
Phương Trường biết mình không làm gì được đối phương, chỉ có thể không cam lòng hạ lệnh rút lui.
"Nhìn Lam Ngân Triền Nhiễu của ta!!"
Đường Xuyên đột nhiên hét lớn một tiếng, sử dụng tuyệt chiêu của mình.
Chỉ thấy một gốc dây leo màu lam đột nhiên xuất hiện, gắt gao bao lấy đệ tử Lâm gia bao, ngay sau đó liền theo đại quân chậm rãi rời đi.
"Không phải chứ!?"
Trong mắt Tần Phong nổi lên một tia ngoài ý muốn, không thể tin được người trước mắt là Phương Trường.
Phải biết rằng, thiên tuyển chi tử vượt cấp khiêu chiến cũng đơn giản như uống nước, cho dù vượt một đại cảnh giới cũng không có chút áp lực nào.
Nhưng lúc này Phương trưởng rõ ràng đã đột phá tới Đại Đế sơ giai, đối mặt với Đại Đế đỉnh phong là Lâm gia lão tổ, lại càng là một luyện đan sư không am hiểu chiến đấu, cuối cùng lại lựa chọn mang theo đại quân rút lui.
Không chỉ làm mất mặt thiên tuyển chi tử, mà còn ném sách quyền uy của thiên tuyển chi tử!
“Van cầu ngươi, không nên rời khỏi ta!”
Tửu Tiên thấy Tần Phong không để ý tới mình, nước mắt bắt đầu rơi xuống.
Càng gắt gao nắm lấy tay Tần Phong, giống như một chó con bị chủ nhân vứt bỏ.
"Ai, ngươi cần gì phải làm thế!?"
Tần Phong thản nhiên thở dài, nói: "Tình yêu của hai người chúng ta tuyệt đối không có khả năng, tuy nhiên tình yêu của ba người ngược lại vừa vặn, nếu không ngươi cũng thử suy nghĩ một chút!?”
"Tình yêu của ba người!?"
Tửu Tiên bị khiếp sợ mà liên tục lui vài bước.
Nàng thật sự là không thể tin được, Tiếu Bách Hợp có thể nói ra loại lời này, không chỉ tự mình nguyện ý làm tiểu thiếp của Tần Hoàng, cư nhiên còn nguyện ý giao nữ nhân của mình, đóng gói đưa cho Tần Hoàng...
“Ngươi thật ích kỷ, căn bản không yêu ta!”
Tần Phong lộ ra vẻ mặt bi thương, bắt đầu bắt cóc đạo đức.
"Ta yêu ngươi, ta thật sự yêu ngươi!"
Giọng nói của Tửu Tiên vô cùng gấp gáp, khẩn trương muốn chứng minh chính mình.
“Ngươi nói cái này là yêu ta?”
Tần Phong bi thương tự giễu: "Tình yêu chân chính là phu quân bán nhà ủng hộ mình đi xem buổi hòa nhạc, là phụ thân lấy tiền cứu mạng trả tiền cho thanh xuân của ta, nếu ngươi thật lòng yêu ta, thì sẽ không quan tâm đến tình yêu của ba người, cũng sẽ không quan tâm mình phải ngủ cùng Tần Hoàng, người có tâm thì không cần dạy, người vô tâm có dạy cũng không được.”
"Ngươi..."
Tuy rằng Tửu Tiên nghe không hiểu, nhưng nội tâm vẫn bị chấn động mạnh mẽ.
Nàng khiếp sợ mà không ngừng lui về phía sau, tam quan từ nhỏ thành lập cũng bắt đầu dần dần sụp đổ.
“Loại nữ nhân như ngươi thật ích kỷ, đúng là đầu tôm!”
Tần Phong bi phẫn phất tay áo rời khỏi trà lâu, một bộ biểu tình cuối cùng vẫn là ta gánh vác tất cả.
"Bách Hợp, ngươi đừng đi!”
Tửu Tiên thấy Tần Phong muốn rời đi, vội vàng đuổi theo muốn giữ lại.
Chỉ là chờ sau khi nàng đuổi theo trà lâu, sớm đã không còn thấy thân ảnh của Tiếu Bách Hợp, mà chỉ có thể nghe được bên tai truyền đến thanh âm bi phẫn của Tần Phong.
"Ngươi suy nghĩ thật kỹ, ngươi rốt cuộc sai ở chỗ nào!?"
"Ta sai ở đâu!?"
Tửu Tiên luống cuống tay chân hoàn toàn không biết mình sai ở nơi nào.
Bất quá hiện tại những thứ này cũng không quan trọng, nàng thật vất vả mới nhìn thấy Tiếu Bách Hợp mà mình ngày đêm tâm niệm, tuyệt đối không thể để cho nàng ta rời khỏi mình như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận