Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 409. Ngả bài

Chương 409. Ngả bài
"Tần Phong!!"
Giọng nói của Vu Lan từ bên ngoài trướng truyền vào, “Ngươi đã tỉnh chưa? Bạch lão tướng quân gọi ngươi đến đại quân doanh để họp, thương thảo ứng phó với một số tình huống bất ngờ.”
Roẹt!
Tần Phong quả quyết xé rách quần áo, lộ ra cơ ngực vững chắc, sau đó lấy thùng nước ở bên cạnh dội lên cơ thể.
Hôm nay không chỉ xé rách áo mà còn làm ướt thân để dụ dỗ.
"Ô ô. . ."
Vu Lan nghe thấy tiếng nước trong quân trướng thì hiếu kì mà ôm Tiểu Bạch đi tới.
Vừa mới tiến tới thì đã thấy một màn khiến người ta đỏ mặt thót tim, dáng người cao lớn đẹp trai, thân thể cường tráng, cơ bắp nở nang, dáng vóc rắn chắc, cao lớn, tràn ngập sức mạnh, đang lóe lên dưới dòng nước.
Nhất là lúc Tần Phong hất đầu, giọt nước bắn tung tóe, khiến nàng chỉ cảm thấy hốc mũi nóng lên.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ dùng sắc dụ thiên tuyển chi nữ thành công, thu hoạch được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Muốn nhìn thì có thể quang minh chính ban đêm tới cửa tìm ta, không cần nhìn lén!"
Tần Phong mặc xong một cái áo trắng, rồi xoay người đi tới trước mặt Vu Lan.
"Ai nhìn lén ngươi!"
Vu Lan rốt cục hoàn hồn, lập tức giảo biện.
"Có đúng không!?"
Tần Phong đưa tay nhẹ nhàng giúp nàng lau đi máu mũi, sau đó nở một nụ cười ý vị thâm trường rồi mới rời đi.
“Làm sao lại chảy máu mũi? Thật là mất mặt quá!”
Khuôn mặt nhỏ của Vu Lan đỏ bừng giống như muốn nhỏ ra máu, lúng túng đến cực điểm.
Sau khi Tần Phong rời đi, nàng liền liều mạng nhào nặn Tiểu Bạch để phát tiết cảm xúc.
“Đã nói rồi, không được đối xử với thỏ ta như thế!!”
Tiểu Bạch phát ra tiếng kháng nghị mãnh liệt, tiếp tục lấy ra cuốn số nhỏ của mình.
Năm nào tháng nào, Tần Phong đùa giỡn Vu Lan, khiến thỏ ta tiếp nhận nỗi đau mà tuổi này không nên có, cần đền bù 100 củ cà rốt.
Rất nhanh ——
Tần Phong đi tới đại doanh.
Trước sa bàn không chỉ có Bạch Khởi mà còn có Vạn Lý Lãng, Thành Xuân và Mộc Thâm.
"Bái kiến Thánh Tử!"
Vạn Lý Lãng, Thành Xuân, Mộc Thâm ba người nhìn thấy Tần Phong thì vội tiến lên, một chân quỳ xuống để hành lễ.
“Mọi người đang mang giáp, cho nên không cần hành đại lễ!”
Bạch Khởi chắp tay về hướng Tần Phong, ra hiện cho ba người đứng lên.
Chỉ là ba người không có ý định nghe theo mệnh lệnh của ông ta, bọn họ cứ lẳng lặng quỳ ở trước mặt Tần Phong.
“Tình huống gì đây!?”
Nụ cười trên mặt Bạch Khởi dần dần biến mất, đột nhiên trong lòng có dự cảm không tốt.
"Đều đứng lên đi!"
Tần Phong cũng không giả vờ, mà trực tiếp ngã bài, hắn ngã lưng lên ghế nguyên soái của Bạch Khởi, khẽ cười nói: "Lão tướng quân là người thông minh, người thông minh nên làm chuyện thông minh…”
"Rõ!"
Thành Xuân, Mộc Thâm, Vạn Lý Lãng đứng dậy, đi đến đứng bên cạnh người Tần Phong.
"Làm sao có thể!!"
Con mắt của Bạch Khởi trừng lớn giống như là chuông đồng, ông ta bị chấn kinh bởi một màn trước mắt.
Ông ta biết Tần Phong là kiểu người hay giả vờ giả vịt, có thể thu mua lòng người, nhưng ông ta thật sự không ngờ hắn có thể thu phục được ba vị tướng quân này.
Vạn Lý Lãng là ai!?
Thống soái của trăm vạn Trấn Ma quân, đại tướng tâm phúc của Lục Đạo Đế Quân, là người nối nghiệp tương lai của ông ta, nhân vật lĩnh quân tương lai của Âm Nguyệt hoàng triều.
Chỉ mới gặp mặt Tần Phong ở Vạn Ma tháp, nhưng làm sao có thể dẽ dàng bị hắn thu phục như vậy!?
Còn có Mộc Thâm!!
Hậu duệ của danh môn Âm Nguyệt hoàng triều, thế hệ trung với Lục Đạo Đế Quân, từ nhỏ đã thống lĩnh hắc giáp Cấm vệ quân và thị vệ bên cạnh Lục Đạo Đế Quân, hiện tại đã trở thành thống soái của trăm vạn Hổ Bí quân, tương lai rạng ngời.
Nhưng bây giờ hắn thế mà cũng tìm Tần Phong để nương tựa!
Tuy nhiên điều khó tin nhất chính là Thành Xuân, cái tên do Tần Phong ban cho.
Hắn là thống soái của Đại Tuyết Long kỵ, tử sĩ do Lục Đạo Đế Quân dùng bí pháp bồi dưỡng ra, căn bản không có tình cảm của nhân loại.
Tần Phong thế mà có thu phục được loại người này, rốt cuộc thì hắn có mị lực gì đây!?
Tuy nhiên không cần biết Tần Phong có mị lực gì, nhưng nếu hôm nay hắn đã dám ngã bài thì liền mang ý nghĩa ăn chắc.
Giống như trước đó đã nghĩ, một khi ông ta xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì người chỉ huy Bạch Bào quân tuyệt đối không phải thập đại phó tướng dưới trướng mà chính là Tần phong, thiếu niên anh hùng một trận xưng thần.
Nói cách khác nếu như hôm nay ông ta không đồng ý, vậy rất khó còn sống mà rời khỏi đại doanh!
"Hảo thủ đoạn!"
Bạch Khởi cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
Vốn cho rằng Tần Phong chỉ là thiếu niên mười sáu tuổi tràn đầy nhiệt huyết, nhưng ai ngờ hắn lại là hồ ly vạn năm, trong lúc thần không biết quỷ chưa phát giác mà thu Trấn Ma, Hổ Bí, Hắc Giáp, Đại Tuyết Long vào dưới trường.
Chỉ bằng Diệp Long cùng Trần Tổ cũng muốn tranh đoạt đế vị với hắn, đơn giản chính là bọ ngựa đấu xe, không biết tự lượng sức mình.
"Lão tướng quân, quá khen!"
Tần Phong nhếch miệng, một bộ ăn chắc Bạch Khởi.
Mặc dù hắn cùng Bạch Khởi không gặp nhau nhiều, nhưng hắn cũng biết đây là lão hồ ly biết xem xét thời thế, đối mặt với chiều hướng phát triển mà làm ra lựa chọn chính xác.
"Tam quân có thể đoạt soái, nhưng thất phu không thể đoạt ý chí!"
Bạch Khởi hất đầu hừ lạnh một tiếng, thề không làm loạn thần tặc tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận