Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 463. Động lực tu luyện

Chương 463. Động lực tu luyện
"Ừm!?"
Tiểu Bạch ở một bên đột nhiên đứng lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tần Phong.
Là một con thỏ trời sinh đã có không gian thần thông, cho dù nó đánh không lại cũng có thể dễ dàng rời đi, nhưng hiện tại nó lại từ trên người Tần Phong cảm nhận được uy hiếp trí mạng, phảng phất thiên hạ dưới đất Tần Phong đều có thể bắt được vận mệnh của nó.
Ầm ầm!!
Toàn bộ Hoang Cổ đột nhiên nổi sấm sét, phát ra quang huy vô tận, còn nương theo từng trận tiên âm, đại đạo khí tức bao trùm thiên địa, trong hư không không ngừng xuất hiện hư ảnh thánh nhân, phảng phất chư thiên vạn giới đều cảm ứng được ấn ký thời gian đại đạo xuất thế.
"Đây là yêu nghiệt phương nào xuất thế!?"
Mộc Tú ngoài cửa vội vàng bấm ngón tay tính toán, nhưng cái gì cũng không tính được.
Chỉ cảm thấy người này thân ở trước Vạn Cổ, lại là tương lai về sau, giống như toàn bộ thời gian trường hà đều có thân ảnh của hắn, lại giống như Chư Thiên Vạn Giới căn bản cũng không tồn tại người này.
Lúc này——
Trước người Tần Phong có một phù văn màu vàng trôi nổi, đó chính là ấn ký thời gian đại đạo.
"Đây là thời gian đại đạo!?"
Tần Phong không dám c chần chờ, rất nhanh đem ấn ký đại đạo dung nhập vào trong cơ thể.
Trong gian đó, bên ngoài thiên địa dị tượng biến mất không thấy, nhưng trong hư không xuất hiện hư ảnh thánh nhân lại chậm chạp không muốn rời đi.
Tần Phong không biết rõ chuyện này, hắn búng tay về phía Tiểu Bạch đang ăn cà rốt ở phía đối diện.
Bộp một tiếng!!
Thời gian trong phòng phảng phất như bị ấn nút tạm dừng, Tiểu Bạch đang ăn cà rốt cũng không nhúc nhích, giống như một món đồ chơi nhồi bông.
Cho dù bị Tần Phong cầm trong tay làm vợt cũng không nhúc nhích, thậm chí giơ tay lên vỗ mạnh vào mông nhỏ của nó hai cái thì nó cũng không có phản ứng.
"Đây là thời gian đại đạo!?"
Tần Phong nhịn không được lẩm bẩm một tiếng, thân thể khẽ run rẩy.
Tuy rằng bản thân hắn có ấn ký thời gian đại đạo, là chúa tể của thời gian đại đạo, thế nhưng dùng tu vi Sinh Tử Cảnh nhị trọng hiển nhiên còn không cách nào hoàn toàn nắm trong tay thời gian đại đạo, chỉ có thể miễn cưỡng để cho thời gian tạm dừng ba giây.
Ba một tiếng!!
Tần Phong thả Tiểu Bạch trở về, lại giơ tay lên búng một cái.
Chỉ thấy Tiểu Bạch hoàn toàn không có đoạn ký ức vừa rồi, chỉ cảm thấy cái mông nhỏ có chút đau mà nghi hoặc đưa tay xoa xoa, sau đó tiếp tục ăn cà rốt trong tay nó.
“Nguyên lai thời gian tạm dừng cũng có thể bị thương tổn!”
Tần Phong đột nhiên nhớ tới tư liệu học tập kiếp trước thu thập, phía trên liền có chi tiết sử dụng thời gian tạm dừng.
“Đột nhiên cảm thấy có động lực tu luyện!”
Khóe miệng Tần Phong hiện lên một nụ cười mà mọi nam nhân đều hiểu, trong lòng lại gọi hệ thống bắt đầu rút thăm trúng thưởng.
Soạt một tiếng!!
Bàn xoay lớn quen thuộc lại xuất hiện, bắt đầu chậm rãi chuyển động.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ thu hoạch được một thẻ thiên cơ!
"Thẻ thiên cơ? Lão bằng hữu!"
Ánh mắt Tần Phong lập tức sáng lên, lại có thể lật xem kịch bản trước.
Chẳng qua muốn sử dụng đối với ai, liền làm cho hắn cảm thấy đau đầu.
Nhị đệ: đó là bạn chí thân, huynh đệ tay chân của ta!
Vu Lan: Đang tu luyện ở Động Thiên Phúc Địa tại Thánh địa Võ Lăng, cho dù sử dụng cũng phải một năm sau mới có thể mở ra cốt truyện.
Phương Trường: Bây giờ đã té ngã thành thiên tuyển chi tử cao cấp, xem cơ duyên của hắn còn không bằng tự mình làm một phiếu để lấy giá trị.
Lâm Tam: Sắp quyết chiến trên nóc tử cấm, ai biết thắng bại sẽ không ảnh hưởng đến sự phát triển của cốt truyện trong tương lai.
Về phần cái kia Đường kia, mở cửa hàng triệt sản đều đáng giá hơn cơ duyên của hắn!
“Quên đi, vẫn là chờ sau quyết chiến tử cấm thì dùng!”
Tần Phong lại bắt đầu gọi hệ thống để tiếp tục rút thăm trúng thưởng, về phần thẻ Thiên Cơ thì ngày sau sử dụng cho Lâm Tam.
Rầm một tiếng!
Bàn xoay rút thăm trúng thưởng lại bắt đầu chuyển động, kim đồng hồ cuối cùng dừng lại trên thẻ thăng cấp kiếm ý.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ thu hoạch được 1 thẻ thăng cấp kiếm ý!”
"Sử dụng!"
Tần Phong không chút suy nghĩ, trực tiếp sử dụng nó.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ sử dụng thẻ thăng cấp kiếm ý!”
“Leng keng, chúc mừng túc chủ thăng cấp kiếm ý cấp bảy lên cấp tám!”
Kiếm chủ thiên địa, vạn kiếm triều bái!!
Trong đầu Tần Phong lần thứ hai vang lên một đạo thanh âm vô thượng, trước mắt tối sầm, nhìn thấy vô số kiếm quang cắt qua hư không, đột nhiên một đạo kiếm quang tản mát ra uy áp vô thượng đem những kiếm quang khác cứng rắn đè xuống.
Trong thiên địa chỉ có một kiếm này, nơi đi qua, vạn kiếm triều bái!
.........
Trong phủ Thái tử.
Sau khi Thái tử trở về giận dữ hủy phủ Thái tử, phàm là có thể nhìn thấy tất cả đều bị phá hủy.
Lần này không chỉ mang tiếng đầu xanh mà còn không có hy vọng được kế vị, còn làm cho thiên hạ đều biết hắn bị Tần Phong đội mũ xanh, càng là bị phụ hoàng nhu nhược kia đánh trước mặt mọi người.
"Ba ngàn năm, trên đời sao lại có thái tử ba ngàn năm!!"
Lúc này, thái tử đã có tâm ma với ngôi vị hoàng đế, hắn không để ý đến cương thường luân lý, nhân hiếu lễ nghĩa tín, một lòng chỉ muốn hạ bế phụ hoàng.
“Thái tử, bớt giận, bớt giận!”
Quang Thiên sau khi vẽ xong chiếc bánh lớn cho Hoàng đế Đại Hạ, thì lại vội vàng chạy tới vẽ bánh cho Thái tử.
"Đều là ngươi..."
Thái tử giống như tìm được mục tiêu phát tiết, giận dữ quát: "Đều là ngươi đề xuất chủ ý cho cô, làm cho cô bị toàn bộ Hoang Cổ chê cười!”
“Thái tử điện hạ, lời này bắt đầu từ đâu!?"
Quang Thiên hô to oan uổng nói: "Tuy rằng thế nhân thấy Tần Phong ôm Thái tử phi, nhưng cũng có người thấy được Thái tử phi bị tập kích, chỉ cần đưa ra chút tin tức dẫn dắt dư luận, ai dám chê cười Thái tử điện hạ ngài!? "
"Ừm!?"
Vẻ mặt Thái tử hơi sửng sốt, cảm thấy Quang Thiên nói có đạo lý.
Quang Thiên tiếp tục phân tích: "Mấu chốt là thái độ của Tần Phong đối với Thái tử phi, vừa nhìn đã biết là bị Thái tử phi mê hoặc, chỉ cần chúng ta lấy danh nghĩa Thái tử phi mời Tần Phong đến bồi tội, tin tưởng Tần Phong nhất định sẽ đến.”
“Ngươi muốn cô nhân cơ hội hạ độc Tần Phong, ép hắn đi ám sát phụ hoàng cô!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận