Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 503. Tử Khí Đông Lai

Chương 503. Tử Khí Đông Lai
"Làm sao có thể!!"
Trung Thông hòa thượng sắc mặt đột nhiên biến đổi, cảm nhận được thanh kiếm này rất khủng bố.
Tuy rằng tu vi của hắn đã đạt đến Quy Nhất cảnh nhị trọng, mà Lâm Tam chỉ mới đạt Sinh Tử cảnh nhất trọng, thế nhưng hắn lại không có biện pháp để tiếp chiêu kiếm chứa đựng sức lực ngàn năm này.
"Bày trận!!"
108 đồng nhân cũng cảm nhận được nguy hiểm, nhanh chóng bố trí đại trận 108 đồng nhân để ngăn cản.
Ầm ầm!!
Cả hai trùng trùng điệp điệp va chạm cùng một chỗ, tiếng kinh thiên động địa nổ vang điên cuồng trong thiên địa.
Ở đây ngoại trừ Tề Tu Viễn ra, mọi người đều nhao nhao bị đánh lui.
"Phốc!!"
Hòa thượng Trung Thông phun ra một ngụm máu tươi lui ra sau, 108 đồng nhân cũng bị đánh người ngã ngựa lật.
"Không hổ là thiên kiêu dám quyết chiến với chủ công trên đỉnh Tử Cấm!”
Tề Tu Viễn cũng bị một kiếm này làm kinh hãi, nội tâm càng là thật lâu không thể bình tĩnh.
Vừa rồi Tần Phong dựa vào tốc độ mới có thể đánh bại 108 đồng nhân, Lâm Tam vậy mà cứng rắn đấu chính diện với 108 đồng nhân liên thủ, trong đó còn có Trung Thông Quy Nhất Cảnh, cho dù Trung Thông vừa rồi bị mình đả thương, nhưng vẫn có thực lực Quy Nhất Cảnh.
“Đây chính là hạo nhiên chính khí nuôi ngàn năm!”
Tần Phong cũng không khỏi cả kinh trong lòng, còn nghĩ may mắn mình đã không quyết chiến với Lâm Tam.
Mặc dù Chu Thiên Tinh Thần kiếm trận của hắn sẽ theo số lượng kiếm mà tăng cường uy lực, nhưng nó cũng cần tinh thần lực khổng lồ để khống chế kiếm trận, lấy số lượng kiếm nắm trong tay trước mắt của hắn, cũng ngang bằng chính hạo nhiên chính khí mà Lâm Tam nuôi ngàn năm.
Cho dù hắn còn có thể thêm cho mình một chút buff, nhiều nhất cũng chỉ có 99,99% tỷ lệ thắng, vẫn tồn tại nguy hiểm vô cùng lớn, tùy thời đều có khả năng bị lật bàn.
Đúng lúc này ——
Một đạo phật quang chói mắt từ trong Đại Hùng bảo điện cấp tốc bắn ra, bao vây hạo nhiên chính khí kiếm quang mà Lâm Tam chém ra, không cho nó phá hủy Đại Quang Minh tự.
“Đệ nhất kiếm trăm năm sau, quả nhiên danh bất hư truyền!
Lão hòa thượng trong đại điện liên tục gật đầu, đánh giá Lâm Tam cực kỳ cao.
Trong thế hệ trẻ tuổi của Hoang Cổ hiện nay, chỉ sợ cũng chỉ có Lâm Tam là đệ nhất kiếm trăm năm sau, mới có thể cùng Tần Phong so cấp bậc trên kiếm đạo.
“Lâm huynh, ngươi cần gì phải làm thế!”
Tần Phong đột nhiên mở miệng nói: "Ta tự nguyện bị giam cầm ở Đại Quang Minh tự là vì tình nghĩa huynh đệ, không muốn rời đi là vì nói lời giữ lời, nếu ngươi khỏe mạnh, chính là trời quang mây, không gặp mặt không quan trọng, nguyện hứa thu phong ly biệt ý, chỉ cần giữ trong lòng là được!”
“Vì tín!?”
Tiểu Bạch nghi hoặc gãi gãi đầu nhỏ, tỏ vẻ đọc sách ít cũng không nên lừa gạt nó.
Căn cứ vào sự hiểu biết nhiều năm của nó đối với Tần Phong, hắn ở lại tuyệt đối là vì tiền thơm, quan hệ cái rắm đến chữ tín?
“Tần huynh, ta hiểu rồi!”
Lâm Tam cũng không muốn Tần Phong thất tín, chỉ có thể thu kiếm yên lặng rời đi.
Chỉ là y cứ ba bước lại quay đầu nhìn về phía Đại Hùng bảo điện, trong đầu hiện ra hình ảnh quen biết Tần Phong từ khi còn nhỏ, cho đến gặp gỡ thời niên thiếu.
Vì y mà đối đấu với thiên hạ, phát hiện đại cơ duyên nguyện cũng chia sẻ với y, lại vì cứu y mà không tiếc bị nhốt ngàn năm trong Đại Quang Minh tự…
“Tần huynh, ta chờ ngươi!”
Trong lòng Lâm Tam đột nhiên dâng lên một cỗ áy náy nồng đậm, cảm thấy Tần Phong đều là mình hại mới bị giam cầm ngàn năm.
“Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử, đạt được 20 vạn điểm phản diện!
“Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử, khiến hắn sống trong áy náy, đạt được một lần cơ hội rút thăm trúng thưởng!
Tần Phong cảm thấy vô cùng phức tạp.
Hắn cũng không muốn lừa gạt tình cảm của một nam nhân, nhưng làm sao hệ thống cho thật sự quá nhiều.
"Chúng ta phải làm sao bây giờ!?"
Tề Tu Viễn nhìn Lâm Tam rời đi, trong lúc nhất thời không biết là nên đi hay ở lại.
“Ở lại trước!”
Mộc Tú tự tin nói: "Ta dám cá, không quá một tháng, Đại Quang Minh tự sẽ thỉnh chủ công nhà ta rời đi.”
Lúc này ——
Tần Phong dựa trên nguyên tắc rút thăm trúng thưởng không để quá đêm, gọi hệ thống ra, chuẩn bị rút thăm trúng thưởng.
Rầm một tiếng!
Bàn xoay lớn lại xuất hiện, bắt đầu chậm rãi chuyển động.
“Leng keng, chúc mừng chủ túc chủ đạt được..."
“Leng leng, chúc mừng chủ túc chủ đạt được thần kỹ, Tử Khí Đông Lai!”
Tử khí Đông Lai: Khi mở ra có thể tăng cường chiến lực bản thân gấp mười lần, cũng có thể dùng để tu luyện hấp thu Hồng Mông Tử Khí trong thiên địa.
(Lưu ý: Mặt trời mới lên ở hướng đông sẽ sinh ra một tia Hồng Mông Tử Khí, đây là đại đạo chi cơ, hấp thu có thể tăng cường tu vi bản thân, cũng có thể tích góp Hồng Mông Tử Khí đoạt thiên địa tạo hóa.)
“Tử Khí Đông Lai!!”
Tần Phong nhìn thấy nửa đoạn giới thiệu đầu thì rất cao hứng, biết mình lại mở ra một cái gia chiến buff.
Nhưng khi hắn nhìn thấy nửa sau, ngay lập tức mất hết phấn khởi.
Là một người thức khuya, rời giường khó khăn, để cho hắn dậy sớm hấp thu Hồng Mông Tử Khí gì đó có phải là quá khó hay không.
Hơn nữa nhìn bộ dáng này cũng không phải một sớm một chiều liền có thể đoạt thiên địa tạo hóa, ít nhất phải kiên trì mấy trăm ngàn năm mới được.
Rống!!
Một đạo long ngâm đột nhiên vang vọng toàn bộ Hoang Cổ, trong thiên địa tràn ngập một cỗ vương bát chi khí.
“Có người đột phá đến đế cấp!”
Tần Phong hoàn hồn đi ra Đại Hùng bảo điện, nhìn về phía đế đô Đại Hạ.
Nếu như hắn đoán không sai, là vị Thái tử đại hạ đã làm ba ngàn năm kế vị, đạt được long mạch gia trì thành công đột phá tới đế cấp.
Chỉ là khí vương bát trong thiên địa cũng không kéo dài bao lâu, vẻn vẹn chỉ ba giây đã khôi phục bình tĩnh, còn lâu mới có trong sách ghi lại cảnh tượng năm đó hoàng đế Đại Hạ đăng cơ quân lâm thiên hạ, vạn vật thần phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận