Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1280 - Thành công thu hút sự chú ý của trẫm



Chương 1280 - Thành công thu hút sự chú ý của trẫm




“Không tốt!”
Cao thủ trong thành Đông Kinh không khỏi biến sắc, nhao nhao ra tay bảo vệ thành vừa mới xây xong.
“Phốc!!”
Diệp Thần thì phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên bị mũi tên thứ hai làm bị thương không nhẹ.
Bất quá Bạch Nhật cũng không có ý định muốn dừng tay, cho dù tay đã bắt đầu run rẩy, cũng vẫn quật cường lần nữa kéo cung bắn ra mũi tên thứ ba.
“Còn nữa?”
Con ngươi Diệp Thần co rụt lại, có một loại xúc động chửi mẹ nó.
Hắn không nghĩ tới Chiến Thần Bắc Cương uy danh hiển hách của mình lại bị một tiểu tướng vô danh bức đến mức này.
“Đây là uy lực của bốn thần trang sao?”
Tam Lộng đại sư từ trên mặt đất đứng lên, giống như ăn cả một quả chanh.
Chỉ thấy Bạch Nhật không chần chờ mà buông tay, mũi tên thứ ba cũng giống như tiến vào tốc độ ánh sáng, dùng tốc độ mắt thường khó có thể bắt được, bắn về phía ngực Diệp Thần.
“Thật nhanh!!”
Diệp Thần dựng cả tóc gáy toàn thân, cảm nhận được khí tức tử vong.
Chỉ thấy hắn không dám có chút do dự, thân thể theo bản năng nhanh chóng nghiêng người né tránh, muốn tránh thoát mũi tên thứ ba của Bạch Nhật.
Nhưng ba mũi tên thần của Bạch Nhật do Tần Phong tỉ mỉ luyện chế mà thành, tuyệt đối không phải là thần khí bình thường có thể so sánh, hơn nữa Xạ Nhật Thần Cung, Minh Quang Khải Giáp, cùng với chiến lực của Truy Phong Mã.
Ngay cả Diệp Thần có được hào quang nhân vật chính, thì cũng khó có thể tránh thoát ba mũi tên này.
Phốc một tiếng, máu tươi bắn tung tóe!!
Chỉ thấy mũi tên thứ ba giống như phá giáp chi kiếm, trong nháy mắt xuyên thấu Chiến Thần Giáp của Diệp Thần, máu tươi ào ào phun ra.
Tuy nhiên Diệp Thần dù sao cũng là có được hào quang nam chính, vừa rồi né tránh để cho mũi tên lệch khỏi quỹ đạo hai cm, không có bắn trực tiếp vào tim của hắn.
“Quá mạnh mẽ!”
Đám người Mộc Tú nhao nhao kinh hô lên, bị Bạch Nhật có bốn món thần trang làm cho chấn động.
Đừng nhìn hiện tại Diệp Thần đã nghèo túng, nhưng thiên kiêu có thể vượt cấp khiêu chiến hắn thì tuyệt đối sẽ không vượt qua năm người.
Tuy nhiên Bạch Nhật với tu vi Đại Đế sơ giai không chỉ có vượt cấp khiêu chiến hắn, mà còn mạnh mẽ dựa vào bốn thần trang, thiếu chút nữa thành công giết chết hắn.
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!”
Diệp Thần lộ ra vẻ mặt vô cùng kích động, không muốn tiếp nhận hiện thực này.
Nhớ Diệp Thần năm đó chính là Chiến Thần Bắc Cương hăng hái, nhưng hiện tại lại bị người liên tiếp vượt cấp khiêu chiến, điều này đã tạo ra tổn thương quá lớn đối với tâm linh bé nhỏ của hắn.”
“Tam Thần Thương, hợp!”
Bạch Nhật cũng không có ý định dừng tay, nhanh chóng điểm ra một đạo chỉ quyết.
Chỉ thấy ban mũi tên thần vừa rồi bắn ra đã hóa thành ba đạo hào quang dung hợp thành một thanh trường thương màu trắng bạc, ngay sau đó Bạch Nhật nắm chặt Tam Thần Thương, giục ngựa cấp tốc vọt tới chỗ Diệp Thần.
“Không được, bần tăng chua muốn chết!”
Tam Lộng đại sư càng nhìn càng chua xót, vội vàng đi siêu độ thí chủ để dời đi lực chú ý.
"Leng keng, chúc mừng chó săn của túc chủ đánh thương thiên tuyển chi tử cấp sử thi, đả kích lòng tự tin của hắn, đạt được 100 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Diệp Thần Giegie đã yếu như vậy!?”
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng, tỏ vẻ mình có hơi thất vọng.
“Nha, đau quá!!”
Tâm Nhan tiểu thư nhịn không được kêu lên thành tiếng, cảm nhận được mông bị Tần Phong bóp.
“Thật ngại quá!!”
Tần Phong vội vàng tạ lỗi, nói: "Thân thể của ngươi là dựa theo sở thích của trẫm mà luyện thành, cho nên trẫm mỗi lần nhìn thấy ngươi thì sẽ có chút kìm lòng không đậu, ngươi có thể hiểu được đúng không!?"
Tâm Nhan tiểu thư vừa xấu hổ vừa tức giận, hận không thể cho Tần Phong một bạt tai.
“Nữ nhân, ngươi là đang chơi lạt mềm buộc chặt!?”
Tần Phong đột nhiên chuyển sang hình thức bá đạo tổng tài, nói: "Tốt lắm, ngươi đã thành công hấp dẫn sự chú ý của trẫm!”
“Ngươi, ngươi có bệnh sao......”
Tâm Nhan tiểu thư đã tức không chịu được.
Chỉ là không đợi nàng nói xong, Tần Phong đã hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.
“Ô ô......”
Tâm Nhan tiểu thư lập tức trừng to mắt, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng.
Tuy rằng năm đó nàng cùng Long Ngạo Thiên tư định chung thân, nhưng song phương đều tuân thủ nghiêm ngặt lễ pháp, chưa bao giờ làm qua bất kỳ hành động vượt rào nào, nói cách khác nụ hôn đầu tiên của nàng đã bị Tần Phong cướp đi.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khi dễ người yêu của thiên tuyển chi tử, đạt được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“50 vạn!”
Tần Phong vui sướng nói: "Ngạo Thiên huynh, trẫm cũng không muốn như vậy, nhưng hệ thống thật sự cho quá nhiều…”
“Ô ô…”
Tâm Nhan tiểu thư trừng mắt càng lớn, cảm nhận được hàm răng bị Tần Phong cạy mở.
Thế nhưng thứ làm cho nàng hoảng hốt hơn lại là, trong lòng nàng chẳng những không cảm thấy đây là bị người khi dễ, mà ngược lại có chút mừng thầm khó hiểu.
Tuy từ nhỏ tiếp nhận giáo dục tam tòng tứ đức, rồi lại luôn luôn nhắc nhở nàng phải giữ vững nữ đạo.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ liên tục khi dễ người yêu của Thiên Tuyển Chi Tử, đạt được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Ngạo Thiên huynh, tin tưởng ngươi sẽ hiểu trẫm!”
Trong lòng Tần Phong vui sướng, bắt đầu vươn tay dũng cảm leo lên đỉnh núi cao.
Ô ô......
Thân thể Tâm Nhan tiểu thư cứng đờ, vội vàng tỉnh táo đẩy Tần Phong ra.
Chỉ thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của nàng nổi lên một vệt ửng đỏ, muốn nói nhưng lại không biết nói cái gì, chỉ có thể dùng đôi mắt đẹp tràn đầy xấu hổ cũng phẫn nộ trừng mắt nhìn tên lưu manh vô sỉ Tần Phong này.
Chỉ tiếc lưu manh căn bản không ăn một chiêu này của nàng, ngược lại da mặt dày tiếp tục đem người kéo vào trong ngực.
A!!
Tâm Nhan tiểu thư nhịn không được kinh hô một tiếng, trọng tâm bất ổn mà ngã vào trong lòng Tần Phong.
“Xuỵt, đừng nói chuyện!”
Tần Phong giơ ngón trỏ lên đặt lên môi đỏ mọng của Tâm Nhan tiểu thư, lại chuyển sang hình thức thâm tình nói: "Nhớ rõ ngày đó khi nàng sống lại vui vẻ xoay làn váy, trẫm không phân biệt được có phải mùa đông cũng vì thế mà động dung nở hoa đầu xuân hay không."
“Ngươi buông ta ra!”
Tuy rằng trong lòng Tâm Nhan tiểu thư dâng trào, nhưng vẫn mạnh miệng giãy dụa nói: "Ngươi là bạo quân lạm sát vô tội, ta sẽ không tin bất cứ một câu nào của ngươi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận