Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 648. Heo nái cũng điên cuồng 3.0

Chương 648. Heo nái cũng điên cuồng 3.0
Dưới lời nhắc nhở của người có tâm, những người khác cũng cảm thấy đối phương vô cùng quen mắt.
"Cảm thụ thống khổ của ta đi!!"
Nhất Kiếm và Giang Hà vẫn đang tiếp tục chiến đấu, sắc mặt dữ tợn giơ lên ma kiếm hung hăng chém xuống.
Bang một tiếng!!
Trên thân ma kiếm dâng lên một loại ánh sáng màu tím, giống như hỏa diễm điên cuồng nhảy lên trên ma kiếm, nhiệt độ chung quanh cũng lập tức giảm xuống điểm đóng băng, tà khí ngút trời làm cho thiên địa phong vân biến sắc ảm đạm xuống.
"Thật là một thanh ma kiếm!!"
Trong ánh mắt Tần Phong lóe ra một tia lửa nóng, có thể rõ ràng cảm nhận được ma kiếm cường đại.
Nhất là sau khi hắn có được tiên thiên kiếm thể, có nhận thức càng thêm trực quan với sự cường đại ma kiếm, nó mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với Trường Không thần kiếm của hắn, hoàn toàn không giống kiếm của nhân gian.
Ù! Ù!
Tiếng kiếng vang thanh thúy giữa thiên địa, nương theo một đạo kiếm quang cấp tốc chém về phía Giang Hà, gợn sóng vô hình cũng ở khuếch tán trong hư không.
"Dư hận ở đây khó tiêu tan, cuối cùng vô tình đúc bi ca!"
Giang Hà mắt thấy đối phương phóng thích đại chiêu, vội vàng điều động thiên địa chi thế.
Ầm ầm!!
Thiên địa chi thế ở trong thiên địa điên cuồng ngưng tụ, dẫn đến hư không bắt đầu kịch liệt chấn động.
"Vô tình đúc bi ca!?"
Nam Phong công chúa trong lòng không hiểu sao đau xót, mới biết được Phương Trường đã thương tổn nhiều đến bao nhiêu.
"Làm sao ta hắn đang nói cả ta!?”
Tần Phong nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Phương Trường, phát hiện đối phương thật sự quá nhỏ bé.
Chuyện nhỏ bao nhiêu năm trước còn nhớ, sống một chút cũng không tiêu sái, y hẳn là nên học cách buông xuống mới đúng.
Dư hận ở đây khó tiêu tan, hát nhảy rap chơi bóng rổ!
Ầm ầm!!
Công kích của song phương lần thứ hai trùng trùng điệp điệp va chạm với nhau, năng lượng phong bạo hủy thiên diệt địa theo đó bao trùm thiên địa.
"Phốc!!"Song phương đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, thân thể đồng loạt bay ngược một đoạn.
"Động thủ!!"
Thất đại kiếm nô mắt thấy người quan sát chung quanh càng ngày càng nhiều, Nhất Kiếm trong thời gian ngắn lại không cách nào bắt được Giang Hà, thế là quyết đoán lựa chọn ra tay tránh cho đêm dài lắm mộng.
"Đến đây!!"
Giang Hà giống như một lần nữa tìm được cảm giác cấp Sử Thi, đối mặt với Thất đại kiếm nô cũng không hề lo sợ.
Ầm ầm!!
Thất đại kiếm nô hóa thành bảy đạo kiếm quang lao đến, nặng nề va chạm với thiên địa chi thế.
Chỉ tiếc cảm giác không thể ăn cơm, Giang Hà lại bị hiện thực tát một cái, hiện tại y đã không còn chiến lực cấp sử thi, muốn một lần vượt cấp khiêu chiến bảy người căn bản không có khả năng.
"Phốc!!"
Giang hà phun ra một ngụm máu tươi, người lại bay ngược ra ngoài.
Cũng vào lúc này, y nhìn thấy Thần Phong Chu của Tần Phong, cũng lần nữa nhìn thấy gương mặt y cả đời này không muốn nhìn thấy nhất, còn có nữ nhân đả thương y sâu nhất.
"Bọn họ ở cùng một chỗ!?"
Giang Hà chỉ cảm thấy ngực đau nhức, lại phun ra một ngụm máu.
Tuy rằng y sớm đã chặt đứt liên lạc với quá khứ, cũng quyết định đoạn tuyệt quan hệ với Nam Phong công chúa, nhưng nhìn thấy hình ảnh hai người ở cùng một chỗ, trong lòng vẫn không khỏi khó chịu.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ làm cho thiên tuyển chi tử cảm nhận được sự đau đớn của tình yêu, đạt được 2000 điểm phản diện!"
“Phương huynh, ngươi không cần hiểu lầm!”
Tần Phong sợ Phương Trường hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Ta và Nam Phong công chúa trong sạch, chỉ là trên đường vừa lúc đụng phải mà thôi, tuyệt đối không có làm chuyện có lỗi với ngươi.”
“Vừa lúc!?"
Giang Hà căn bản không tin miệng rách của Tần Phong.
Chỉ tin mình ở điểm A một đánh bảy, Nam Phong công chúa không giữ được một điểm B.
"Ngươi..."
Nam Phong công chúa thiếu chút nữa bị tức chết, hoài nghi Tần Phong chính là cố ý.
Lúc này ——
Nhất Kiếm cũng thấy được Tần Phong, áp chế lửa giận trong lòng, lớn tiếng chất vấn: "Tần huynh, một lò thần kiếm của ta đâu?!”
“Kiếm huynh, thật ngại quá!”
Tần Phong lộ ra vẻ mặt áy náy nói: "Ngày đó thương thế của ta nặng quá, lại đi vội vàng, hiện tại không mang theo thần kiếm trên người, chờ sau khi trở về liền phái người đưa tới cho ngươi, yên tâm, ta là người coi trọng chữ tín!”
“Không mang theo trên người!?"
Lửa giận của Nhất Kiếm lập tức tăng lên, cũng rõ ràng không tin miệng rách của Tần Phong.
Người tu luyện bọn họ đều có trang bị trữ vật, mấy thanh kiếm đặt ở trên người căn bản không chiếm chỗ, rõ ràng chính là muốn tay không bắt sói, hắc một lò thần kiếm của gã.
"Vạn Mã, việc này ngươi thấy thế nào!?" Thiên Quân thấp giọng hỏi.
Vạn Mã hỏi ngược lại: "Muốn lão đại hoàn thần kiếm, việc này có khả năng sao!?”
“Không có khả năng!”
Thiên Quân lắc đầu nói: "Ta cảm thấy cho dù lão đại nhất thống Hoang Cổ, Nhất Kiếm cũng đừng mong nhận được một lò thần kiếm!”
“Ừm!”
Vạn Mã đồng ý gật gật đầu, cảm thấy phân tích rất đúng chỗ.
Dựa vào tính cách một tới hai lui của Tần Phong, chỉ sợ phải kéo đến khi hắn phi thăng thượng giới!
Tần Phong lại mở miệng nói: "Kiếm huynh, vì tỏ vẻ áy náy, ta có thể miễn phí tặng ngươi một bình heo nái cũng điên cuồng, là đời thứ ba mới thăng cấp, trước mắt còn chưa bán trên thị trường.”
Nói xong...
Tần Phong liền phất tay từ không gian tùy thân lấy ra một lọ heo nái cũng điên cuồng phiên bản 3.0.
Đây là hắn trong lúc giả bệnh cảm thấy nhàm chán, căn cứ theo độc vương ghi chép nghiên cứu ra, đừng nói là loại Phiêu Miểu cảnh như Giang Hà, cho dù là Quy Nhất Cảnh cũng trở thành heo mẹ đấu Điêu Thuyền.
"Lợn nái cũng điên cuồng thế hệ thứ ba!!"
Cả người Giang Hà nhất thời cảm thấy hoảng hốt, nỗi sợ hãi bị chi phối lại dâng lên trong lòng.
Cũng mặc kệ cái gì vì báo thù cho sư huynh, không chút do dự xoay người bỏ chạy, sợ chậm trễ thì sẽ lần nữa trải nghiệm phải nỗi thống khổ kia…
Bạn cần đăng nhập để bình luận