Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 343. Nhớ Thương Cái Mông Của Ta

Chương 343. Nhớ Thương Cái Mông Của Ta
"Kẻ này giống như không phải người tốt lành gì!"
Thánh Chủ lơ lửng giữa không trung, nàng ta nhíu mày lại, nội tâm xoắn xuýt do dự liệu có nên mời Tần Phong gia nhập hay không.
Mặc dù thiên phú của Tần Phong cường đại đến mức xưa nay chưa từng thấy, nếu nàng thu nạp hắn vào Võ Lăng thánh địa, thì nhất định phải để hắn tiến vào thiên phúc địa để tu hành.
Nhưng Võ Lăng thánh địa của các nàng dù sao cũng là một trong ba thánh địa Hoang Cổ, bọn họ vẫn rất coi trọng nhân cách và đạo đức, không thể chỉ vì tài cao mà cho Tần Phong đi cửa sau.
Thiên Tú ở một bên đổ thêm dầu nói: "Thánh chủ, tiểu tử này chẳng những không phải người tốt, quả thực là đệ nhất tiện nhân Hoang Cổ, tam quan ngũ quan một màu, vô liêm sỉ cùng thấp hèn!"
Thánh Chủ yên lặng phủi mắt nhìn Thiên Tú.
Thánh chủ đời trước còn dám thu nhận loại người mặt dày như Thiên Tú thì chuyện nàng nhận tần Phong cũng không tính là đại sự gì…
…..
"Ngươi, ngươi không được qua đây!"
Nam Phong Công chúa mặt mũi tràn đầy kinh hoảng bị Tần Phong bức đến lui không thể lui, chỉ có một con đường miệng lưỡi dẻo quẹo có thể bảo vệ mạng nhỏ.
Đúng lúc này ——
Một trận âm thanh xé gió dồn dập vang lên.
Thiên Quân, Vạn Mã mang theo thiên kiêu Thiên Hồng thư viện vội vã chạy đến, sợ Tần Phong một mình gặp phải chuyện nguy hiểm.
"Các ngươi tới thật đúng lúc!"
Tần Phong trong lòng nhịn không được chửi bậy một tiếng, từ trùm phản diện tà ác biến thành chính nhân quân tử.
"Làm sao có thể!!"
Nhìn khắp nơi đều là thi thể Sinh Tử cảnh, mọi người không khỏi giật mình.
Vốn cho rằng Tần Phong với tu vi Thiên Tông nhị trọng một mình đuổi tới sẽ ăn phải thiệt thòi, nhưng không ngờ hắn lại biến thái đến loại trình độ này, một Thiên Tông nhị trọng chém giết nhiều Sinh Tử cảnh lại giống như chém dưa thái rau.
Đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ, quả nhiên thật kinh khủng!
“Đây không phải Nam Phong Công chúa của Đại Hạ sao!?”
Sau khi hoàn hồn, mọi người chú ý tới Nam Phong công chúa đang quỳ trước mặt Tần Phong.
Bởi vì vừa rồi trong lúc chạy trốn, Nam Phong Công chúa làm rơi mất mặt nạ, cho nên đám thiên kiêu Thiên Hồng thư viện nhìn một cái liền nhận ra, trước đó đối phương còn mang sứ đoàn đến Âm Nguyệt hoàng triều.
"Không sai!"
Tần Phong thần tình nghiêm túc nói: "Nàng chính là Nam Phong Công chúa của Đại Hạ hoàng triều, tin tưởng nàng nhất định biết rõ rất nhiều bí mật không muốn người biết, cho ta đem áp tải nàng đi, đêm nay muốn nghiêm hình khảo vấn nàng ta, xem miệng của nàng cứng rắn, hay là Lang Nha bổng cứng rắn!"
"Thánh Tử đại nhân anh minh!"
Bên trong ánh mắt của đám thiên kiêu Thiên Hồng đều tràn đầy khâm phục.
Trong lúc hai vị Thánh Tử kia vội vàng tranh quyền đoạt lợi, chỉ có mỗi thánh tử Tần Phong là làm những việc thực tế, thậm chí còn làm việc không mệt mỏi suốt đêm để thẩm vấn công chúa của nước địch.
"Rõ!"
Thiên Quân, Vạn Mã lĩnh mệnh tiến lên, ra hiệu Nam Cung Công chúa đi theo.
. . .
Ngoài vạn dặm.
Phương Trường chật vật tựa ở trên một cây đại thụ, toàn thân trên dưới che kín vết rách, thật giống như một búp bê sắp vỡ vụn.
Vừa rồi y cùng lão ma đầu gặp phải Nguyệt Thần cung cùng Lam Ma cung chặn đường, vì giết ra khỏi trùng vây, lão ma đầu không tiếc vận dụng một điểm lực lượng cuối cùng của mình.
Mặc dù cuối cùng bọn y thành công trốn thoát, nhưng lão ma đầu lại càng thêm suy yếu.
"Vừa rồi nữ nhân kia nhất định là Nam Phong!"
Phương Trường nhớ tới tại đại hội đấu giá, nữ nhân đã hô to động thủ.
Mặc dù đối phương mang theo mặt nạ nhìn không ra là ai, nhưng y đã chung sống với Nam Phong Công suốt bảy năm, tự nhiên có thể nhận ra giọng nói của Nam Phong Công chúa.
Nói cách khác Nam Phong Công chúa biết rõ y gặp nguy hiểm, không tiếc mạo hiểm chui vào Âm Nguyệt hoàng triều để cứu y.
"Tần Phong!!"
Sắc mặt của Phương Trường đột nhiên dữ tợn, nắm đấm càng thêm nắm chặt.
Nếu như Tần Phong thành thật bước vào trò chơi do y sắp đặt, thì y và Nam Phong công chúa đã không phải trải qua những nỗi đau này, bọn họ hẳn là một đôi tiên đồng ngọc nữ làm người người ở Hoang Cổ hâm mộ.
Tần Phong tiến vào trò chơi, chẳng qua là mất mạng, mà y cùng Nam Phong công chúa mất đi, chính là tình yêu!
Đau nhức!!
Quá đau!!
Lão ma đầu hết sức yếu ớt mắng: "Tiểu tử Phương Trường, lão phu đã nói với ngươi bao nhiêu lần, đừng có đi trêu chọc Tần Phong, CMN ngươi không nghe, còn tự mình muốn tìm chết, lôi kéo lão phu phải chết chung với ngươi!”
“Ta cũng đã nói bao nhiêu lần, CMN ta không có đi trêu chọc hắn!!”
Tâm tình của Phương Trường vốn dĩ đã không tốt, vừa mở miệng đã lập tức nói lời oán giận.
"Ngươi TM là lão phu ngốc!"
Lão ma đầu hư nhược gầm nhẹ nói: "Ngươi cùng Tần Phong cho tới bây giờ liền không ở cùng một cấp bậc, hắn cần tốn hao nhiều tinh lực như vậy để mưu hại ngươi sao? Ngươi có cái gì đáng giá để hắn lo nghĩ, nhớ thương cái mông của ngươi sao!?”
"Không sai, hắn chính là nhớ thương cái mông của ta!"
Phương Trường giống như đẩy ra mây mù, cả người tỏa sáng.
Vừa rồi nếu như y không nhìn lầm, truyền thuyết kim sắc kia chính là Bạch Nhật, còn có Đông Phương tiểu thư, y có thể cảm ứng được khí tức của Bách Biến Ma Quân, đó là khí tức mà cả đời này y không cách nào quên được.
Nếu như trước kia y hoài nghi về mệnh Lục Vị Đế Vương, thì bây giờ sau khi nhìn thấy hai người kia đạt được truyền thùa thì liền không thể không tin tưởng.
"Uy, ngươi muốn làm gì!?"
Lão ma đầu không hiểu sao lại cảm thấy hoảng loạn, khuyên Phương Trường nhất định phải tỉnh táo.
Lý do ông ta giúp Phương Trường là vì muốn đoạt xá, cho nên không thể để y lấy thân thể đổi lấy lợi ích để tìm Tần Phong báo thù.
"Tần Phong, ngươi khiến ta không thể yêu đương!”
Phương Trường hiện tại ai khuyên cũng nghe không vào, trong lòng có một suy nghĩ to gan.
GÓC GIỚI THIỆU TRUYỆN:
Qủy dị khôi phục: Ta có thể hóa thân đại yêu (Bản Dịch) - Nửa đêm, mỹ nữ hàng xóm bị quỷ gõ cửa, Giang Thần thức tỉnh hệ thống hóa yêu, căn cứ vào thái độ nhân sinh, lấy giúp người làm niềm vui. Sau khi tiến hành giao lưu hảo hữu với nữ quỷ, hắn liền nhanh nhảu ôm nàng ta vứt xuống mười hai tầng lầu.
Để cấm khư kinh khủng giáng lâm, từng tôn Âm thần sừng sững, thế gian lại lâm vào hắc ám vô tận.
Giang Thần thân hóa đại yêu, gánh vác huyết sắc thương khung, trấn áp hết thảy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận